346 Truyện
Người Ở Lại Cuối Cùng

Người Ở Lại Cuối Cùng

19 0 2

Một nhân viên văn phòng bình thường tên là Izumi-Miyamura, cậu ấy mất gia đình của mình vào một chuyến du lịch. Vì bận việc ở CLB, nên Izumi-Miyamura không đi du lịch cùng với gia đình của mình nên cậu ấy thoát nạn. Nhưng cũng vì vậy nó đã để lại một vết thương tâm lí cho cậu ấy cho đến sau này. cậu ấy luôn tự dằn vặt bản thân mình, tại sao không đi cùng với gia đình. Nếu lúc đấy cậu ấy đi cùng, thì biết đâu sẽ ngăn cản được vụ tai nạn ấy, hoặc là cùng chết với họ. những suy nghĩ tiêu cực đó, ngày càng ăn sâu vào trong tâm trí cậu ta. và vào một ngày mùa đông cuối năm. khi đang trên đường về nhà tại ga tàu điện, cậu ấy gặp một cô gái đang có ý định tự tử. Và cậu ấy đã hi sinh mạng sống của mình, để cứu cô gái xa lạ không hề có chút quen biết với cậu. vì cậu ấy hiểu rõ cảm giác, đau khổ khi là người bị bỏ lại phải sống tiếp khi người thân của mình chết đi. Trong những mảng kí ức mơ hồ hiện lên từng chút một, về gia đình đã từng hạnh phúc biết bao mà cậu đã từng có như bao người. cảm giác bất lực khi phải sống tiếp trong đau khổ, bây giờ đã biến mất. có lẽ đây là sự giải thoát cho cậu ấy. Trong lúc dần mất đi ý thức, cậu ấy nghe được giọng nói ấm áp quen thuộc. đã từ rất lâu mà cậu ấy chỉ nghe trong những giấc mơ "Dậy ăn sáng rồi đi học nào con yêu!." giờ đây cậu ấy đã có một cơ hội, để cứu những người mình yêu thương. cậu tự hứa với bản thân mình rằng, cậu không bao giờ là người cuối cùng ở lại.…

800 Ngày

800 Ngày

396 37 4

Genre: Slice of LifeLength: 13 chaptersRating: 16+---...Trời nắng đẹp. Tôi nhìn ra cửa sổ, cố gắng kìm nén ham muốn nhảy xuống. Những người xung quanh chỉ cho rằng tôi đang chăm chú ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài kia mà thôi.Gần đây Mie tình cờ đọc được trên facebook - một bài viết nói về những người bị trầm cảm, thế là chị ấy bắt đầu để mắt đến tôi mỗi khi tôi đứng bên cửa sổ, thẫn thờ. Từ khung cửa sổ này của chúng tôi nhìn ra, có thể thấy được ban công sắt tây gỉ của nhà bên cạnh, tối ngày che rèm kín mít. Một cục nóng máy điều hòa treo trên tường nhà, sát với ống thông gió, trên bao lan là cái chăn vắt ngang in hình hoa anh đào trông cũng thơ mộng. Con ngõ nhỏ rải nhựa ngăn cách ở giữa, vừa đủ cho một chiếc ô tô bảy chỗ đi qua. Phòng trọ chúng tôi thuê nằm trên tầng ba của một căn chung cư cỡ nhỏ ở quận Ota, tường ngoài ốp bằng gạch nâu xám. Dưới cửa sổ phòng lần lượt có hai ô cửa sổ khác cũng kéo rèm trắng, và một cái thùng rác hai ngăn cực to - sức chứa có lẽ phải lên tới mấy ngàn lít, đảm nhiệm rác thải của mười lăm hộ dân cư trong tòa nhà. Phong cảnh đúng là đẹp đến nỗi khiến người ta muốn nhảy khỏi cửa sổ.…

Bastian

Bastian

797 5 1

Chào mọi người. Mình dịch bộ truyện này với mục đích chia sẻ truyện đến mọi người là chính nên mong mọi người ủng hộ và bỏ qua sai sót về bản dịch. Nếu có thông báo nào yêu cầu gỡ truyện vì lý do bản quyền thì mình sẽ gỡ. Cảm ơn mọi người.Mình sẽ dịch từ chương 41 novel tương ứng với chap 32 manhwa hiện tại.Author(s): Solche, 솔체Artist(s): RiMA, 아빈 [Manhwa]Genres: Adult, Fantasy, Drama, Romance, HistoricalTên liên quan:バスチャン바스티안Official Novel Raws:https://series.naver.com/novel/detail.series?productNo=9275308Official Webtoon Raws:https://m.comic.naver.com/webtoon/list?titleId=805203&week=friMình đăng thông báo về bộ trên page:https://www.facebook.com/profile.php?id=100094607887078…

Ả

583 109 6

Kể về cuộc đời khốn nạn và nhạt toẹt cùng những con người chán ngắt của ả ta.___________________________________________________Tên truyện: ẢThể loại: tâm lý, đời thườngTác giả: factCovered by @psychejay, NineteenthWARNING: Truyện có những từ tục và tình tiết siêu cẩu huyết & hư cấu, ai dị ứng vui lòng clickback. XIN HÃY THƯƠNG TÌNH CHO NGƯỜI MẸ KHỐN KHỔ NÀY MÀ ĐỪNG ĐEM CON NÓ ĐI ĐÂU CẢ ! (:v)TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD @restinpeaceminusone_, NẾU BẠN THẤY Ở TRANG WEB KHÁC THÌ XIN HÃY BÁO CHO TÔI BIẾT, RẤT CẢM ƠN :3…

Danh Mục Cấm Kỵ: Mã 404

Danh Mục Cấm Kỵ: Mã 404

10 0 3

Một cuộc điều tra dẫn đến một bí ẩn không thể gọi tên, một dịch bệnh không chỉ giết chết người mà còn xóa đi sự tồn tại của họ. Câu chuyện mở ra như một vụ án hình sự, dần chuyển mình thành nỗi kinh hoàng siêu nhiên, nơi nhận thức, ký ức và bản ngã của con người bị bóp méo một cách không thể kiểm soát. Khi những ai biết quá nhiều dần biến mất, câu hỏi lớn nhất không còn là "Ai đứng sau chuyện này?", mà là "Chúng ta thực sự đang đối đầu với cái gì?"Đây là một câu chuyện nơi sự thật không giải thoát, mà chính nó là thứ khiến con người bị hủy diệt.So sánh phong cách với những tác phẩm tương tự:Tổng hòa giữa kinh dị siêu nhiên, viễn tưởng và nguy hiểm nhận thức.Mang phong cách thám tử điều tra như True Detective, nhưng càng tiến sâu, câu chuyện càng trở nên phi logic và siêu thực như House of Leaves.Có yếu tố truyền nhiễm nhận thức giống Pontypool, nhưng ở quy mô lớn hơn và không thể đảo ngược.Đưa ra nỗi sợ về thông tin tự lan truyền như Ringu, nhưng thay vì một vật trung gian như băng video, chính sự tồn tại của cái tên đã là mối đe dọa.Giống với những SCP về nguy hiểm nhận thức, nơi chỉ cần biết về nó cũng có thể khiến bạn bị thay đổi, nhưng ở đây, không có tổ chức nào có thể ngăn chặn hay quản thúc hiện tượng này.…

840 [ CHẠM VÀO ANH TRONG BÓNG TỐI ]

840 [ CHẠM VÀO ANH TRONG BÓNG TỐI ]

0 0 3

CHẠM VÀO ANH TRONG BÓNG TỐIMột cái chạm có thể cứu rỗi. Hoặc kết liễu...Tôi sinh ra trong bóng tối. Không phải bóng tối của màn đêm - mà là thứ tối đen vĩnh viễn nuốt chửng mọi ánh sáng. Tôi không biết khuôn mặt người khác trông như thế nào, cũng chẳng bao giờ nhìn thấy chính mình trong gương.Nhưng đêm đó, khi tiếng còi cảnh sát xé nát không gian yên tĩnh, khi máu ai đó rơi xuống sàn căn hộ sát vách... tôi cảm thấy điều gì đó đã thay đổi.Anh đến như một cái bóng - lặng lẽ, chậm rãi, và nguy hiểm.Anh không bao giờ nói tên. Nhưng giọng nói trầm khàn ấy như có móng vuốt, nhẹ nhàng cào vào trái tim tôi mỗi đêm.Anh không chạm vào tôi nhiều, chỉ đôi khi, bằng đầu ngón tay lạnh ngắt... như thể xác nhận tôi vẫn còn ở đó - và sống.Tôi không biết anh là ai.Một người trốn chạy? Một kẻ sát nhân? Hay là ảo ảnh của nỗi cô đơn quá lâu trong tôi biến thành?Tôi nên sợ anh. Nhưng tôi lại mong anh đến. Mỗi đêm.Tôi bắt đầu tưởng tượng ra gương mặt anh. Bằng những câu thì thầm, bằng nhịp tim đập dồn khi anh đến gần, bằng cả nỗi khát khao được nhìn thấy anh - dù chỉ một lần.Giữa bóng tối của tôi và bóng tối trong anh, liệu tình yêu có thể nảy sinh?Hay tất cả chỉ là một cái bẫy? Một cái chết ngọt ngào được ngụy trang bằng sự dịu dàng đáng ngờ?Một mối tình không mắt. Một kẻ không mặt. Một đêm không lối thoát.Và chỉ có duy nhất một sự thật... đang đợi được lật mở.…