Cwtchs - Những cái ôm
Những cái ôm ấm áp từ người mà ta thương…
Những cái ôm ấm áp từ người mà ta thương…
Sếch chấy, sếch xong giết, Delisater siêu tàn độc 🤯…
Hắn thẫn thờ nhìn vào dĩa thịt trước mặt, rồi run rẩy lấy đũa gắp lên ăn, vừa ăn được vài miếng người hắn run lên bần bật, hắn đã khóc nhưng chỉ thút thít, mắt hắn đỏ hoe, hắn vừa ăn vừa khóc, cố gắng ép bản thân rằng đây là cách để hắn và nó có thể được ở bên nhau.…
Kỳ quái thế giới!Bởi vì bần cùng, thú không dậy nổi tức phụ nhi hán tử cũng lưỡng lưỡng kết làm khế huynh đệ thành gia, một thế hệ một thế hệ đều là như thế!Cẩu Thặng là sinh trưởng ở địa phương Thiên Triều nhân, nghe nói mãi cho đến ba tuổi đều là kháo làng lý địa chủ gia đại hắc cẩu ăn thặng gì đó nuôi sống, bởi vậy mà được gọi là. Ba tuổi lúc sau sẽ không có chuyện tốt như vậy, bởi vì địa chủ gia lại nuôi một cái càng hung hãn đại chó săn, cho dù nó ăn thặng cũng tuyệt không hứa người khác đi động, về phương diện khác đúng, Cẩu Thặng đột nhiên mãnh liệt cảm thấy được ăn cẩu thực là nhất kiện phi thường dọa người sự -- chính là thật sự là đói nha, đều nhanh muốn sống sống chết đói, ai còn quản đâu không dọa người!Cho nên, mỗi lần Cẩu Thặng trải qua địa chủ gia ổ chó vẫn là hội thói quen tính hai mắt mạo hiểm lục quang nhìn chằm chằm cẩu bồn...…
sẽ quên em nhanh thôi trong mắt tôi, đứa con gái vừa trượt fmt chủ tiệm lớn…
Đọc đi gòi vote cho tuiiii😍❤🥴Đừng xem chùa nheng😿Tuii viết truyện ko hay mấy đâu nên đừng chê nha…
Tại Trung Hoa Dân Quốc năm 1920, chiến tranh loạn lạc liên miên, các đầu quân tham chiến đang nhức nhối về vấn đề chính trị khó khăn. Nhưng giữa thời kì mạt vận ấy, một sinh linh mang ngày tháng bát tự thuần âm lại chào đời tại nhà quân tham chiến họ Sở, là Sở Minh Nhiễm. Việc cô chào đời đã mang theo những lời dị nghị mê tín dị đoan rằng cô là vận rủi, vì vậy người cha cô - một trưởng thiếu úy quân đội đã thẳng tay ném đứa con mình xuống lầu. May mắn thay, cô được hai sĩ quan người Đức chú ý, một trong hai người họ đã tiên đoán được vận mệnh của cô sẽ ảnh hưởng lớn đến tương lai của mấy ngàn người nên đã giữ mạng lại choQ cô. Họ đưa cô về Đức, nhưng cô lại y như lời mê tín dị đoan ấy, số phận xui rủi bị bắt cóc. 16 năm sau, cô tình cờ gặp lại vị quân nhân Đức ấy, lúc này tương lai đã gần sáng tỏ, vị sĩ quan tiên tri năm ấy lại một lần nữa nhận nuôi cô. Ở Đức cô đã rèn luyện trở thành một lính đặc vụ ưu tú, theo sát và làm việc cùng đại úy cấp cao - Fanefte Adalicia, con trai của vị ân nhân năm xưa. Cũng từ đây, cuộc tình " đũa mốc chòi mâm son" đã dần ươm nở, một cuộc tình ngang trái đặt dưới bốn chữ " định kiến xã hội " dần hình thành, một mối tình thầm kín chẳng bao giờ được công khai." Định kiến xã hội, thứ đã gieo vào mối tình của một cô lính nhỏ và một chàng quân nhân một mầm bệnh chẳng biết đời nào có thể thoát được. Đành rằng cây cao em không thể trèo để một quân nhân của tộc thượng đẳng dành tình cảm cho em, đành rằng cuộc tình ấy sẽ mãi reo xuống đại dươ…
Sếch kính. Đăng lại vì watt xóa của tôi.…
lowercase.--viết về câu chuyện tình cảm của đôi chíp bông.…
Tôi hận em , nhưng sao trong lòng tôi vẫn còn cái cảm giác đau nhói trong lòng ngực mỗi khi nhìn thấy em? Vẫn muốn được nhìn thấy đôi mắt cười đấy mỗi ngày *cười nhạt*, tôi điên thật !…
tên gốc 如果他们看见这些图片…
[伪历史】那些把同人文当正史"合理推测"的后人们…
"Chuyến tàu xuyên qua ngân hà, cứ đi mãi chẳng hề dừng lại... Vì nó chưa tìm được bến tàu cho riêng mình - Nhưng một ngày nào đó, chuyến tàu ấy bỗng chốc dừng lại, mọi thứ xung quanh nó tan vỡ, đường ray tinh anh đột nhiên bị gãy đôi, từng toa tàu rơi xuống, trôi vào ngân hà và biến mất... Và thế là kết thúc chuyến tàu, nó không đi xuyên không gian, không cập một bến nào cả mà trực tiếp nổ tung khỏi ngân hà, hệt như cuộc đời của một kẻ si tình đã dành trọn tình yêu cho người mà chẳng thể cùng họ đi hết quãng đường còn lại...Vô vọng!"…
Mình tự tổng hợp những bộ truyện đã đọc mà mình cảm thấy nhẹ nhàng, thư giãn. Mình sẽ liên tục cập nhật những bộ truyện hay, mang lại cảm giác thư thái cho những bạn có áp lực tương đối nhiều. Bạn nào có truyện hay thì giới thiệu cho mình để mình Review cho mng cùng đọc nhá.…