Biển đỏ
♡…
Truyện trước chưa xong truyện mới đã tới!(Đôi lời tác giả: Thực tôi cũng không định viết đâu nhưng vụ của Nam Khang khiến tôi nản lòng quá nên bắt đầu viết truyện mới, còn "Nguyện cả một đời yêu một người" có lẽ tôi sẽ để ngừng một thời gian)Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, lịch sử, nữ giảo hoạt, nam băng lãnh, HE hay SE còn phải xem tâm trạng tác giả :)) Giới thiệu: Một cô gái 24 tuổi, nhân viên văn phòng nhưng lại năm lần bảy lượt bị các công ty lớn nhỏ sa thải chỉ vì lí do hết sức củ chuối "Cô không đủ thẩm mỹ". Mang trong mình một hoài bão lớn đó là bám chân được vào một công ty tử tế mà không bao giờ bị sa thải, Khổng Tuệ dần mất đi niềm tin của chính mình, cô quyết định phải đi xem bói để coi coi vì sao cô lại không thể trở thành một nhân viên bình thường. Nhưng trên đường đi không may cô bị một chiếc xe phân khối lớn đâm phải, đến khi tỉnh lại đã có một công việc, nhưng điều đáng sợ hơn cả là cô nghiễm nhiên trở thành gái lầu xanh, hơn nữa còn ở một thời không khác.Nếu bỗng dưng khi tỉnh lại bạn đã ở trong một thân thể mới, không gian mới với những chuyện không dám lường trước, bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Muốn biết, hãy hỏi Khổng Tuệ.Trích:_ "Tiểu Mẫn, chúng ta đang sống ở thời nào, năm bao nhiêu?"Tiểu Mẫn hoang mang nhìn ta rồi cũng đáp lại: "Dạ ta đang sống ở kỷ Triệu, quốc hiệu là Vạn Xuân, Mậu Thìn năm thứ nhất."__Trước mặt ta bây giờ là một nam nhân thân thể cường tráng khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt góc cạnh mắt kiếm mày rậm, nhìn qua là biết thân thủ bất phàm, khí c…
Làm sao đây? Một kẻ rác rưởi như anh, bắt đầu khao khát một thứ không nên rồi.…
"Em xinh đẹp thế, em có nhiều sự lựa chọn mà, sao nhất định phải là anh vậy?"…
Nàng vì cái gì mà luôn cô độc? Cả đời này nàng vẫn luôn tìm kiếm hai chữ hạnh phúc nhưng càng tìm chúng càng xa tầm tay. Nàng xuyên về dị giới tìm cha nương nhưng hết thảy đều là hư vô, một cái thiên la địa võng xoay chuyển càn khôn vây hãm số mệnh nàng , Sư phụ - cũng là nam nhân nàng yêu nhất, hắn cho nàng biết thế nào là hỉ, nộ, ái, ố... cho nàng một bờ vai để tựa lại... nhưng cũng vì bảo hộ nàng mà chôn thây huyễn giới!"Vì sao! Ta chỉ tìm kiếm hạnh phúc thôi vậy tai sao a..." Người nàng yêu cũng chết rồi. Người duy nhất chân chính yêu nàng ngoài bản thân nàng chết rồi. Phải hay không nàng nên nở một nụ cười đầy tuyệt vọng để không phụ lòng lũ người kia? Phải a tên nàng là Thiên Mạn Sa. Mạn Sa... Mạn Sa trong Mạn Châu Sa Hoa loài hoa của cái chết. Vậy thì bọn hắn đừng mong một người có thể thoát khỏi cái chết. Cho tới hôm nay đi tới vị trí này nàng đã cao hơn rất nhiều người có sức mạnh bảo vệ mình không cho bất kỳ ai coi thường mình nữa vậy tại sao nàng vẫn lẻ loi? Nàng biết, nàng biết chứ... càng ở vị trí cao người ta càng cô độc nhưng nàng chính là không cam tâm cả đời đều như vậy. Nàng chính là không muốn số mệnh mình mãi mãi bị lão thiên gia điều khiển chơi đùa. Nghịch thiên thì thế nào? Chỉ cần dành lại số phận mình dù có lậ đỏ cả gầm trời nàng cũng làm! Xuyên suốt hết thảy cuối cùng những tường nàng vuột mất những thứ trong tay kỳ thực ngay từ đầu nàng những tưởng vuột mất mọi thứ nhưng ngay từ đầu nàng đã chẳng có gì để vuột mất ngoài chàng...…
Nàng, một nữ nhân với đủ mọi tật xấu trên đời, do một lần xuyên không mà đến được đây, có biết đâu lại trong thân phận Đệ Ngũ Cung Phi - Đặng Thị Loan sau nàyHắn, Trần Khâm- một hoàng thái tử của Đại Việt, sau này chính là vua Nhân Tông anh minh, người sáng lập ra thiền phái Trúc Lâm mà phật tử phải nghiêng mình thành kínhLần ấy, nàng chỉ tiện tay cứu hắn, nhưng từ ấy, trong lòng nàng đã có hắn rồi... Ngày hắn lập thái tử phi, nàng cũng ở đó. Nhưng tân nương trên kiệu kia không phải nàng, mà là Trần Thị Trinh, con gái Quốc Công tiết chế Hưng Đạo đại vương Trần Quốc Tuấn. Bấy giờ nàng mới biết cái gì gọi là ban hôn, cái gì gọi là liên hôn chính trị, mới hiểu, hóa ra, nơi này không dành cho những người ngây thơ, tin vào một tình nhi nữ như nàng... Nàng phải buông tay thôi, buông tay thôi... Và cứ thế, trên trận tuyến, nàng không tiếc gì đỡ cho hắn một mũi thương, đổi lại cho mình cái chết để mãi mãi quên đi...…
Yeonjun và em bé của ảnhh…
Ngắm ban mai nơi Thăng Long thành lần cuối, bàn tay nàng chầm chậm rút đi trâm phượng vàng khỏi tóc.Mái tóc đen buông xuống, phủ lên tấm vai gầy mòn. Ánh nắng dường như biết đau lòng vì nàng, luyến tiếc ôm trọn bóng dáng nhỏ bé.Dáng vẻ cung kính quỳ xuống hành lễ trên điện Thiên An của nàng, cả đời này người cũng không quên được.- Thần Lý Chiêu Hoàng, cáo biệt bệ hạ.Một bước người tiến tới, ngàn bước nàng lùi về sau.Ngoảnh đầu một cái, đã không còn mong chờ ngày gặp lại.…
Xàm-…
Gặp nhau giữa lúc thanh xuân tươi đẹp nhất...mãi đến khi đã bụi đời đã phủ lên nụ cười, khóe mắt mới can đảm đứng cạnh nhau…
Tóm tắt:Luca: e có đồng ý đi chs vs a o /ra vẻ ngầu/Edgar: hứ o dễ dàng v đâu nhé, đồ ba ka >
có lẽ kiếp trước ta chỉ nợ nhau một tình yêu trọn vẹn, chứ không phải là suốt đời..…
dưới góc nhìn của tớ.…
đếm ngược ngày lên thớt hệ thống kiến thức ôn thi thptqg và hsa môn ngữ văn + phân tích 12 tác phẩm văn học. giao lưu sửa bài + ôn tập kiến thức + đoán đề thiupdate đều đặnaim 9+ văn đỗ DAV không đỗ không làm người(drop truyện ôn thi học ói máu từ đầu năm ae thông cảm)…
TRUYỆN KHÔNG MANG YẾU TỐ LỊCH SỬ!Notp xin click back!đừng buông lời tổn thương nhau..🥺-truyện ship Cuba x Vietnam-Lần đầu viết chắc cũng còn nhiều sai sót😇💦.…
Chả là:)))Tôi đang nghiện cái này,mà tiếc là không cóâi viết về nó.Cho nên viết cái này để thoả mãn cơn thèm:))Lưu ý:Ship chính: BelHali [BeliungxHalilintar]Ship phụ: Yayi/Yiya,KaiFangAi không thochs những cặp ship trên,xin vui lòng click back.…
Welcome to my story ^^AllNazi(Nazi thụ ok)Nếu là NOTP thì xin đừng đọc.Ko đục thuyền dưới mọi hình thức.Cre ảnh:IDK(mình tình cờ lượm đc)Chỉ là viết để thỏa mãn chính mình.Nên nhớ rằng mình ngu văn nên viết dở ok?Chúc mọi người đọc vui vẻ ^^…