Tên truyện: [Đồng nhân Doraemon] Nắng xuân Thể loại: Đồng nhân, ngôn tình, 1vs1,...Nhân vật chính: Kobayashi HanakoTác giả: 𝓚𝓲𝓷𝓴𝓲𝓷𝓸 𝓚𝓪𝔂𝓾𝓶𝓲Giới thiệu: Cô ấy thân thiện và dễ thương, luôn giúp đỡ bạn bè lúc khó khăn. Cô ấy cũng là mối tình đầu cũng như mối tình cuối của Dekisugi…
Tôi-Reum Sil Yi. 18 tuổi (thật ra chỉ mới 15 tuổi)Tên Hán-Việt: Lâm Thục Nhi (tên thật luôn đấy)Nơi ở hiện tại: Là nơi Oh Sehun đang sống.Tình trạng: Không yêu ai khác ngoài nhân vật chínhTính cách: Nhìn vào rất xa lạ, khi tiếp xúc thì mới biết độ điên của tôi. HihoNhân vật chính như thế nào thì L cũng đã biết. Hãy đón đọc…
Kim Younghoon mơ một giấc mơ giữa Seoul đơn bạc. Choi Chanhee viết về mảng trắng đen không vẽ được màu hồng.bbangnyu | fluff | Tcân nhắc trước khi đọc.…
"Đừng nói là mày sợ đấy nhé?" Park Jaehyeok híp mắt nhìn Lee Sang Hyeok "Ai nói tao sợ, chơi thì chơi!" Lee Sang Hyeok mạnh miệng nói. Cậu tiến lại gần hắn nắm lấy cổ áo kéo mạnh xuống, đặt môi mình lên môi hắn.Park Jaehyeok đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lee Sang Hyeok, khóe miệng hơi giơ lên....Tình yêu tuổi học trò là tình yêu trong sáng nhất, mong manh nhất và đậm sâu nhất.…
Cp: Son "Lehends" Siwoo x Lee "Faker" Sanghyeok Đối với Son Siwoo, Lee Sang Hyeok là ánh sáng, là mặt trời rực rỡ.Đối với Lee Sang Hyeok, Son Siwoo là chốn đào nguyên, là nơi anh có thể nghĩ ngơi....LƯU Ý: + Có yếu tố AllKer, nhưng cp chính vẫn là Hendker. + Sanghyeok TRONG FIC có BẠN GÁI, bạn nào không thích yêu tố này xin lưu ý.+ Fic có đăng trước trên TIK TOK do mình phân vân giữa việc viết ngắn hay dài nên mới đăng bên đấy thử.…
Tác giả: Nhiên Thiên HậuBeta: Hàn 角 ThiênThể loại: HE, Nữ cường, Mafia, Bách hợp, Hài hước...-----------------------------Description:Nếu có một người có khả năng làm bất cứ ai cũng nể sợ ở trong thành phố này, chỉ có thể là Tống Triều Nhiên. Một con người điên cuồng, một con người với điệu cười khanh khách làm tóc gáy dựng đứng. Ả chính xác là một kẻ tâm thần, không từ thủ đoạn ghê tởm nào để đoạt được mục đích, từ dùng mỹ nhân kế, cho đến ám sát cả một gia đình dù đang cách đó hàng ngàn dặm. Một kẻ điên, nhưng cũng là một thiên tài.Cho đến khi ả gặp được Mặc Nguyệt Anh còn cuồng loạn hơn, phóng túng hơn cả bản thân với tham vọng mãnh liệt và sức sống quật cường, Tống Triều Nhiên mới biết, thứ mình thiếu, chính là những thứ như vậy như vậy. Nếu không phải cô ấy xuất hiện, thế giới này sẽ vẫn luôn vô vị.-----------------------Tóm tắt: "Trương Phúc à, chơi giùm ta một bản đi." Triều Nhiên cất lời nhẹ nhàng, nhưng lại làm những người đang còn mơ màng dưới kia bỗng giật mình, tâm trí tỉnh táo hơn bao giờ hết.Cô lại cười, nụ cười nhếch mép hiện lên dưới ánh trăng mờ mờ vô cùng quỷ dị. Tiếng nhạc du dương vang lên, Trương Phúc đúng là người có tài, dù đứng ở nơi nào thì nét mặt vẫn cứ bình thản, đôi tay liên tục di chuyển lên xuống các sợi dây mọt cách thần tình. Một khúc nhạc ai oán vang lên, làm lạnh gáy những tên người sắp bại liệt kia.Triều Nhiên nhắm mắt, bắt đầu cảm nhạc và dùng đôi giày cao gót 10 phân đạp mạnh lên người bọn sâu mọt mà nhảy một khúc điệu nghệ...----------…