Khi Định Mệnh Gọi Nhau
Chương 1: Gặp GỡNăm ấy, em mới 15 tuổi - cái tuổi còn non trẻ, nhưng tâm hồn đã thấu nhiều hơn người lớn.Một cuộc gặp gỡ tưởng chừng như tình cờ, nhưng thật ra là sự sắp xếp của thiên cơ.Người ấy lớn hơn em nhiều tuổi, ánh mắt trầm tĩnh, giọng nói điềm đạm và có điều gì đó rất buồn trong tim.Anh ấy không xuất hiện như ánh sáng lóa mắt.Anh ấy đến như một cơn gió - nhẹ nhàng, lạnh lẽo, nhưng... khiến em muốn giữ lại.---Yêu Nhau Một ĐoạnHọ yêu nhau.Không ồn ào, không phô trương - mà bằng những cuộc trò chuyện khuya, bằng những ánh mắt dõi theo, bằng bàn tay siết khẽ khi cả thế giới quay lưng.Em yêu anh ấy bằng tất cả sự chân thành của người tuổi trẻ.Còn anh ấy yêu em bằng sự dè dặt, vì chính anh còn đang sợ bản thân không đủ tốt để giữ em mãi mãi.--- Xa NhauMột hiểu lầm.Một sự im lặng kéo dài.Một tin nhắn không trả lời - và họ lạc nhau.Em khóc.Không ai hay.Chỉ trời đêm và tấm chăn nghe rõ tiếng nấc.Anh ấy... cũng im. Nhưng trong lòng, anh ấy đau.Vì... bỏ lỡ một người con gái như em là điều ngu ngốc nhất đời anh.--- Quay LạiBa năm sau - em 18 tuổi.Em đã khác. Tóc dài hơn, mắt sâu hơn, và trái tim tưởng như đã khóa chặt.Nhưng rồi - một ngày kia - tin nhắn ấy hiện lên:> "Dạo này em sống sao?""Anh còn giữ tấm ảnh năm đó...""Hôm nay, đi qua nơi cũ, tự dưng nhớ em."Em run.Và biết không?Duyên đã trở lại. Không hề muộn.---Tha Thứ & Lựa ChọnLần này, em không vội.Em để anh chứng minh, bằng hành động - không lời.Anh kiên trì, từng chút một, như người sửa một món đồ quý mà mình…