namcoi chap 265
…
✨ Thể loại: Hiện đại, Tình cảm, Song khiết, 1v1, Hào môn thế gia, HE✨Editor : Bé Thỏ Lạc Đường✨ Văn án: Lần đầu Lê Uyên gặp Minh Sán ở trong hẻm nhỏ âm u, thiếu nữ 18 tuổi bị bọn người đòi nợ ấn trên mặt đất, cả người toàn thương tích.Anh xoay người đang muốn rời đi, lại bị cô dùng sức nắm lấy ống quần, lực đạo lớn đến doạ người.Thiếu nữ ngẩng đầu, nhìn anh cong môi cười vô tội lại đáng thương."Tiên sinh, có thể nào mang tôi về nhà hay không ?"Ngày nọ, người trong giới phát hiện doanh nhân mới nổi xưa nay bạc tình, tàn khốc trên thương trường Lê Uyên vậy mà bên ngoài nhặt về một cô nhóc không rõ lai lịch.Anh cho cô ăn mặc, cho cô đi học, giúp cô trả hết nợ nần, cho cô sủng ái mà vô vàn nữ nhân ghen ghét.Trong lúc nhất thời, lời đồn đại nổi lên khắp nơi.Có người nhắc tới, anh chỉ nhàn nhạt ngước mắt, không chút để ý: "Chỉ là dưỡng sủng vật mà thôi."Vì thế mọi người đều hiểu rõ, đều nói Lê Uyên bất quá thích chơi đồ lạ, thiếu nữ tuổi trẻ tươi mới dùng không được bao lâu liền mất hứng thú.Lời đồn đại truyền đến tai Minh Sán, cô chỉ ngoan ngoãn mỉm cười, không nói một lời.Về sau tin tức Lê Uyên đính hôn truyền đến, cô để lại thẻ ngân hàng kếch xù coi như báo ân, rời đi sạch sẽ, lưu loát.*Cách biệt sau thời gian dài, hai người gặp lại.Sau hậu trường hội đấu giá, Lê Uyên đem Minh Sán ấn ở góc tường. Giống như người lạnh lùng và cao ngạo trong quá khứ không phải anh, anh rũ mắt, giọng nói hơi khàn khàn như đang cầu xin"Chúng ta về nhà được không?"…
1 bộ truyện ngẫu hứng…
Câu chuyện nói về cuộc sống của Thập Đào, một cậu trai đang học Đại học năm nhất ở Trường Đại học nhiếp ảnh, cậu có niềm đam mê bất diệt với nhiếp ảnh vì đơn giản là cậu muốn lưu lại tất cả hình ảnh đẹp mà cậu thấy. Nói một chút về gia đình cậu, Thập Đào là con trai duy nhất của gia đình nên cậu được nuôi dạy khá nghiêm khắc. Cuộc sống của cậu đang rất tốt đẹp cho đến khi cậu gặp chân mệnh thiên tử của đời mình. Mối tình đầu của cậu liệu sẽ là một tình yêu đẹp? Liệu có phải là một kết thúc có hậu? Dõi theo cuộc tình ấy nào...…
Hoàng Hà My Cô thiên kim tiểu thư mang trong mình rất nhiều danh phận.Biến cố sảy ra khi gia đình cô bị hãm hại dẫn đến mất mạng chỉ còn mình cô sống sót"Hơ...cái gì đây!!" Cô đã trọng sinh về năm 17 tuổi Liệu cô có trả thù đc cho gia đình cô,hay lại 1 lần nữa phải dẫn thân vào nguy hiểm…
Fujiwara Haruna và Mafuyu Hitomi quen nhau từ những khi học cấp 3 và cho đến khi Haruna đã ra trường, đi làm thì họ vẫn luôn bên cạnh nhau. Dù có bận rộn, mệt mỏi và chán nản đến thế nào thì khi trở về ngôi nhà chung, họ lại nạp năng lượng và tiếp sức cho cuộc sống của nhau. Hệt như một cuốn nhật ký, một cuộc hành trình dài viết về cuộc tình giữa chàng trai của mùa xuân, rộn ràng và hoạt bát với cô nàng thuộc về mùa đông, tuy có phần im lặng nhưng lại rất dễ biểu lộ cảm xúc những khi bên cạnh cậu trai ấy. Họ là bạn học, là đồng nghiệp, là hàng xóm và sau tất cả, 2 người là niềm hạnh phúc của nhau…
2 Tuổi , Mẹ Nó .... Bị Giết Chết ...Ba Nó ? Nó Không Có Ba ...Lạc Lõng ...Cô Đơn ...Ngửi Mùi Máu ... Tanh Nồng ...Thù Hận ... Tràn Đầy ...…
Mỗi người chúng ta đều là những tinh cầu cô đơn.…
Đã rất nhiều lần em mơ về một thời tuổi trẻ, mơ về những kí ức của đôi ta, mơ về con phố đông người chật chội, anh nắm tay em cùng nhau bước qua những dãy phố quen thuộc đó. Chỉ tiếc là bây giờ chỉ còn mình em độc bước đi trong màn đêm đen... Em nhớ anh! Dẫu cho có phải nhận sự phỉ báng của người đời, dù cho dòng máu trong người anh chảy cạn, anh vẫn muốn bất chấp yêu em dù chỉ một lần. Một câu chuyển khắc cốt ghi tâm, với những tình tiết nhẹ nhàng khắc họa nên tính cách hai nhân vật. Liệu rằng họ có đến được với nhau sau bao sóng gió đã xảy ra? Cùng Dâm Dâm Cô Nương đón chờ hồi kết nhé! <3…
Tuyển family...…
Dũng- cao ráo, đẹp trai, gương mặt góc cạnh như người mẫu, điềm đạm, đặc biệt chỉ thích mình Lương.Lương- cá tính, thông minh, sắc sảo, có chút ngông cuồng, thích trai Tây, chơi như tụi Mỹ.Kỳ Anh- cao kều, thư sinh, học giỏi, red flag ngầm, hơi dị(ngầm).------------Chợt nhìn thấy bức thư bị nhàu nát rơi từ cặp Lương, Dũng tò mò lại gần, con tim anh như bị thắt lại:"Kỳ Anh à, giáng sinh này..."Từng con chữ quen thuộc ấy dần dần hiện ra:"...hãy bên cạnh nhau nhé, đừng né tránh cảm xúc nữ..."Người anh sững lại, đôi mắt tự dưng đỏ hoe lên, anh không thể kìm chế nổi những cảm xúc tận đáy lòng mình. Dẫu anh biết từ lâu rằng Lương chỉ coi anh như một homie và cô sẽ chẳng bao giờ có tình cảm với anh, nhưng anh luôn giữ tia hy vọng nhỏ nhoi rằng một ngày nào đó cô sẽ động lòng với anh... Nhưng hôm nay, cái hôm Noel này đã trực tiếp xé tan mộng tưởng đó. Người con gái anh đem lòng yêu thầm suốt thời gian qua lại thích một anh chàng khác. Trong lòng anh trào dâng một cảm giác tự ti, xấu hổ, tự trách thời gian qua mình đã ngu ngốc mà ảo tưởng một ngày nào đó cô sẽ đáp lại tấm chân tình này...…