Dòng chảy êm đềmNhân vật: YuanMan và tập thể team bóng bànTác giả: 不吃恰恰Editor: Đậu Bản dịch đã xin per và được đồng ý =))))))Đường trộn thuỷ tinh )))…
fanfic về yuanmantruyện về 🐟 hướng nội, tự ti cuộc sống chỉ xoay quanh đi làm về về nhàcòn 🐰lại hướng ngoại mang đến ánh sáng cho cuộc đời cô" cuộc sống của em rất nhàm chán nhưng em vẫn phải sống cho đến khi anh bước đến em mới biết hoá ra được sống lại vui vẻ như vậy "Hãy nghĩ đơn giản, bạn đang đọc 1 bộ ngôn tình, cẩu huyết. Đừng áp đặt lên người thật…
Hơn một nửa...Hơn một nửa chặng đường đã đi qua.Hơn một nửa tình cảm đã bày ra, nhưng lại không thể nào trọn vẹn.Hơn một nửa đoạn hồi ức, đã không thể quay đầu.Vậy phần còn lại thì sao?…
- Thời Đại Thiếu Niên Đoàn tan rã rồi. Đinh Trình Hâm không hiểu vì sao Thời Đoàn vốn tưởng chừng tương lai sẽ kề vai sát cánh cùng nhau tỏa sáng rực rỡ trong ánh hào quang lại bỗng nhiên biến thành mỗi người mỗi ngả. - Đinh Trình Hâm tự sát rồi. Thời Đoàn vốn tưởng rằng sau khi họ rời đi, A Trình ca của họ sẽ có thể có thêm nhiều cơ hội để bước tiếp đến đỉnh vinh quang. Nhưng tại sao bây giờ người họ thấy không phải là người vốn nên phong quang rực rỡ trên sân khấu mà lại là một thân xác tiều tụy trên giường bệnh, sống nhờ máy móc, y sĩ như này? Thể loại: Fanfic, chữa lành. Author: Qini…
Gặp gỡ giữa thời không, dìu dắt nhau qua hiện thực nghiệt ngã.Bán kinh dị - tâm lí thiếu niên.Don't Re-up, bản quyền thuộc sở hữu của tác giả nghiêm cấm chuyển ver.…
Tác giả: エイブル@lofterLink gốc: https://rabbit-keeper. lofter. com/post/1d030fc2_1cb2b0fe8Biên tập: CBeta: yuanyudBản edit đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không reup/chuyển ver dưới mọi hình thức!…
Mở đầuNhững năm cuối đời, khi đã bước sang tuổi xế chiều, Lâm Cao Viễn vào ngày giỗ đầu của vợ mình đã phát hành một cuốn tự truyện. Ngòi bút trau chuốt, từng câu chữ sống động như thực, khiến cả bạn bè lẫn độc giả đều có cảm giác quá khứ như hiện về trước mắt. Nhưng nào ngờ, thời gian và người ấy đều như dòng nước lũ trôi qua, không thể níu giữ.Trang cuối cùng của cuốn tự truyện ấy là một bài thơ nhỏ:Có lẽ, là bởi lần đầu gặp em, em đã quá đỗi rực rỡ.Chỉ trong chớp mắt, ánh nhìn tôi lao đi tựa tia chớp,Thế giới bỗng hóa thành một bức tranh hoang dại mất cương.Từ đó, mỗi buổi hoàng hôn của tôi,Mưa giông không dứt, sấm sét chẳng ngừng.Nếu như tình yêu tôi chưa đủ cuồng nhiệt,Vậy em hãy nhìn thẳng vào mắt tôi.Mãi mãi yêu em, anh.Hai tháng sau khi cuốn tiểu thuyết được phát hành, Lâm Cao Viễn được con cái phát hiện đã an nhiên rời khỏi thế gian trong chính ngôi nhà của mình, hưởng thọ 85 tuổi. Theo tâm nguyện của ông, một nửa tro cốt của hai người được chôn cùng nhau, nửa còn lại rải xuống dòng suối ở Trấn Giang, lững lờ chảy mãi về phương xa.…