Ngày đầu gtiên cô gặp anh,anh trai nắm tay anh bước vào nhà,cô lúc ấy dù chỉ là một con nhóc,vẫn biết thầm sửng sốt trong lòng;''Thật Xinh Đẹp!''Phải,là xinh đẹp,anh có vẻ đẹp mà mọi cô gái đều mơ ước,khuôn mặt nhỏ nhắn,làn da trắng sứ,đôi môi mọng đỏ,anh thật giống như thiên thần vậy.Ngày cuối cùng cô ở bên anh,anh nói;''Anh xin em,có thể đừng đi được không?''Cô lạnh lùng đáp:''Anh dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi cần một người đàn ông không có dáng dấp của đàn ông''Sau đó,là quay đầu bước đi không một lần nhìn lại.Lần tương phùng tiếp theo,đã là chín năm,cô chìm vào đôi mắt sâu không thấy đáy của anh,lắng nghe giọng nói đã trở nên khàn đục:''Bây giờ,tôi sẽ cho em biết thế nào là mùi vị của đàn ông.''…
Tác giả: Nhím nhỏ[GIỚI THIỆU]Nguyễn Trọng Nhân là con nhà gia giáo, chính là thiếu niên con nhà người ta trong truyền thuyết- đỗ trường cấp 3 Chuyên tốt nhất tỉnh và nằm trong đội tuyển toán quốc gia của trường. Là boy đầy đủ "3 tế" là kinh tế, thực tế và tinh tế.Lê Thị Diệp Anh - một học sinh chuyên toán cũng là con nhà người ta nhưng tính cách có phần "hướng nội"...[VĂN ÁN] Diệp Anh nhớ lại một ngày vào năm lớp 3, lúc ấy lớp đang làm bài tập toán, bạn nữ tên Kỳ Uyên- bạn cùng bàn của Nhân đứng dậy rồi hét toáng lên như cháy nhà : " Diệp Anh, Diệp Anhh, cậu lại đây tớ nói!". Cả lớp hết hồn vì giọng nó, tôi cũng đứng dậy nhìn qua vẻ tò mò thì Trọng Nhân ngồi bên cạnh đã bịt chặt miệng nhỏ Uyên kéo nó ngồi xuống lại rồi xua tay với tôi : " Không có gì đâu, nó nổi khùng đấy" rồi ra vẻ gì đó với nhỏ khiến nhỏ liền im bặt. Tôi lúc ấy tò mò lắm nhưng cô giáo nhắc nhở nên thôi lại ngồi xuống. Sáng hôm sau nhỏ Kỳ Uyên đó kéo tôi ra sân trường thủ thỉ. Thì ra hôm qua nó với thằng Nhân chơi trò nói thật trong lớp, nhỏ hỏi rằng lớn lên Nhân muốn làm gì? Kì Uyên ghé sát vào tai tôi nói : " Cậu biết thằng Nhân nó nói gì không? Nó bảo " Tao lớn lên sẽ cưới Diệp Anh làm vợ!" ".[tg có điều muốn nói : Từ nhỏ đã simp vợ rồi nha!!!]…
Tác giả: Điền PhảnThể loại: Ngôn tình, Hiện đạiGiới thiệu : Triệu Thủy Quang mười tám tuổi gặp Đàm Thư Mặc hai mươi tám tuổi.Anh nói: "Tôi hơn em chín tuổi thì sao, điều này thì có gì không tốt chứ? Hết thảy niềm vui tôi chia sẻ cùng em, tấy thảy khổ đau tôi nếm trải trước em."Thế là, người đàn ông cực phẩm này từng bước tiến công, từ cấp Ba cho đến đại học.Cô nói: "Gặp được Đàm Thư Mặc anh là cái phúc lớn nhất trong cuộc đời Triệu Thủy Quang cô, sau này, sẽ không có nữa."Cô nữ sinh ngây thơ cất bước trên con đường đến với trưởng thành, nở ra một đóa hoa say đắm lòng người.Chính bởi vì Triệu Thủy Quang của năm mười tám tuổi gặp được Đàm Thư Mặc của năm hai mươi tám tuổi, không sớm một bước, không muộn một bước, gặp đúng người, đúng thời gian, ai có thể nói đây không phải là niềm hạnh phúc lớn lao?Bạn của năm mười tám tuổi đang làm những gì, có ủ ê về mối tình đầu ngây ngô, có chần chừ về con đường phía trước? Giả như có một đôi tay kiên định, mang đến cho bạn sức mạnh, có một người như thế, mang đến cho bạn ấm áp, chở che cho bạn mà chẳng giữ lại một chút gì cho riêng mình, tương lai phải chăng sẽ khác biệt?Con người bất luận ở độ tuổi nào, tâm thái nào, đều ôm ấp trong mình ước mơ về một tình yêu tươi đẹp, khát khao về một cuộc sống hạnh phúc, không liên quan đến độ tuổi, đây chỉ là một câu chuyện đáng để bạn mỉm cười.…
- Sao anh lại ở đây? - Khải Hân khá bất ngờ khi thấy anh, người con trai cô đã gặp lúc trưa.- Em có thể cho anh quá gian không - Khắc Du mệt mõi nói.- Anh sao vậy? Anh có chuyện gì à? - Khải Hân lo lắng khi thấy Khắc Du dường như đứng không vững nữa.- Anh mới bị bọn côn đồ đánh.- Sao lại bị đánh? - Cô vô thức hỏi, giờ cô mới để ý quần áo xộc xệch của Khắc Du lúc này chẳng giống bộ dạng soái ca lúc anh bước vào Piano Coffee chút nào, trên người còn thoáng có vết đỏ nữa.- Người ta nhận nhầm anh, có lẽ họ đang tìm một người giống anh.- Được rồi, anh lên xe đi, để em đưa anh về.Nói rồi Khải Hân lấy một chiếc mũ bảo hiểm đưa cho Khắc Du rồi nhanh chóng đội nón bảo hiểm cho mình. Khắc Du nhoẽn miệng cười khi thấy Khải Hân lại bị anh lừa một cú ngoạn mục như thế. Cô nghĩ sao mà lại tin anh bị đánh đến nông nổi như vậy, tất cả đều là do kế hoạch Khắc Du kì công sắp đặt mà ra.#nguồnảnh @color_team…
Nó chủ tịch tập đoàn nổi tiếng. Nhất châu á và đứng đầu thế giới,giỏi tất cả các loại võ, vào 1 ngày đẹp trời ở nước mỹ, trong căn biệt thự xa hoa lộng lẫy , mang kiến trúc của phương tây, trong 1 căn phòng to chủ yếu chỉ có màu đen và trắng. Có 1 con heo đang ngủ say xưa, bị tiếng hét chói tai của chị mami đứng ở trong phòng hét lên. Làm con heo đáy giật mìnk lăn xuống đất. Chị mẹ nhìn thấy buồn cười lắm nhưng k giám cười, và nói 1 câu làm nó tỉnh ngủ, papa con đã về nước con nhanh lên, đi xuống nói chuyện với papa con đi hẳn là ông đã rất nhớ con đấy con YÊU từ con yêu này mami nó nhấn mạnh các chế ak.rồi nó sông phi ngay vào nhà tắm vệ sinh cá nhân nhanh nhanh nhảu nhảu, để xuống gặp anh pa iu quái của nó , rồi từ trên tầng nhìn thấy anh pa iu quý nó hét um lên apa à apa iu quái(iu quý) con nhớ apa chết đi được, anh pa nó cười hiền , và nói ta cũng rất nhớ con đấy heo🤣🤣 pa có chuyện muốn nói với con, nó cười và nói pa pa cứ nói đi ạ mặt ông thoáng một chút buồn, và nói ta muốn con về hàn quốc , giúp cty của bạn ta được k bé con của ta.và nó k suy nghĩ gì nhiều nó đã đồng ý về hàn quốc phụ công ty bạn của pa nó:) :) nó đâu biết pa nó muốn nó gặp con rể tương lai đâm ra ông phải dùng chiêu này với bé con của ông thôi. Giới thiệu nv nha các bạn nữ chínhNó là nữ chính nà🤣Tên Lee Lee SandyBiệt danh HeoCao 1m75cmNặng 47kgSở thích : dâu tây, chery, kwi , sôcla thích đánh nhau, ai cho ăn cái gì thì nó thích hếtSinh ngày 01/04/199xSở ghét: ghét thịt bò vì ăn bò bị dị ứng🤣 và ghét những thăng nìu đập choai🤣 nhất là thằng ck…
Câu chuyện kể về Phương, một cô bé sinh ra trong một gia đình tràn ngập tình yêu thương. Là con một, Phương được cả nhà cưng chiều hết mực. Nhưng rồi, khi Phương lên hai, em gái Vân ra đời, và mọi sự chú ý của cha mẹ dần chuyển sang em. Hai năm sau, em trai Dũng chào đời, và Phương cảm thấy mình bị bỏ rơi.Mẹ Phương thường xuyên so sánh Phương với Vân, chê bai ngoại hình, học lực của Phương, và ca ngợi Vân là đứa con ngoan ngoãn, hiểu chuyện nhất nhà. Dũng, dù nghịch ngợm, lại rất thân thiết với Phương. Khi gia đình chuyển đến một nơi ở mới, Vân kết giao với những người bạn xấu, và dần trở nên hỗn láo, coi thường Phương. Mẹ Phương, thay vì can ngăn, lại im lặng làm ngơ, khiến Phương càng thêm tổn thương.Phương cố gắng tìm kiếm sự an ủi từ bạn bè, nhưng rồi lại bị họ phản bội. Nỗi cô đơn và tuyệt vọng khiến Phương nhiều lần nghĩ đến cái chết. Phương và Dũng trở thành một đội, chống lại Vân, người ngày càng trở nên độc đoán và ích kỷ. Cha Phương, người nhận ra sự bất công trong gia đình, đã cố gắng nói chuyện với Vân, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích.Mâu thuẫn giữa ba chị em ngày càng gay gắt, và gia đình dần trở thành một chiến trường, nơi những lời nói cay độc và sự hận thù ngự trị. Phương, từ một cô bé vui tươi, hoạt bát, đã trở thành một người trầm lặng, tự ti, mang trong lòng những vết thương lòng khó lành.Trong một lần cãi vã đỉnh điểm, Vân đã buông lời nguyền rủa Phương, nói rằng An là "đồ vô dụng", "không có tương lai". Những lời nói đó như dao cứa vào tim Phương, khiến cô gục ngã. Phư…
Tin tức Sở đại thiếu gia có người trong lòng lại chỉ cưng chiều một người dần dần truyền ra ở Vân Thành, mọi người nhao nhao suy đoán người nào may mắn lại có thể được vị thiếu gia gia này ưu ái.Phải biết rằng vị gia này nổi danh nữ sắc không gần, lại còn có bộ dáng ôn nhuận như ngọc khiêm khiêm quân tử, trêu chọc lòng ngàn vạn thiếu nữ.Bạn tốt lấy chuyện này hỏi hắn, Sở thiếu cười nhạt: Ta chỉ coi nàng như muội muội.Sau đó, khuôn mặt của bạn đã bị sưng lên.Bạn bè cười xấu: Khuôn mặt có đau không?Sở thiếu bình tĩnh: Loại chó độc thân như các ngươi không thể hiểu được loại hạnh phúc này của ta.Nói xong, nhìn về phía cô nương nào đó, ánh mắt ôn nhu, vẻ mặt thỏa mãn.Khóe miệng bạn thân co giật: Ngược đãi chó ngay trước mặt? Còn thiên lý nào không?!Gợi ý tình bạn: 1V1 sủng văn, nữ chủ không nhỏ trắng, không thánh mẫu, giỏi ngụy trang[tiểu kịch trường]một nữ diễn viên nổi tiếng vật liệu đen chảy ra, thân bại danh liệt, muội muội cũng bị giam cầm, tin tức truyền ra, cả thành xôn xao.Cô cô lớn tiếng chỉ trích: Mộ Vân Kiệt, cô là một con sói mắt trắng, sao anh có thể đối xử với tôi như vậy!Mộ Vân Kiều thản nhiên cười yếu ớt: Ta bất quá là lấy nhân đạo mà trị thân người mà thôi.Cô cô tức giận, hận không thể ăn nàng, chỉ là còn chưa đụng tới nàng, cổ tay lại bị người giữ chặt.Sở thiếu vẻ mặt ý cười: khi dễ cô ta, được ta đồng ý sao? Dì co giật: Ai đang bắt nạt ai?Sở Thiếu Phong khinh vân đạm: cô khi dễ người khác có thể, người khác khi dễ cô, không được!Mộ V…