"Vì tớ," Sieun thở gấp, gần như nấc lên nghẹn ngào, cậu tuyệt vọng bấu chặt lấy áo Suho. "Nếu cậu quan tâm tớ thì làm ơn đừng vượt quá giới hạn, Suho à, đ-đừng làm gì cả, hãy ở lại đây.."Quyết định trong tích tắc của Yeon Sieun vừa thách thức vòng quay vận mệnh và lần này, cậu đã có thể ngăn Ahn Suho rời đi.──────────୨ৎ────────────‼️Lưu ý: đây chỉ là truyện dịch, vui lòng không mang đi đâu.‼️⋆˚࿔ Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả 𝜗𝜚˚⋆🎀Tác giả: preachergirlLink profile: https://archiveofourown.org/users/preachergirl/pseuds/preachergirlLink truyện gốc: https://archiveofourown.org/works/69506676…
Duyên Muộn.Em luôn ao ước vòng tay ấy, ánh mắt ấy, dù chỉ trong giấc mơ, cũng được dành cho em. Em không dám ước mình sẽ thay thế chị, chỉ mong một lần, anh nhìn em như cách anh nhìn chị, dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi của một giấc mơ. Em biết điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, nhưng trong im lặng, em vẫn thầm ước, dù chỉ là mơ, anh sẽ thấy em, như em đã nhìn anh suốt bao lâu qua. Cả khi em chẳng thể chạm đến trái tim anh, vẫn là một phần nhỏ trong em mãi khắc khoải về điều đó.…
• Tác giả: Nắm Đất Xanh Rờn• Tên cũ : Phản diện quấn băng• Mô tả: Lang thang trong làn sương dày đặc với ngọn đèn leo lắt trên tay, đó là chúng. Chúng có người già và người trẻ, có đàn ông và đàn bà, có kẻ giàu và người nghèo nhưng tuyệt nhiên không có người chết. Đêm đêm, đoàn người sống ấy lại rảo bước trong đêm tối, tìm kiếm thứ thuộc về mình trước khi bị tấm màn đen của tự nhiên ấy nuốt chửng. Duy chỉ có một kẻ chọn đứng lại chờ bình minh lên với ngọn đèn tắt lịm, thật ngu ngốc và bất hạnh thay cho hắn.Mô tả cũ : Thiếu nữ 13 tuổi từng viết một câu chuyện tình cảm bối cảnh Dị giới, mà thật ra cũng không phải ôm ý định gì lớn lao, chỉ là thỏa mãn bản thân, những mơ mộng của một cô gái nhỏ mà thôi.Nó cũng không ngờ được sinh mệnh của mình lại ngắn ngủi đến thế, mười sáu tuổi, nó đã vĩnh biệt cuộc đời.Tái sinh vào một tên phản diện ất ơ trong chính cái truyện đó, nó chẳng vui vẻ gì cho cam.Vì tên phản diện ất ơ đó có thù hằn với nhân vật chính.Và tên phản diện đó còn có năng lực tự huỷ, nhân vật chính chưa ra tay đã tự làm mình bay màu.Chưa hết, nó còn có thêm quà tặng kèm khi xuyên vào thân xác tên phản diện ất ơ này:Một vị thần hùng mạnh nào đó mang danh là bảo hộ nhưng vì tư thù cá nhân mà cứ lăm le chực xiên nó vài nhát cho đỡ ghét.Với ""may mắn"" như vậy, nó chẳng có gì để đảm bảo là mình sẽ không ngỏm thêm lần nữa dù bằng cách này hay cách khác.Sức mạnh vô biên? Có, nhưng không biết xài,tác dụng phụ là tự huỷ đúng nghĩa đen.Anh em bảo kê, đồng…
LÊ THANH TRÚC : là một cậu ấm trong gia đình danh giá, anh có mọi thứ ngoài tình thương.. cuộc sống của anh cứ lập đi lập lại một cách nhàm chán.. mảng đời anh là một mảng đen.. đấm chìm trong u buồn và nước mắt.Nguyễn thùy chi : một cô gái nhí nhảnh rất hồn nhiên, luôn tươi cười và rất trẻ con, không muộn phiền lo toan tính toán.. cuộc sống của cô tràn ngập một màu xanh.. màu niềm tin và hi vọng..---- hãy đi cùng au xem màu đen pha với màu xanh ra gam màu gì nhé......…
cuộc tình của chúng ta vốn chỉ là "một bước sai" thôi hay sao ?jeong jihoon đã dùng bảy năm để khẳng định điều đó sai và hai năm tiếp theo để chứng minh nó là đúng...còn lee sanghyeok, anh từ trước đến nay, vốn chưa bao giờ thay đổi suy nghĩ của mình...warning: hendskiin!extra couple…
drabble là một fic có chính xác 100 từ. viết cho park woojin, cho park jihoon và cho 99line của wanna one. chúc mừng hai cậu đã debut cùng nhau. mong rằng, một lần nữa, mình có thể lôi kéo ai ship cùng một couple vốn phải nói thẳng là rất hiếm hoi trong cái fandom này.…
nhớ em, nhớ em, nhớ em...lẩm bẩm câu nói ấy bằng cái giọng mũi đã nghẹn cứng cùng đôi mắt đã nhẹm nước vì khóc quá nhiều, lee sanghyeok hướng tầm nhìn vào một khoảng không vô định giữa không trung, trí óc lờ mờ nhớ đến hình bóng chàng thiếu niên năm nào anh chưa thể gửi gắm lời yêu thương trìu mến...…
Anh- một người cao lãnh, sống có quy cách trong cái xã hội lẫn lộn này..Cậu- tinh nghịch, đáng yêu, nhưng.... lại đến từ thế giới khác, thế giới cách xa nơi anh đang sống.Hai con người, hai tính cách, hai cuộc sống, họ nhập lại là một, say đắm trong tình yêu...LIỆUHọ có thể đến với nhau hay không? Hay, tất cả chỉ là hư vô mà thôi? Y. Ê. UĐôi khi không trọn vẹn, nó là rung động của trái tim trong một khoảnh khắc trong cuộc đời, nhưng lại chứa đựng bao nỗi đau, nỗi xót xa.Ngay trong vị ngọt của nó, thứ chúng ta cảm nhận được cuối cùng lại là niềm cay đắng. Cậu làm đảo lộn cuộc sống của anh, ngay từ khi bước chân đến thế giới của anh. Liệu cậu với anh có được bên nhau hay không? Định mệnh, đó chính là câu trả lời…
Loay hoay bên mảnh kí ức thật gần nhưng hóa ra đã là dần cũ, nó cứ khiến tớ cảm thấy nao lòng chóng vánh. Đôi khi tớ tự hỏi, chúng ta, rút cuộc đâu phải là người dưng?…