«Văn án»Dù có ai chửi rủa, dù trời có sập xuống, ba năm nay Park Chaeyoung vẫn luôn đinh ninh rằng Park Jimin chính là trạm dừng cuối cùng của đời mình, rằng cô yêu chỉ có thể là anh.Tình yêu của cô dành cho anh quá tha thiết, nhưng có lẽ cô sắp không chịu được nữa rồi.Park Jimin liệu đến cuối có vứt bỏ vẻ kiêu ngạo để yêu người con gái mà anh ta vẫn xem thường?...…
Không phải vô cớ mà Minjeong luôn thích cảm giác đi trên con đường trở về nhà đâu. Em thích cái cảm giác bình yên của mỗi buổi chiều đi học về, sự ấm áp khi nghĩ đến những món ăn mà mẹ sẽ nấu tối nay và có lẽ hơn hết vì ở đó có chị.Lấy ý tưởng từ bài Đường tôi chở em về của buitruonglinh…
Qua bao nhiêu lần vào sinh ra tử cùng em cuối cùng thì anh cũng đã nhận ra thứ tình cảm mà anh dành cho em không phải là tình bạn cũng càng không phải là tình cảm giữa 2 người cộng sự mà là tình yêu. Phải anh yêu em Shiho và con tim này đang đập loạn nhịp vì em và anh thề với bản thân rằng anh yêu em bằng cả mạng sống. Anh sẽ bảo vệ....nụ cười của em bằng mọi giá dù có phải chết....Cpl: Shinichi x ShihoNhững ai cùng thuyền thì coi thoải máiCòn ai ship ShinRan không khuyến khích coi(Không có nhu cầu nhận gạch tại nhà không thiếu)…
Truyện tìm thấy được ở trên kenhsinhvien.net. Thấy hay nên đem lên mọi người cùng đọcTác giả: SunieThể Loại: Cổ trang, thâm tìnhPairings: Kudou Shinichi x Ran MouriDisclaimer: Nhân vật không thuộc về tôiRating: 15+Link: http://kenhsinhvien.vn/topic/shortfic-qua-mot-kiep-nguoi.453046/…
"Em nghe bảo chị có nhận phí bảo kê, vậy... chị có thể bảo vệ em được không?"Sau này, chỉ vì 1000 won nhàu nát, người ấy bên cạnh em 10 năm, đến cuối cùng vẫn ấp ôm lấy tờ giấy đã phủ đầy bùn đất-------------Rêu xanh mềm nằm dọc theo hai bên con đường nhỏ lát đá. Cuối đường là một ngôi nhà nhỏ hai tầng, bức tường cũ loang lổ đã được sửa chữa, quét sơn trắng sạch sẽ. Trước nhà là một cây hoa quế đang tỏa hương, không khí thoang thoảng hương thơm nhè nhẹ.Em nghĩ mình đang mơ Minjeong ạ, bàn tay em cứ như vô thức chạm vào làn sương mỏng tênh vào buổi hừng đông của ngày hôm ấyThật sự không thể biết rõ đây là nơi bắt đầu, hay là nơi kết thúc.Chị... có về không?…
Hwang Eunbi tính hơi hơi ưa sạch, da mặt cũng hơi dày, ngoài ra còn hơi hơi bỉ ổi, nhưng em trước mặt mọi người luôn là một Hwang Eunbi trăng thanh gió mát, tách biệt xa lạ, trong kiêu ngạo có lạnh lùng, trong lạnh lùng có xa cách, trong xa cách có cao sang.Nhưng cứ về đến nhà là em nhập vào trang thái "cuồng cởi":"Tắm, tắm, tắm. Yerin, chị có muốn đến chà đạp em không?"Yerin nghĩ, liệu em có thể bỉ ổi hơn được nữa không ?Hoặc là: "Vợ ơi, nấu cơm cho em đi, là yêu cầu hợp pháp đấy!""Tình yêu, mua quần áo cho em đi, em hết quần áo mặc rồi, yêu cầu hợp pháp!""Vợ, tối nay xem phim nhé, yêu cầu hợp pháp đấy!""Yerin này, hát cho em đi, yêu cầu hợp pháp, yêu cầu hợp pháp nhé!"Những lúc như vậy, "bạn nhỏ" Yerin phải cố gắng lắm mới không có hành vi "xử lí" phạm pháp với em.Hạnh phúc là gì, hạnh phúc là mười ba năm trước, tan trường, có cô bé đi trước mặt bạn theo hình chữ S. Mười ba năm sau, vẫn là cô bé đó ôm bạn vào lòng mặt dày nói: " Jung Yerin, cả tuổi thanh xuân của em đều dành trọn cho chị, vậy nên chị phải chịu trách nhiệm với em đấy!"…
Kudo shinichi thân lúc nhỏ của ran mori và sau 12 năm ko gặp mặt nhau cả hai đều ko nhận ra nữa kia của mình. sau nàyshinichi mới thấy ra có đeo một sợi dây có khắc tên K.S mà anh đã từng tặng cho người anh yêu nhất trên đời và mọi chuyện bắt đầu từ đó...........................…
Ai cũng có quyền và sự lựa chọn Đúng vậy, ngay trong tình yêu cũng thếChọn cho mình một cái gu mình thích để là chuẩn mực người yêuNhưng yêu ai, thương ai là quyền của mình, không nhất thiết phải đúng gu Au:jk174_Chưa có sự cho phép cover nếu au đề nghị xoá thì mình sẽ xoá ạ…
Tôi chỉ ước rằng mình có thể ở lại đây lâu thêm một chút nữa để có thể ngắm nhìn em một cách kỹ lưỡng nhất rồi tham lam lưu giữ vẻ đẹp đó trong tâm trí trước khi lên chuyến tàu đi xa...Hãy kể rất thầm cho tôi nghe về tình yêu của em...Ç'est l'original !This is the original!…
Vào thời khắc tăm tối nhất của cuộc đời, khi em chìm dần xuống đáy vực. Bỗng có một ngọn hải đăng soi sáng, dẫn đường, dịu dàng dìu em ra khỏi vực sâu thăm thẳm.…