[PARADISE INTERVIEW - 16/12/2019]- Cậu yêu quý một tác giả nhưng lại ngại mở lời, ngại làm quen, sợ người đó khó gần? Không sao, cứ để Paradise lo. Ở đây Paradise sẽ giúp cậu hiểu thêm mọi thứ xoay quanh tác giả mà cậu yêu quý trong ficdom này và cũng giúp tác giả đó gần gũi hơn với người đọc của mình.- Bài phỏng vấn độc quyền của Paradise Story, hãy tôn trọng và vui lòng không mang đi khi chưa được phép.…
Công ty trò chơi MNET đã phát triển một thể loại game mới, cho phép người chơi tự do lựa chọn hướng phát triển và kết thúc của nhân vật họ yêu thích.Tác giả: NianBản dịch thuộc về Jeoffrey.S, vui lòng không tự ý mang đi dưới bất kì hình thức nào.…
Nhật kí của Mui _ một bộ truyện siu cute của tác giả Wishroomness, đặc biệt dành cho các cô nàng thích nấu ăn !Dịch: Nyanko teamTác giả: WishroomnessThể loại: Comic, Shoujo Comedy, School LifeTình trạng: Còn tiếpNguồn: truyentranh8meomottruyen…
Tác giả: Vãn NiThể loại: Fanfic, đồng nhân, BL,...Nhân vật chính: Kim Dokja, Yoo Joonghyuk.Nội dung: ...----------Vãn Ni: "Ngại quá, không biết viết nội dung thế nào."__________Lưu ý từ tác giả: Nhân vật trong truyện sẽ không tránh khỏi bị OOC, xin vui lòng cân nhắc trước khi đọc.Lưu ý thêm: Bối cảnh trong các chương đều không có liên hệ với cốt truyện bản gốc, tôi mong sẽ không có sự nhầm lẫn nào ở đây.…
Namjoon này, cậu có biết khoảng cách thật sự giữa chúng mình là bao xa không?Trái Đất mà bọn mình đang sống, ngoài sự vận động tự xoay quanh trục của chính mình thì nó còn phải chuyển động quanh Mặt Trời theo một quỹ đạo có hình elip trong vòng 365 ngày, độ dài của quỹ đạo này hay có thể hiểu là đường đi biểu kiến mà Trái Đất đi qua trong 365 ngày là khoảng 943.040.000 ki-lô-mét, vậy 90 năm thì quãng đường mà Trái Đất quay quanh Mặt Trời sẽ là 84.873.600.000 ki-lô-met, tương đương với khoảng 78,64 giờ ánh sáng. Đó là khoảng cách thực sự mà bọn mình sẽ trải qua để có thể bước vào dòng thời gian của nhau.Bọn mình đang ở hai dòng thời gian khác nhau, khoảng cách của bọn mình là một thứ mà gần như không thể vượt qua."Tớ ước gì tớ được sinh ra trong cùng một dòng thời gian với cậu."…
"nhưng ngôn ngữ của loài hoa kiều mạch ấy nghĩa là gì nhỉ?" "là người yêu." khi âm thanh trò chuyện của hai nhân vật chính phát ra trên tivi, hyunjin mong sao mình có thể trở thành ý nghĩa của bó hoa kiều mạch đối với yongbok. và anh muốn gặm nhấm bờ môi ngọt ngào của cậu ngay khoảnh khắc lúc này. memilkkoch: hoa kiều mạch. written by @_anamnesis_…
Tưởng rằng Taehyung cứ tiếp tục sống như thế cho đến ngày Trái Đất này chính thức bị phá hủy cùng phần nhân loại còn sót lại. Niềm an ủi duy nhất của anh là anh được ở cạnh Namjoon cho đến hơi thở cuối. Nhưng giờ đây, thậm chí niềm an ủi đó cũng bị sự suy tàn của Trái Đất cướp khỏi tầm tay anh, đến mức Taehyung nghi ngờ rằng liệu anh có đang bị trừng phạt bởi một tội lỗi nào đó mà trong vô thức anh đã làm với mẹ thiên nhiên hay không.Một vực thẳm sâu hun hút và dài đằng đẵng hơn cả rãnh Mariana đột nhiên xuất hiện như một ranh giới ngăn giữa căn phòng trọ nơi anh ở và ngôi nhà của Namjoon.Và Taehyung biết anh cần phải làm gì đó, vượt qua rãnh sâu này để đến với tình yêu của đời mình.…
Tag: Ngôn tình, HE, ngược tâm, nam nữ chủ cường, 1x1, truyện ngắn.Số chương: 19Tình trạng: Hoàn toàn vănTác giả: Hôm Nay Bà Đây Muốn Báo QuanNếu bạn muốn đọc nó trên wordpress thì link đây nhé: https://homnaybadaymuonbaoquangroup.wordpress.com/nhat-tieu-khuynh-tam-thanh/Là sao sáng trên trời cao không với tới, hay là mặt trời trong tim thiêu đốt bỏng người? Cả hai thứ ấy đều khiến người ta đau không thể tả, khổ không thể nói.Việc cao cả nhất, vĩ đại nhất mà bạn có thể làm cho bản thân chính là bảo vệ thành công giấc mơ của chính mình.…
-Văn phong dở tệ nhưng t không có ý định beta lại bộ này.-Truyện đã end.-Không đọc chap 00 mà nói nhảm t block thẳng tay.-Truyện của t 100% thuộc bản quyền của t và được beta lại từ truyện trên giấy mà t viết ở trường.@AD…
Tên:Du hànhThể loại: bl, 1x1, fanfic, OOC.Diễn viên chính: Kim Dok-ja, Yoo Jonghyuk.|Phối hợp: Members of Kim Dokja's Company.Giới thiệu: Tôi gọi Thiên hà là mái nhà, coi Vũ trụ như chăn ấm nệm êm, xem những vì sao sáng như một người bạn tâm giao để đồng hành bên quãng trời phiêu du. Tôi long đong mọi bến mọi ngả, tôi đi hết một trời sao mênh mông để níu kéo ánh sáng nhợt nhạt nơi vì tinh tú đang nhập nhèm chực tắt. Có lẽ, với ai thì chẳng sao cả, vì dẫu sao nơi đây cũng đâu thiếu những ngôi sao lấp lánh và xinh đẹp, nơi đây cũng đâu có ra sao nếu vì sao nhỏ bé ấy biến mất; nhưng, tôi không thể hờ hững như họ, họ có thể nhẫn tâm vứt bỏ "mạng sống" của ngôi sao sắp đổ mình vì họ chỉ nhìn ra được ánh sáng lờ mờ yếu ớt nơi ấy chứ nào cảm nhận được những nồng nhiệt thắm thiết nơi em, và tôi đoán rằng chỉ có tôi - một tín đồ luôn thề nguyện thần phục bên ánh sáng nhàn nhạt mà em ban phát - mới thương xót cho sự ra đi của em. Trong lòng tôi có một nỗi đau, một nỗi đau mang tên "mất mát", tôi sợ hãi khi choàng mình tỉnh giấc lại phát hiện bản thân lạnh lẽo thiếu hơi em, tôi hốt hoảng mỗi lần tâm can mình trống vắng bóng hình nọ.Phong thanh đâu đó nói rằng muốn thắp sáng một vì sao vậy thì hãy cướp đoạt ánh sáng của một vì sao khác và trao thứ đồ tinh quý ấy cho vì sao bạn thương mến. Tôi đi khắp nơi, du hành mọi nẻo để đem về cho em cái ánh sáng rực rỡ, huy hoàng nhất.…