Độc Khải Vương - một người rất rất giàu có nhưng lại là một playboy . Vũ Thiên Quỳnh - một cô nàng ngốc nghếch nhưng ko kém phần dễ thương " Tui sẽ làm cô đổ tui ! Gà con ngốc nghếch!!"" Anh cứ việc làm ! Đồ độc ác!!" Chúng tôi đã gặp nhau , một mối tình mới đã bắt đầu!!Truyện đầu tay , mong các pạn ủng hộ…
Tác Giả: SungSenTình Trạng: Đang Phê Pha Với Đời Nên LườiiiiiiThể Loại:Võng Du, Game Nhập VaiSố Chương:Chưa Xác ĐịnhNhân Vật Chính:Lạc Cẩn x Phong LâmCảm ơn mọi người đã đồng hành và ủng hộ tác phẩm nhỏ này của mình🍃🍃…
hiện đại , sủng , cưng chiều , lời nguyền , . nam và nữ thâm tình nam chính lạnh lùng , kiêu ngạo . nữ chính xinh đẹp , tài giỏi tác giả : tẹt 'ss" Hân nhi đời này anh sẽ vì em mà yêu thương , vì em mà cưng chiều ,vì em mà bảo vệ.Tất cả chỉ nguyện là vì em.""Hân nhi kiếp này anh chỉ yêu mình em""Hân nhi cuộc đời có nhiều ngã rẽ nhưng anh chưa từng nghĩ sẽ có một ngã rẽ lớn như thế. Ngã rẽ bắt anh bắt anh phải rời xa em dẫn đến chúng ta đi hai con đường tách biệt "Tuyết Lam Hân và Hoàng Thiên Phong là một đôi tiên đồng ngọc nữ. Hai người Có tình nhưng không thể ở bên nhau lại bị lời nguyền của gia tộc mà rời xa. truyện này mình tự viết nhiều lời văn sẽ còn chưa được trau chuốt tốt và còn non nớt mong mọi người thông cảm!…
" Trên đời này không có gì gọi là tình cờ đâu anh à "• Em bị con chó của anh rượt đến mồ hôi chảy ròng, khiến em trễ học rồi gặp anh.•Trường tổ chức ngoại khoá, giữa nghìn người mà em được đi cùng anh.•Thế giới rộng lớn, trường chúng ta nhiều lớp như vậy mà em và anh cũng 1 dãy hành lang, cách nhau có 1 lớp.•Hàng triệu con đường mòn dài đằng đẳng, nhưng con đường của em lại xuất hiện bóng dáng anh. Còn nhiều, nhiều lắm ! Không phải do tình cờ đâu anh à... Vì thế, đến với nhau đều do sắp đặt, trân trọng lẫn nhau, đi với em anh nhé !..…
Ngày kí ức hoá thành ánh sángTác giả: Broccoli Văn án:Lâm Dạ Hàn - người có thể điều khiển được ký ức nhưng anh ta lại chọn quên đi quá khứ của chính mình.Tạ Nguyên An - một luật sư có đôi mắt nhìn thấu được mọi tội lỗi nhưng trong chính trái tim của bạn thân lại cất giấu nỗi dằn vặt không tên.Hai người họ gặp nhau trong một khoảnh khắc tưởng chừng là bình thường nhưng lại khiến trái tim cả hai khẽ rung lên - như thể đã từng bên nhau vô số kiếp. Ký ức ấy dần trở lại, Dạ Hàn phát hiện chính bản thân mình là người đã xoá đi quá khứ của Nguyên An, xoá luôn cả tình yêu giữa của hai người...Giữa việc giữ lại mảnh ký ức mà chịu đau đớn hay chấp nhận quên đi mà sống bình yên, anh phải tự hỏi" Nếu ngày anh quên đi em người anh thương...liệu rằng trái tim anh còn một lần nữa được sưởi ấm lại hay không? "-------------------------------Người dập tắt ánh sáng ký ức công × Người chờ ánh sáng quay về thụ…
Tác giả:Thập Nguyệt Vi Vi LươngThể loại:Ngôn Tình, Hài Hước, Cổ ĐạiNguồn:DĐ Lê Quý ĐônTrịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện:Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạiƯớc nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo!Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một "cô vợ" xinh đẹp!Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện:Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chóƯớc nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chóƯớc nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chóNhư thế, vô hạn, tuần hoàn...* Đại Bạch là chó của Tiểu Thất!Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!…
Disclaimer: Nhân vật không thuộc về mình.Rating: TPairing: Taehyung/SeokjinCategory: Romance, Actorfic, Hurt/ComfortAuthor: Matt Rood (Matthew Rouge)Fandom: BTSArchieve: Update laterSeokjin chen lên đứng trước Taehyung và ngẩng đầu nhìn đèn chuyển sang màu xanh. Anh nhấc chân bước và Taehyung cũng di chuyển theo. "Táp, táp", nước mưa văng lên dưới mũi giày của hai người, bắn vào gấu quần nhưng chẳng ai để ý."Thế, anh gặp bạn gái hay gì hả?""Không, làm gì có.""Sao anh tránh mặt em?""Có đâu."…
"Sống Lần Nữa Để Sống"Cô từng là người vợ tận tụy, người mẹ hết lòng vì gia đình. Nhưng khi cái chết bất ngờ ập đến trong khoảnh khắc cứu con khỏi tai nạn, cô ngỡ mọi thứ đã kết thúc.Thế nhưng số phận lại mở ra một cánh cửa kỳ lạ: một lần nữa, cô được sống - không còn là người cũ, mà trong hình hài khác.Liệu lần tái sinh này, cô sẽ chọn sống vì mình? Và liệu giữa những ngã rẽ định mệnh, cô có tìm thấy một tình yêu đích thực, một cơ hội thứ hai để sống... đúng nghĩa?Giữa những gương mặt xa lạ, những âm mưu ngầm ẩn và một người đàn ông bí ẩn luôn nhìn cô bằng ánh mắt khó đoán... liệu đây có phải là món quà từ định mệnh hay một cái bẫy mang tên "cơ hội thứ hai"?…
Văn ánNhân dịp đón cô con gái cưng về nhà, Lâm An đưa con bé đi lựa quần áo mới. Vừa bước vào trung tâm thương mại, Lâm An nhanh chóng phát hiện ra hình bóng quen thuộc, còn ai trồng khoai đất này nữa là thanh mai trúc mã kiêm người yêu cũ đang dẫn em gái "nuôi" đi mua đồ. Cậu như có như không liếc nhìn hai bọn họ, mặt lạnh bế đứa bé đi ngang qua.Sau khi để con cho nhân viên bế đi thử đồ, Lâm An đi ra nhà vệ sinh rửa tay thì một bóng người vụt tới ép cậu lên tường."Sau khi chia tay em lén lút mang thai rồi sinh con cho tôi đúng không?"Lâm An tức giận trợn mắt trắng "Mẹ nó, anh bị điên rồi hả? Tôi....cmn, tôi là con trai đấy, sinh con mẹ anh hả?"…
~Mika Satoh ~Genge: BL, Giả tưởng, kinh dị, romance, HEDiscalimer: Các nhân vật trong này là của mìnhNote:*câu truyện không có thật, có 1 xíu bầu không khí u ám, không hẳn là sẽ tả cảnh*1 phút ngẫu hứng đã nghĩ ra khi nghe vài bài nhạc có nội dung tương tự, mình đã thử viết về kinh dị xem thế nào*sau cùng đọc lại thì chẳng có gì ghê rợn cả.*dù sao vẫn hy vong các bạn sẽ thíchSummary: cuộc sống luôn đầy rẫy sự bất công và cạm bẫy, làm người đừng nên ngây thơ quá[Đây là câu chuyện của tôi và là mọi thứ mà tôi muốn kểTôi nên bắt đầu từ đâu?Từ khi tôi gặp cậu ấy?Không. Tôi nghĩ là nên bắt đầu từ khi tôi tỉnh dậy1 mìnhTại nơi tối tămVà trống rỗng]…
Đây là tập truyện đầu tiên của mình, sau này mình sẽ cố gắng viết thêm nhiều tập truyện về các thành viên khác. Lần đầu viết truyện, điểm văn trên lớp mình kém cho nên viết có thể không hay mong các bạn góp ý và thông cảm cho mình.-----------------------------------"Chung Quốc à, mình không muốn yêu Tại Hưởng nữa, mình thật sự sắp chịu không nổi rồi, mình rất đau lòng..""Tôi chính là điên cuồng yêu cậu hai năm ròng rã, cho đến bây giờ vẫn yêu, chịu không biết bao nhiêu tủi hờn nhưng mà cậu có biết đâu, cho tới bây giờ, cậu vẫn chưa hề biết.""Tôi thực yêu Tại Hưởng, thực yêu, thực yêu..""Bảo bối nhi, xin lỗi cậu, xin lỗi vì đã không nhận ra sớm hơn, xin lỗi vì làm tổn thương cậu nhiều lần như vậy, Tại Hưởng xin lỗi, Tại Hưởng cũng yêu cậu, chỉ là Tại Hưởng nhận ra quá trễ, cậu tha thứ cho Tại Hưởng được không..?"…
Nơi ấy, có người bạn tốt, có người ta thương.Họ không chỉ là người ngồi cùng bàn, cùng trực nhật, mà còn là người sẵn sàng im lặng ngồi cạnh lúc mình buồn, cùng nhau định hướng, cùng nhau trưởng thành, người từng nói "sau này đừng quên nhau nhé" như một câu đùa... mà rồi hóa thành lời ước thật lòng.Lại có những rung động đầu đời nhẹ như gió thoảng, nhưng lại đủ khiến tim người ta xao động suốt những năm tháng sau này. Đó đôi khi chỉ là ánh mắt chạm nhau giữa đám đông chen chúc, là tờ giấy chuyền tay ghi vội vài dòng bài tập, hay một lần đỏ mặt khi vô tình chạm tay nhau. Giữa những ngày nắng chói chang của tuổi trẻ, có ai đó lặng lẽ bước vào lòng ta...Sau tất cả, chúng ta có thể mãi "bên cạnh"không? Khi trưởng thành mang mỗi người đi về một hướng, có ai còn giữ lời hứa của những năm mười bảy tuổi?…
'không có gì ở đây cả... Không có gì để nhớ cả...' Norton ôm lấy gương mặt mình, hai gò má giờ đây ướt đẫm bỡi những giọt nước mắt tuyệt vọng, bóng tối vẫn không ngừng bủa vây tâm trí góp phần khiến loạt ký ức nọ trở nên sống động hơn bao giờ hết trong đầu. Norton cần ánh sáng, anh KHAO KHÁT ánh sáng... Nhưng là ở đâu? HoặcNorton trở thành người khiếm thị (tạm thời) Tag: hurt/comfor, HE for sureCảnh báo: có liên quan đến bạo lực, máu me, mất bộ phận cơ thể ( không nhiều đâu, tin tôi đi) , nhân vật OOCChúc vui!…
Ở một góc khuất nhỏ của thành phố, nơi ánh sáng và bóng tối đan xen, có những câu chuyện chưa từng được kể. Phương - cô gái với đôi mắt đượm buồn, mang trong lòng vết thương sâu kín, bước đi giữa những lời xì xào, đàm tiếu và sự cô lập không nguôi.Cạnh đó, Gia Lĩnh - một bức tường lạnh lùng, kiên định như băng giá, ẩn chứa những bí mật mà không ai dám chạm tới. Khi hai con người tưởng chừng chẳng thể giao nhau lại gặp nhau, một điều gì đó vô hình bắt đầu lay chuyển.Họ, mỗi người một thế giới riêng, đều giấu trong mình một phần quá khứ đầy tổn thương, một phần hi vọng mỏng manh chưa từng hé lộ.Câu chuyện chưa bắt đầu, nhưng những bí mật thì đã chực chờ... Bạn có dám bước vào thế giới ấy?…
Tất cả bản dịch ở đây đã được đăng tải bởi sự cho phép của tác giả.Đây là một bộ sưu tập gồm những fic ngắn ngắn trên dưới 2000 chữ.Tất cả đều thuộc những hashtag sau: fluff, humor, crack, HE.LƯU Ý: SẼ BAO GỒM CẢ COUPLE KHÁC, XIN LƯU Ý HASHTAG ĐẦU CHƯƠNG.Ở chỗ này mình không dịch fic rate 18+ và angst, BE.Mình là người dịch, hly. Xin đừng mang đi chỗ nào khác ngoài. Bản dịch chỉ đăng tải trên Wattpad, Wordpress và fanpage của mình.Nếu có góp ý vui lòng nhắc nhở nhẹ nhàng và lịch sự.Be nice (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧…
Minh là một cậu học sinh cấp 3, có cuộc sống vô cùng nhàm chán, nhạt nhẽo. Hằng ngày ngoài việc đến trường học thì Minh đều nằm phơi thây ở nhà với đống truyện tranh, thứ mà Minh coi như sinh mệnh. Tuy thói quen sinh hoạt không quá lành mạnh nhưng Minh khá cao to, cao hẳn 1m82, do được hưởng gen của bố mẹ.Cứ nghĩ cuộc sống cấp 3 sẽ trôi qua êm đềm như vậy, nhưng không(•_•).Danh xuất hiện. Danh là bạn cùng trường với Minh, nhưng không biết Minh. Danh nổi tiếng là học bá của trường, thông minh, đẹp trai, nhà mặt phố, bố làm to. Có khí chất ngút trời nhưng lại thấp hơn Minh nửa cái đầu. Đầu năm lớp 12, Danh được chuyển vào học cùng lớp với Minh ở khối tự nhiên.Mối quan hệ của cả hai thay đổi từ bạn cùng trường đến bạn cùng lớp, rồi tới bạn cùng bàn. Hai người đều không ngờ tới kẻ mà mình ghét nhất lúc này sẽ trở thành người mà mình yêu nhất sau này.Các bạn đọc truyện vui vẻ ~…