Textfic x Văn xuôiCái xóm trọ này bị làm sao ýNhư mùa thu "Hà Lội""Thế em yêu anh không?""Anh mày ghét cái thằng đầu hồng""Bống này kho tiêu ăn ngon lắm""Sao mà ghét cái thằng cha dạy Toán thế nhờ""Độc thân không phải là ế""THU TIỀN PHÒNG MỌI NGƯỜI ƠI"…
Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả, hoàn toàn không có thật 🫰🫰🫰🫰Bộ này mình viết giống với chương trình đến 70-80 %, mình sẽ thay đổi vài chi tiết cho hợp với chuyện…
Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả ❌Ranh mãnh, khó gần côngKhù khờ, dễ tính thụ.Yêu em là khi còn thơ, dù cho đã lớn, yêu em hết đời.Yêu anh là ngày còn khờ, dù cho giông tố 1 lòng với anh.Từ yêu mến đến yêu thương, Quang Anh cũng có người trong lòng, cho hắn tiến vào cuộc sống của cậu cũng chính là việc cậu thuộc về hắn, đã là người của hắn thì đừng mong mà rời khỏi hắn ta.Lạ lẫm về tình cảm nam nam, Đức Duy trải qua khoảng thời gian khó khăn và khoảng khắc được chết, cuối cùng cũng được gia đình chấp nhận.Dù là trẻ con hay đã lớn, 2 bàn tay vẫn nắm lấy nhau…
Đây là câu chuyện đầu tay của mình, nên nếu còn nhiều thiếu sót mong mọi người nhẹ nhàng bỏ qua và tiếp tục ủng hộ nhé!Yên tâm là truyện ngọt lịm tim, có ngược nhẹ nhưng không đáng kể, và độ "xàm" thì chắc phải nhân tới x1000! Ai đang tìm một chiếc truyện kiểu tổng tài lạnh lùng × em bé đáng yêu - đúng chuẩn motif ngôn tình "huyền thoại" ngày xưa thì mời bạn bước vào thế giới này.Hy vọng bạn sẽ tìm thấy một chút niềm vui, một chút bồi hồi, và rất nhiều trái tim tan chảy trong câu chuyện của mình 💗…
Cảnh báo: OOC, gương vỡ tan tành, HE, ngược tâm ngược thân, cao H, H văn, cân nhắc trước khi đọc.Tên truyện: ĐỏTác giả: YueVăn Án."T...tôi ở lại...Duy...khụ khụ...d..dừng...""Quang Anh!! Cậu điên à.""Đau...đau lắm An ơi...tôi không chịu được"[...]"Các người bị điên à, không thấy con tin sắp chết hay sao mà còn lôi người ta về đồn. Gọi xe cứu thương, chăm sóc cậu ấy cho tốt"[...]"Tôi có một điều rất thú vị muốn tiết lộ cho anh biết." Hắn tiếp tục nói, còn nở một nụ cười méo mó: "Trước khi thử con chip này trên người anh, thì tôi đã từng thử một con chip khác...Cũng ở trên người anh."[...]"Chạy điiiiiii, tôi đã nói chạy đi, cậu bị ngốc à! Ức..."Đặng Thành An nước mắt giàn dụa, cậu quệt đi vết máu còn đang chảy trên má mình, quay lại cố gắng đưa Hùng đi cùng."Mẹ bọn nhãi ranh, còn không mau quay lại.""Chạyyyy!"[...]"Tiếp tục đi, đến khi nào tôi nói dừng lại, mỏi tay thì gọi người khác, đánh đến khi nào anh ta thực sự sợ thì thôi."[...]Anh ngồi quỳ dưới đất, cơ thể không chỗ nào không có vết thương, áo sơ mi trắng thấm đẫm màu đỏ của máu. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi loà xoà rơi xuống che đi đôi mắt đỏ hoe đang ngậm nước."Ngẩng đầu lên."[...]*Chát"Mẹ kiếp, anh dám đánh tôi."*ChátHắn trả lại cho anh một cái tát, so với lực đạo anh đánh hắn thì cái tát này có vẻ đau hơn gấp mấy lần."Hức...ha...đừng...gì cũng được....đừng bắt tôi làm chuyện này..."[...]"An...An xong chưa...có...có thể nghe anh...giải thích không..." Đôi tay gầy guộc run rẩy của anh đưa lên níu lấy cổ tay áo của…
"Chào Mừng Kẻ Tự Xưng Là Vị Khách Lãng Du!"-----------------------------------------Tác giả: Amour- Truyện là chất xám, là trí tưởng tượng, là tất cả xúc cảm và tình cảm của tôi. Xin đừng áp đặt lên các anh và tôi không có nhu cầu được mang đến trước các anh.Mong mọi người đọc truyện vui!Chấp bút ngày 08/03/2025.…