junghoseok - KẺ BẠO LOẠN NGÀY MƯA, J.
một mẫu truyện nhỏ giữa junghoseok và y/n…
một mẫu truyện nhỏ giữa junghoseok và y/n…
truyện kể về 2 người hồi cấp 2 khi nữ 9 Tên : Linh Nhi và n9 tên : Tiểu Hoàng ..... tô bi con tu niu :)))…
Tình yêu và thù hận quả thật vô cùng đáng sợ, nó cuốn người khác chìm vào nhưng không thể dứt ra, muốn hạnh phúc nhưng lại đau khổ, muốn trả thù nhưng lại không nỡ, muốn quên đi nhưng lại níu giữ. Rồi đây số phận của những con người này sẽ đi về đâu? Bí mật ấy liệu có được sáng tỏ hay vẫn mãi chìm vào bóng tối? Liệu đâu mới là đích đến cuối cùng của quãng đường trải đầy khó khăn này đây? Mọi thứ đều đã được định mệnh sắp đặt mà chẳng ai có thể biết trước được điều gì.....…
"Nỗi buồn in trong timCòn đâu bao kỷ niệmCứ thế anh rời điĐể em cạn nước mắt"Ai thương ai nhớ ai ?Trong lòng này đã thấu , cớ sao , cớ sao , cớ sao xa nhau... Sau ngày định mệnh đó, tôi đã từng thề "không bao giờ đặt chân đến sân bay dù là nửa bước". "Thương nhau mình để đó , vì bước không thể xa hơn nữa" nhưng rồi mỗi khi nhìn lên bầu trời thấy "chiếc máy bay nào đó" cũng đủ khơi gợi lại bao kỷ niệm xưa, giờ chỉ mình tôi cùng nỗi đau âm ỉ bởi những tổn thương ai đó để lại sâu tận hồn tôi.Mỗi lần tâm tư khắc khoải tôi lại muốn thét lên: "thà người đừng đến hôm đó, thà người đừng nói lời yêu, thà người đừng chia tay như vậy..." thì có lẽ giờ đây đôi ta đã chung ngã, hạnh phúc cùng nhau.Dẫu hạnh phúc có mong manh như bồ công anh bay trong gió, em cũng xin nguyện trở lại ngày xưa để níu giữ chút kỷ niệm êm đềm cho đôi ta. Nhưng... Đúng người , sai thời điểm kết quả đau đớn đến tột cùng!…
Có một cô gái bất ngờ sở hữu một chiếc điện thoại có linh tính, từ đấy mọi chuyện dở khóc dở cười phát sinh ra.Phân đoạn: Nữ sinh đang cầm điện thoại đeo tai nghe đứng trên xe buýt, bỗng nghe thấy một âm thanh ẩn ẩn tức giận:"Em là không cướp tôi về, tôi sẽ thuộc về người khác đó!!!"Nữ sinh nhìn xuống dưới, phát hiện chiếc điện thoại của mình không thấy đâu, tai nghe vẫn còn nhạc, cô bèn lần theo dây tai nghe đến túi của một người đàn ông.Cô nhẹ tay lấy lại.Chiếc điện thoại vào tay cô liền lạnh băng. Nữ sinh xoa xoa một cái, nó từ từ nóng lên, cô còn nghe thấy một câu nói nũng nịu: "Uhm, đừng có xoa người ta mà~"Nữ sinh: "..."…
Đang bị bạn trai cùng khuê mật phản bội sau, lâm tây lại bị vẫn thạch đập trúng sắp gặp tử vong, bị buộc bảng định một cá cuối thời quán cơm nhỏ hệ thống, qua lại bất đồng cuối thời kinh doanh quán cơm nhỏ, đánh trách thăng cấp, cuối cùng lớn lên, duy nhất biến số chính là trong mạt thế nhặt được sủng vật một ngày nào đó bỗng nhiên hóa hình, nũng nịu chơi xấu muốn nàng phụ trách.Nội dung nhãn hiệu: Khoa huyễn chuyển kiếp thời không cuối thời vô hạn lưuLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Lâm tây, trầm kỳ ┃ vai phụ: ┃ khác:Một câu nói giản giới: Qua lại bất đồng cuối thời kinh doanh quán cơm nhỏLập ý: Bất luận thân ở như thế nào nghịch cảnh, đều phải tự cường không ngừng…
Lênh đênh trên biển, trong một con tàu sắp chết đang đuổi theo một mặt trời sắp chết, Minh quyết định viết tản bút. "Cái này nó giống nhật ký hơn ấy."- Thuyền phó, M.O cầm quyển sổ da, lật vài tờ rồi chẹp mồm đánh "tách". "Nhưng mà Minh viết ngôi thứ ba, thấy giống truyện mà."- Con bé phụ bếp chen lời. Kìa nó đang kiễng kiễng đôi chân; vừa níu vừa ghì cánh tay đàn ông cục mịch kia xuống, để những dòng chữ trên sách lọt được vào tầm mắt."Tôi cũng không biết nó là cái gì."Đây là thể loại gì, và đã có ai viết kiểu thế này bao giờ chưa, Minh không biết thật. Mà thôi cứ viết. Có mất gì đâu. Còn gì để mất.…
Từng bước đi trong đời nhau như một bản nhạc chưa hoàn chỉnh, lặng lẽ, mập mờ, không lời. Choi Wooje và Mun Hyeonjun, từng là mối tình không rõ ràng, nhưng thay vì bước tiếp chúng ta lại chọn im lặng không nói, không giải thích, không níu lại.Một hiểu lầm nhỏ, đủ để đẩy chúng ta ra xa đến tận cùng rìa của trái tim. Khi vũ trụ đưa ta trở về bên nhau, tưởng như thời gian đã cho mình cơ hội. Nhưng có những bản nhạc, dù vang lên đẹp đến đâu... cũng chỉ kéo dài đến đoạn cuối.Một câu chuyện tình lặng lẽ, day dứt, và không trọn vẹn, nơi tầng cuối cùng chính là nơi ta đánh rơi nhau mãi mãi.…
Nếu đọc vào phần tên truyện thì bạn nghĩ truyện này sẽ viết theo phần của Yêu Tinh và Eun Tak à?? No no, mình viết theo phần của anh Thần Chết và chị chủ quán gà rán nhé! << Cậu định đi đâu? >>Seokjin níu tay áo của Namjoon lại, ánh mắt ngỡ ngàng nhìn đối phương. Namjoon thở hắt ra, cười nhẹ. << Về nơi tôi thuộc về. >><< Cho tôi đi với. >>Seokjin lên tiếng sau khi Namjoon nói xong, anh thật sự chỉ còn người này thôi, không hiểu sao nữa, chỉ là anh muốn ở cùng với người này đến cuối đời thôi. << Anh..chắc chắn muốn đi cùng với tôi chứ? >>Mình sẽ giữ nguyên nguyên tác và sẽ edit lại một số phần ạ. Xiao Ming Ye 。…
Nhà vua nuôi dưỡng một nàng công chúa bé bỏng hàng chục năm trời cuối cùng lại nhầm người rồi ? Mikey : TRẢ ĐÂY ! TRẢ CÔ ẤY LẠI CHO TAO ! Tên đàn ông đó hét ầm lên đòi lại cô công chúa mà gã đã nâng niu, nhưng cũng chính là gã bỏ mặc em, chính gã là người đuổi em, mắng em Kẻ giả mạo ở đây vậy kẻ thật ở đâu ? Em không cần tình yêu này, nó rõ ràng là sự thương sót Ngay từ ban đầu kẻ thật sự đã chết trong bụng mẹ rồi, từ ban đầu là em đến khi kết thúc cũng là emChính là em, Kaguya Haitani…
" Tiểu Mẫn , anh thích em " một câu nói trầm lắng nhẹ nhàng vang lên bên tai cô . Thật ấm áp quá......" Tiểu Mẫn , anh lạnh quá lại đây cho anh ôm một cái nào " một giọng nói " nũng nịu" vang bên tai cô , hắn ta lúc nào cũng mặt dày như vậy cả. Thật dễ thương ....." Tiểu Mẫn qua đây cho đây này , hôm nay khuyến mãi hôn môi tặng một cái hôn má " Cô thấy tóc gáy mình dựng cả lên , lắc đầu liên tục..." Không chịu à ? Vậy mua 1 tặng 2 nha"... Thật bỉ ổi Đó đều là những ký ức thật đẹp... Dù đã trôi qua nhưng nó đẹp đến mức cô không thể quên ...Gặp lại hắn sau 5 năm xa cách cô lạnh lùng bước qua dù cô biết rằng có lẽ cả đời này cũng khó mà buông tay mình ra khỏi tình yêu đó . Nhưng nếu cô quay đầu lại liệu rằng có đôi mắt ai đó vẫn luôn dõi theo cô??? Là cô đa tình hay là anh si tình Trải qua bao giông tố ai là người chờ ai ??? Cuối cùng ai là người không thể buông tay .... " Tiểu Mẫn ,đợi anh quay trở về được không ?" " Em nhất định sẽ đợi anh " Em hứa......…
Chia tay nhưng..Một người cố dứt raNgười kia lại cố níu kéoLà cảm giác gì đây ...…
Hồi ức như con dao hai lưỡi, một bên hạnh phúc, một bên đau khổ, dù cho thế nào đi nữa cũng đừng níu kéo, bất luận điều gì có xảy ra đừng nhắc tới quá khứ mà hãy tiến tới tương lai…
xàm lắm ba:))…
Nơi trời Tây Có đôi ta hò hẹn.…
Số phận của con người như hoa rơi dưới đất.Ai sẽ tự nguyện cúi mình nâng niu chúng chứ?…
Chúng ta sẽ ra sao khi cả hai bây giờ người níu người buông chẳng ai đành...…
*cười* những câu nói vừa thâm vừa thấm…
cái này t k bt nói dì hết:>…
"Gọi cậu là viên kẹo ngọt vì tôi chỉ mãi nâng niu chẳng nỡ ăn"…