Guria | R18 | Thanh Mai Trúc Mã
"Chuyện gì nên làm cũng làm rồi,sao bé cưng lại bỏ trốn?"Cre: @anh.anh326Để đây khi nào xong 2 fic kia sẽ triển hihi…
"Chuyện gì nên làm cũng làm rồi,sao bé cưng lại bỏ trốn?"Cre: @anh.anh326Để đây khi nào xong 2 fic kia sẽ triển hihi…
Thời gian cứ mặc vậy mà bỏ rơi chúng ta.Mãi sẽ chẳng để ý đến đôi tay đang vội vã níu giữ.by gin.…
Dù có vô vàn biến cố cắt đứt chúng ta thì anh sẽ cố gắng níu lấy em dù chỉ một giây...…
all x negav ( trừ atus,song luân,jsol,nicky,công dương..)…
‼️ dịch chưa có sự đồng ý của tác giả ( vì mình kbt nhắn ở đâu )💗 tổng hợp truyện của choran trên lofter mà mình lụm được…
tình yêu của một sát thủ có bao giờ được hạnh phúc đâu chứ số phận áp đặt cô phải theo cái nghề đó... một sát thủ chưa bao giờ có tiếng cườigiới thiệu:- Tôi tên Trần Hoài My trước khi trở thành một sát thủ tôi đã từng là một cô bé hạnh phúc êm đềm ở cái tập đoàn XCV nổi tiếng đó 😐😐😐 được ba mẹ nâng niu yêu thương, được anh trai chiều chuộng, cuộc sống nhung lụa từ khi mới lọt lòng!!! sung túc đầy đủ, có người hầu kẻ hạ; cuộc sống mà ai cũng phải mơ ước... 😄 cho lên tôi cũng có tính tình kiêu ngạo hơn, chia kè kết cánh từ khi mới đi học, nhiều người sợ tôi lắm mà từ bé tôi cũng rất thông minh, học thông thạo tiếng anh... giới thiệu vậy đã!!! ( nhân vật khác thì vô truyện mình giới thiệu thể!!! do dùng ngôi kể là chính mình cho nên có gì sai sót mong bỏ qua)…
Những câu nói cũng những bài thơ hay mình tổng hợp trên các tập sách văn "Ở đó có một cô gái luôn rạng rỡ nụ cười giữa trời Sài Gòn vàng nắng. Nhưng đằng sau nụ cười ấy là một trái tim không đủ sức chất chứa cho những khoảng trống cô đơn. Niu tay Ngày cũ Khi cuốn sách lên kệ, cũng là khi anh quay lưng bước về một vùng trời khác cách xa cả đại dương, xa cả những cái níu tay.Tình yêu mãi và luôn là một mối nhân duyên không bao giờ kết thúc. Có thể chúng ta sẽ đôi lần đi lạc vào cuộc đời ai đó, rồi lại đi ra. Có thể chúng ta sẽ là người ở lại để xây nên những ngôi nhà, để nghe về bản tình ca đồng thoại, để sống trọn vẹn cho cảm giác hạnh phúc mỗi ngày."" Sau ngày anh đi, không có chàng hoàng tử đích thực nào bước vào cuộc đời em, không một chàng trai nào mang nhiệm màu của cuộc sống đến và chỉ cho em sự tuyệt vời của tình yêu. Chỉ mỗi em cô độc nơi này, buồn đau cho cuộc tình đã kết thúc rất lâu rồi, như kẻ phiêu lãng trên đôi tay không cầm được la bàn, càng đi sâu vào quá khứ, càng đắm chìm vào vũng lầy nước mắt" (Trích từ tập truyện)"Duyên phận, nói cho cùng cũng phải xem có lòng với nhau hay không....? "Tình yêu chưa bao giờ là lời hứa bảo đảm cho tất thảy hạnh phúc tồn tại. Chỉ cần buông tay người ta đều dễ lạc nhau, lạc mất tháng ngày đã có. "Anh có biết có một tình bạn thân thiết hơn cả tình yêu mà cũng không thể gọi là tình nhân. Mối quan hệ đó không liên quan và chẳng ảnh hưởng tới tiền bạc. Nó chỉ đơn giản là cùng nhau sẻ chia những vui buồn của cuộc sống, cùng nhau đi qua nỗi cô đ…
partner or faen…
*lưu ý* truyện mình viết sẽ rất 18+ nên cân nhắc trước khi xem…
Chỉ là tôi ngẫu hứng vô tình nghĩ ra cái plot này thôi :Đ…
nơi bộc lộ câu từ lủng củng của tKazuscaraCác chap không liên quan đến nhauFic đầu tay , chưa từng viết fic..cứ góp ý nhee T thân thiện lắmm…
ta coi nàng như hoa tuyết trên tay, nâng niu chẳng dám, buông bỏ lại chẳng cam.…
Tôi đã nghe ai đó nói rằng: "Lá lìa cành vì gió níu lá đi hay vì cây không giữ lá lại... " Tôi chợt cười. Lá lìa cành vì mệt mỏi với một đời chỉ sống vì cây.…
Và anh biết sớm muộn rồi cũng sẽ có người sánh bước bên em... chuyện tình đã vốn vậy chuyện hợp tan sớm muộn, níu kéo chi thêm? Hm?…
Một khi Trọng sinh, Lê Thần Khải níu chặt sàng đan, biên tê tê hít lấy khí biên cười lạnh. Năm đó năm nào thiếu không biết không hiểu phản kháng, ngươi nha lần này tuyệt đối nửa điểm không thể như ý! Lập tức, Lê Thần Khải nắm thật chặt thân thể nơi nào đó, chợt nghe phía sau Mỗ Cầm thú đỏ lên mắt "Ngao ô ngao ô" kháng nghị trứ. Mỗ Cầm thú: "Khải Thần, thích!" Lê Thần Khải ngoắc ngoắc khóe miệng, sờ sờ Mỗ Cầm thú mềm mại đỉnh đầu: "Ngoan!" Mỗ Cầm thú hai mắt sáng ngời, gục, thoát khố! Lê Thần Khải nghiến răng nghiến lợi, lại phản kháng không được! Thương Mục Viêm phá khai môn: "Tiểu Thần, ta..." Lê Thần Khải kinh hãi, ngươi nha xem náo nhiệt gì, lão tử đời này tuyệt đối sẽ không với ngươi này một tên lường gạt nhấc lên mặc cho quan hệ như thế nào! Mỗ Cầm thú nháy mắt mắt phóng hung quang, xông lên trước muốn với người khác liều mạng. Lê Thần Khải hộc máu: "Con mẹ nó Thương Mộc Dịch, ngươi cấp lão tử mặc vào quần trước!…
Đơn phương là thứ tình cảm làm ta hạnh phúc nhưng cũng lại làm chúng ta đau khổ. Dù cố gắng kết mấy cũng không thể làm gì cả. Vậy tại sao còn níu lấy????…
thất vọng , chán nản rồi lại mon men tìm lại hi vọng ,rồi lại thất vọng ,chán nản .Bám níu lấy hi vọng liệu có làm cho tôi trở thành dũng cảm và cao cả hơn ...…
VĂN ÁN Tô Ngọc đã trải qua hai mươi năm cái xuân xanh, qua một đêm trở về mùa xuân thứ mười bảy. Mang khuôn mặt mới... Cuộc sống mới... Tất cả mọi thứ đều mới mẻ với Tô Ngọc, cũng là điều cô chưa bao giờ dám nghĩ tới. Ví dụ như... Vốn quen một thân một mình, nay thoáng chốc có thêm gia đình yêu thương chăm sóc. Vốn đã tốt nghiệp đại học nay lại phải cày bừa lại những năm tháng học cấp ba. Hay vốn tưởng rằng tiền rất khó kiếm nhưng không ngờ nó lại dễ dàng đến vậy. Vậy Tô Ngọc sẽ đối phó với cuộc sống mới toanh này thế nào? Chỉ có trời biết, đất biết, không khí biết, Tô Ngọc biết... *Phân cảnh 1* -"Tô Cẩm Ngọc, lên bảng kiểm tra miệng" Tô Ngọc chậm chạp lê bước lên bảng, quay về phía cô giáo Như Hoa, vẻ mặt thành thật há to miệng. Sau đó... Không còn sau đó nữa. *Phân cảnh 2* Tô Ngọc đi học muộn, len lẻn chui vào lớp nhưng không may vẫn bị cô giáo Như Hoa phát hiện -"Tô Cẩm Ngọc, sao em lại phải lén lút như thế? Em cứ vào lớp đàng hoàng như bố em vào nhà xem nào!". Tô Ngọc vâng lời, thành khẩn xin lỗi cô giáo Như Hoa rồi đi ra ngoài, đóng cửa lớp học lại. Vài phút sau Bỗng... "rầm" một tiếng lớn. Tô Ngọc nhẹ nhàng dùng chân đạp tung cánh cửa loạng choạng đi vào, chỉ tay thẳng vào mặt cô giáo Như Hoa, giọng lè nhè. -"Bà già la sát, lại không chịu mở cửa cho ông đây à?" Sau đó... Cũng không còn sau đó nữa.…
Xin lỗi các bạn về sự thiếu muối.…
Liệu ác mộng có thực sự chỉ là ác mộng?…