" Adorable home " - cuộc sống vợ chồng trong game ấy thì tôi cũng đã trải nghiệm rồi nhưng được cảm nhận " Real love " thì vẫn chưa.Nếu không là anh, sẽ không ai có thể khiến em hạnh phúc. Từ khi vấp ngã vào tình yêu này thì em không nghĩ là bản thân mình có thể một lần nữa phải lòng ai đó. Sao anh chưa từng nghĩ một lần cho em?... Chưa từng thử học cách yêu em, chỉ có mãi em là tự cố gắng với tình yêu của mình. Thật sự tình yêu này là không thể sao?- " Jeon Jungkook? Đoạn tình ái này em không thể níu giữ nữa rồi. "…
Một thế giới cô từng mơ ước, khi bước vào nó lại không như cô nghĩ.Có tình yêu vào thứ gì đó, có năng lực và quyết tâm vào, cũng chưa chắc có được nó.Cạm bẫy quá nhiều, chỉ muốn an ổn sống yên một ngày. Chuyện thế giới đó, quả nhiên vượt sức tưởng tưởng.Bó buộc, níu kéo, kiềm hãm, giam giữ.. một là thông minh, hai là ngu ngốc.Mơ ước hiện tại là thoát ly khỏi hố đen, muốn chiếm lấy sự công bằng.Bây giờ mới hiểu ra, làm gì có công bằng kia chứ? Nó chỉ tồn tại cảm giác chiếm đoạt thôi.Kẻ thông minh sẽ không để bản thân bị thương. Tình yêu cũng vậy, địa vị và ngai vàng đều phải tự tay giựt lấy, kết quả mới quan trọng. Ai lại quan tâm quá trình nó diễn ra thế nào?…
Kim Gyuvin - một thanh niên 20 tuổi đang là sinh viên năm nhất. Hắn nổi tiếng trên mạng bởi những content trò chuyện cùng người lạ ở các trang mạng như Tiktok, YouTube,.. và hắn làm điều này vì số tiền hắn có thể nhận được từ những video quảng cáo cho các nhãn hàng bởi sự nổi tiếng của mình. Và hôm nay vẫn là một buổi video call với người lạ trong một app gì đó. Lần này nó khiến Gyuvin trằn trọc đến mất ngủ. Vô tình lại rơi vào vòng xoáy thời gian kì lạ..❌LƯU Ý : Fic mang tính tưởng tượng, tính cách nhân vật được xây dựng theo truyện, không phản ánh tính cách đời thật.…
Nguyễn Ngọc Diệp gặp Đặng Tùng Bách khi cả hai 17 tuổi. Có lẽ là từ ngưỡng mộ, cả hai người chuyển sang thích rồi yêu nhau. Cả hai cùng nắm tay nhau trải qua thời thanh xuân rực rỡ, cùng hứa hẹn về tương lai phía trước.Nhưng ở cái độ tuổi còn ngông cuồng, bấp bênh, chưa đủ trải nghiệm để trưởng thành, phải đối mặt với sự khắc nghiệt của công cuộc mưu sinh, liệu cả hai sẽ níu giữ được nhau?…
Xuyên việt trở thành một quốc gia chi Vương, tôn phi tưởng tượng lấy say nằm mỹ nhân đầu gối, tỉnh chưởng thiên hạ quyền.Nhưng là tàn nhẫn địch nhân đánh đến tận cửa đã đến, muốn cướp hắn lương thực, đốt phòng của hắn, giết người của hắn, còn muốn chiếm lấy hắn nũng nịu Tiểu Kiều. Mẹ... Vong quốc chi quân vận mệnh bi thảm, chính hướng hắn bức đến.May mắn, tôn phi có kim đùi —— tiến vào Diablo thế giới, vất vả đi train level, đem trong trò chơi năng lực thậm chí là trang bị, đưa đến sự thật.Đây là một đoạn sử thượng nhất dâm đãng nhất hèn mọn bỉ ổi cũng là nóng nhất huyết chấn động nhất đế quốc dưỡng thành sử.————…
Ngọt ngào trọng sinh kýTác giả: Nguyệt hạ bốn mùaHứa gia tiểu cô nương là cái nhị đần độn, người hói đầu uyên ương mắt Bộ dạng hình thù kỳ quái, nghe nói là bởi vì bụng mẹ lý bị hồ đại tiên sờ soạng một cái Rất đại hài tử, thập sự nhi đều không hiểu, cả ngày giới liền biết ngốc ăn ngốc uống Khả nhân giới hội đầu thai a, gia lý có tiền, đại địa chủ dường như Nhất gia tử già trẻ lớn bé cũng đều nhãn cầu dường như đau nàng Thật là người so với người chết nhân! ! Hứa gia gia ôm thanh long đi quá mạch trường, đối chua xót tận trời thôn dân nhóm, mặt mỉm cười gật đầu hỏi thăm Miệng thượng lại đạm đạm nói: "Đường đường, còn có nhớ hay không ra môn trước, ca ca là thế nào cùng ngươi nói?" Thanh long liếm miệng kẹo que, nũng nịu hồi đáp "Đánh nha!"…
Cô không biết nữa, người ấy đã lừa cô một cách ngoạn mục. Lừa cô đánh mất trái tim, lừa cô mất đi nụ hôn đầu, lừa cô để cô không còn là chính bản thân mình nữa... -Yui à, đừng lo, anh sẽ bảo vệ em thật tốt- Em chỉ muốn ở bên anh thôi, xin đừng đi đâu hết nhá?____________________________________-Nè Kai, thích, em thích anh!Cô cười toe, đôi mắt híp lại đáng yêu cùng với bầu má đỏ ửngAnh xoa đầu cô, đáp:- Ngốc, anh cũng vậy mà____________________________________- Cậu bị sao vậy Kai? Vì người con gái ấy, xứng sao? - Đấy không phải là cậu đúng không, người luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, hãy trở lại thành con người thật của mình đi!Người đó nói xong một tràng dài, anh không nói gì cả, một lúc sau mới bật cười:- Tôi? Có lẽ đây mới chính là tôi đấy, cậu không thể nói một từ 'xứng' như vậy được, bởi vì những điều tôi làm cho cô ấy đều không hối hận____________________________________Yui níu lấy tay anh lại, nửa thân dưới của cô hiện đang bị phế đến đau đớn nhưng cái đau này, nào nhằm nhò gì...-Kai, anh đừng đi... Kai hất mạnh tay cô ra nhìn bằng nửa con mắt -Lần sau đừng gọi tên tôi bằng cái giọng của cô, nghe rất khó chịuChưa nói hết, cô đã hét lên - Em đã làm gì sai vậy? Anh nói đi, em sửa! -Cô ngây thơ quá đấy, điều sai lầm nhất của cô là đã gặp được tôi…
Thể loại: Huyền huyễn tiên hiệp tu chân, linh dị thần quái, tình hữu độc chung (1×1), quỷ vương si tình công x tiên phong đạo cốt lượm đồng nát thụ, HEEditor: Q1, Q2, Q3: wattpad Vô Danh, Q4, Q5: wattpad hoediu4Độ dài: 244 chương + phiên ngoại"Vì người, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi."Giữa tam giới thần phật khắp nơi này, thế mà lại có một trò cười!…
Tên Hán Việt: Ngàn Niên Nhu Nhân Hồi (Ngàn năm chờ người trở về)Tác giả: Mộc Lam Dương TửTình trạng: Còn tiếpThể loại: đam mỹ, cổ trang, trọng sinh, hài hước, HE, sủng, 1x1, huyền nguyễn, niên hạVăn án: Hà Nhật - hắn thân là một nhân loại, cư nhiên lại phải lòng một vị thần trên Thiên Giới - người đã từng chăm sóc hắn từ khi hắn còn rất nhỏ.Vận mệnh lại khiến hắn và y rời xa, hắn đã dùng đủ mọi cách vô sỉ tới mức độ nào chỉ để tìm y, níu kéo y trở về bên mình. Liệu y có nhận ra được tình cảm của hắn dành cho y ? Hay chỉ đơn giản coi Hà Nhật là một đứa trẻ ?..." Vì người, ta có thể làm tất cả, vậy nên đừng rời bỏ ta"" Hài tử ngoan, mong ngươi hãy sống thật tốt, đừng tìm ta".…
Bạch Di Dương là thiên kim duy nhất của Bạch gia, sau khi về nước lại vừa hay biết được tập đoàn mà ba mình nửa đời gây dựng sắp sửa phá sản. Người duy nhất giúp được Bạch gia lúc này chính là Thượng Khải Trạch. Tuy nhiên hắn đưa ra điều kiện rằng cô phải gả cho hắn.Đứng trước gia đình và hạnh phúc của bản thân, cô đã chọn gia đình, chấp thuận lấy hắn làm chồng. Sau khi bước chân Thượng gia, Bạch Di Dương cứ ngỡ đời mình đã chấm dứt, bao nhiêu mơ ước về tương lai tươi đẹp vỡ vụn thành trăm mảnh. Ấy vậy mà Thượng Khải Trạch lại xem cô như báu vật, hết sức nâng niu, sủng ái tận trời. Cô vì thế cũng dần dần mở lòng với hắn, cùng hắn trải qua muôn vàn thử thách. Liệu rằng họ sẽ được hạnh phúc bên nhau?…
"Anh nguyện bên em cả một đời."Dù em có phải ra đi ở cái tuổi trẻ trung và mãn nguyện như thế này, thì anh vẫn không nhắm mắt bỏ em lại phía sau, để đi cùng em tới một thế giới mới. Anh luôn hiểu rằng trong khoảnh khắc này là đớn đau, nhưng anh vẫn muốn níu lấy em về phía anh, để được bên cạnh em lâu hơn chút nữa.Bệnh tật làm em đau đến chết đi, thì khi cách xa em cả một thế giới, anh lại càng đau mà chẳng thể chết.Anh sẽ sống vì chính mình, vì những điều anh vẫn muốn làm, và sống cả phần đời của người anh thương."Anh yêu em."Và anh chẳng bước tiếp cùng ai nữa.…
Tôi yêu anh hơn cả bản thân mìnhĐể rồi nhận ra mình chỉ là thế thân của cô ấyĐau khổ, tuyệt vọng, vẫn cố níu kéo anh nhưng vô ích...Trong tim anh chỉ có hình bóng cô ấyChấp nhận sự thật, tôi lặng lẽ ra điĐể lại cho anh một bức thư chia tay cùng lời yêu cuối cùng...Ra đi trên con đường không có anh bên cạnh, giữa dòng người tấp nậpTôi chỉ là một cô gái mang trong mình những mảnh vỡ trái tim8 năm bên anh, yêu anh, hi vọng có thể mãi như vậy nhưng chỉ là tự tôi đa tìnhLiệu trong anh có bao giờ có tôi khôngCó bao giờ anh để ý đến cô gái luôn làm mọi thứ vì anh không8 năm thanh xuân không thể đổi lấy tình yêu của anhVì vậy em buông tay chấp nhận làm chấp nhận làm kẻ thua cuộcEm sẽ tập quên anh, bắt đầu cuộc sống mới, tìm cho mình một bờ vaiTạm biệt anh, người em yêu…
_Author: Kobayashi Shu_Nội dung: Chia tay trong mưa......ám ảnh của cuộc đời em..._______________________________________________________"Đừng cố níu những gì ngoài tầm với" "Mây của trời hãy để gió mang đi"=> Đây là một ý tưởng nhỏ đến một cách bất chợt, nhưng dù nó có nhỏ thì vẫn là ý tưởng của mình. Mong mọi người tôn trọng, không sao chép và đạo ý tưởng. Mang đi đâu cũng phải có sự cho phép của Author : @takahashiayakachan; @kobayashishu ( Tiểu thuyết viết chung )…
EditLôi Lạc Dương ngoài thân phận đứng đầu giới chính khách ở thành phố S thì anh còn mang thân phận chủ nhân của bang Hắc Ưng. Một người có tướng mạo anh tuấn, giàu có nhất thế giới, là mẫu người đàn ông lý tưởng của mọi phụ nữ nhưng lại không thích ai ngoài cô. Người ngoài đồn anh là kẻ lãnh khốc vô tình nhưng anh đối với cô chính là nâng niu trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Chỉ cần là thứ cô muốn anh cũng không tiếc mạng sống mà tặng cho cô. Lam Nhược Hy là sinh viên năm ba của một trường đại học danh tiếng, trời sinh cô có một vẻ đẹp thiên sứ. Cô thông minh hoạt bát nhưng lại sợ máu. Cô cố tạo một vỏ bọc khi ở gần người thân (mẹ kế và em gái…
Nó-Linh được sống trong sung túc từ bé, gia đình nó đã từng rất hạnh phúc, sống trong nhung lụa như vậy hẳn là bao người trong chúng ta cũng từng ao ước. Nó được cưng chiều, nâng niu như "bảo vật" nhưng đâu thể cứ nhìn bên ngoài mà đánh giá được. Phải được tận mắt nhìn thấy, tận tay cảm nhận, tận tai thấu cảm thì mới hiểu được phần nào đau đớn trong nó... Đâu phải "bảo vật" lúc nào cũng đẹp và lấp lánh... mấy ai biết được sâu trong trái tim nó đang rỉ máu? Anh-Minh người bạn luôn bên nó nhưng rồi sau bao năm gặp lại... liệu trái tim trân thành và ấm áp của anh có đủ để khỏa lấp nỗi đau trong quá khứ của nó?…
Sau 1 lần quay ngược lại thời gian , takemichi đã gây ra một lỗi lầm không sửa lại được , mặc dù mọi người trong băng touma đã cố gắng níu kéo cậu ở lại . Nhưng cậu vẫn cảm thấy lỗi lầm Của mình là quá lớn, cậu bắt buộc phải làm gì đó và rời băng ( để sữa chữa lỗi lầm này ). Nhưng hôm ấy , draken chợt thấy thoáng qua một bóng người quen thuộc và rồi cậu gặp Takemichi ! Nhưng là một takemichi khác hoàn toàn ngày ấy....( câu truyện do con t/g nghĩ ra , vì đây lần đâu tui viết truyện nên mọi người thông cảm nên có sai sót khiến người đọc cảm thấy khó chịu ..v.v. Thì tui xin phép so rì trước 👉😑👈 )…
Giá như em có thể quay ngược lại thời gian để có thể níu lấy tay anh, bảo vệ anh... Nhưng... em biết đó chỉ có thể và sẽ mãi mãi là "giá như" mà thôi.Đau, nên em chỉ có thể hồi tưởng lại kí ức, kỉ niệm của hạ chúng mình- những kỉ niệm thanh xuân tuyệt vời và thuần khiết(LƯU Ý ✅ : có nhắc đến việc tâm lí bất ổn và tự làm hại bản thân, có nhắc đến máu me. XIN HÃY CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC)…
Một câu chuyện nhỏ với mỗi chap ngắn kể về thường ngày của bé bi nhà tụi mình.Hì, truyện này viết ra là để yêu thương, là để sủng Kamui như nhà nghệ thuật nâng niu, ôm ấp tác phẩm đã dành hết bao tâm huyết của cuộc đời để tạo ra.Kamui là để yêu thương, là viên đá quý sáng trong lung linh mang vẻ đẹp vô giá được tụi mình ôm ấp trong lòng, là chiếc thìa vàng luôn được trưng ở nơi đẹp nhất trong chiếc tủ gỗ xa hoa nhất, là vị thần nhỏ bé xinh xinh được tạo ra để cứu rỗi muôn loài.Vậy nên ai không thích Kamui thì xin hãy bấm lấy chữ X nhỏ mang màu đỏ sậm xinh xinh trên góc hay bấm vào dấu ngoặc quay lại đen đen nho nhỏ trên kia.Ai dám vào truyện rồi xúc phạm bé bi của tụi mình là cắn ó. Áu áu.…
Hoàng Thanh Thiên - đứa con gái duy nhất trong đội tuyển Lý quốc gia của trường. Ai cũng bảo đầu óc cô quanh quẩn chỉ toàn anhxtanh với Niuton nên là đã có rất nhiều thằng con trai tán tỉnh, cưa cẩm mà cô ko đồng ý. Chúng nó còn kháo nhau là đi cắt tóc cho giống anhxtanh thì may ra.... Tuy nhiên đâu phải là cô không biết yêu là gì, đâu phải cô chỉ biết nghĩ đến Lý. Ở cái tuổi 16 cô cũng đã biết thích một người là như thế nào.Người mà cô thích là một hotboy của trường. Nhưng cái danh hotboy đó không phải vấn đề chính, bởi cô không phải đứa mê trai. Vấn đề chính là cậu bạn đó học siêu bá đạo cái môn mà cô thấy khó nhằn nhất - Môn Toán.…
Sau khi chết ta đi về đâu? Chết thật đáng sợ! Nhưng “Bước qua Thế giới” chắc chắn sẽ mang lại một góc nhìn khác. Bắt đầu từ một cô gái khi vừa cánh cửa đầu của chặng cuối đoạn đường, lại gặp một chàng trai. Và chính người bí ẩn này sẽ mang lại cho cô rất nhiều phiền toái. Càng đẩy ra thì càng tiến tới, đến khi thật sự đã hết hi vọng, buông tay thì cô lại nhận ra tình cảm của mình. Níu kéo thật sự đã muộn? Chàng trai đó có chấp nhận không? Thật sự, người ta sợ nhất là gì khi chết? Đau đớn? Tuyệt vọng? Hay cô đơn? Họ sẽ gặp rắc rối dài dài lắm đây, khi thế giới phản đối tình cảm này! Từ bỏ? Chắc không? Tiếp tục? Chắc không? Qua khỏi thế giới này, điều gì sẽ chờ họ? Các bạn chờ đọc nhá!!!!!…