_Em như một cành dương xỉ khô héo trong tiết trời dần chuyển lạnh cuối thu, tuy đã sắp rụi tàn nhưng vẫn cố níu giữ lấy gốc rễ của mình__Mọi thương nhớ anh dành cho em đều đổ vào hết chậu dương xỉ này, bây giờ nó đã héo vàng úa, có phải chăng là do cảm xúc của chúng ta đang dần phai nhạt đi, như sắc màu xanh tươi những ngày thanh xuân của dương xỉ đã bị thời gian và sự lìa bỏ từ từ nhấm nháp, đau đớn nhưng lại mãn nguyện..._ Author: Lemonster, hay còn gọi là cú :3Lần đầu viết Oneshot SE :'))Mong mọi người đọc vui vẻ :v…
Tên : Kí Ức Buồn Nhân vật: Ngô Thế Huân X Lộc Hàm Thể loại : Namxnam ; SE Tóm Tắt:-Sao đầu lại đau như thế mỗi lần mình giở nó?? Những hình ảnh xoẹt qua kia rốt cuộc là gì?-Lộc Hàm, rốt cuộc là từ đầu đến cuối là do em tự mình đa tình, tự mình yêu anh, bức anh yêu em nên anh mới như thế này, anh mới ròi xa em !P/s : truyện là của tui do tui viết và chỉ được post tại đây và wordpressd (bosuaquocdaniunaiconbackinh.wordpress.com). các bạn có thể mang đi bất cứ đâu nhưng nhớ đẻ cho tui một tiếng thông báo…
Một con bạch báo danh tiếng lẫy lừng, một nàng thơ yêu kiều chất phác. Thứ cả hai thiếu thốn là tình yêu thương, hai kẻ cô đơn gặp nhau và sưởi ấm trái tim nửa kia. Nàng như ánh sáng chiếu rọi cuộc đời gã, đem lại cho gã những tia hi vọng và ấm áp. Gã như người cứu rỗi, lôi nàng ra khỏi bóng tối sâu hun hút trong tim. Và rồi nàng đàn lên bài ca cho cuộc tình của hai kẻ cô đơn cố níu lại những tia sáng trên trần gian này. -Ánh chiều tà dịu nhẹ hệt bàn tay của Chúa, Vun đắp mở lối cho bạch báo và nàng thơ.-Wakasa x Hy Nhiên (OC)…
Em cuồng nhiệt với đam mê về coffee Anh cũng lao đầu vào công việc để kiếm tiền nuôi ước mơ được debut trở thành một rapper idolAnh và em tưởng như hai đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau. Vậy mà tại sao giữa hàng vạn người đã từng là giao điểm của cuộc đời anh lại không thể nào so được với em Jeon Jungkook - thanh xuân của cuộc đời anh, người dắt tay anh ra khỏi cuộc sống ấy.…
truyện otp ít quá nên tự ghi để đọc m.n thông cảm=")truyện đầu tay nếu dở m.n thông cảm ạcó góp ý thì mình đều nhận ạ___________Cô và nàng đều dành cho nhau thứ tình yêu đơn thuần nhất, cả hai đều coi đối phương như cả sinh mệnh mà nâng niu, thế nhưng ông trời chẳng cho ai tất cả... Cô và nàng, lại là hai phe đối lập lẫn nhau. Cô đã lấy đi sinh mệnh của vô số sinh linh. Trong đó gia đình nàng cũng góp mặt.Hận chứ?... Nàng vô cùng hận cô, thế nhưng làm sao được... Nàng lại vô cùng yêu cô, yêu đến quên cả thở...___________hơi phèn :")…
Tác giả: Xuân Đao Hàn.Edit và beta: meomeoemlameo.Tình trạng bản gốc: 161 chương chính + 6 chương ngoại truyện.Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Xuyên việt, Trọng sinh, Showbiz, Counter Attack, Sủng, Ngọt, 1v1.Văn án:Là một trong những người đứng trong hàng ngũ fan nữ chuyên được gọi là "fan vợ" (những fan hay gọi vui thần tượng như với chồng), Kiều Mộng nghiên ghét nhất là những nữ minh tinh muốn cọ danh tiếng của Thái Từ Khôn, đặc biệt là cô Bạch Lộc chuyên gia la liếm, thích tạo scandal với idol mình.Công việc thường ngày của cô trừ việc xách máy ảnh lên đi theo bước chân idol thì hoạt động chính và mạnh mẽ nhất chính là đi diss cái cô nàng thảo mai kia.Không ngờ một hôm nọ, cô bị đụng vào đầu, khi tỉnh lại cô đã thành Bạch Lộc @*@Lúc hợp tác diễn bộ phim tình cảm đầu tiên với Thái Từ Khôn, cảnh đầu cô diễn hỏng hết 27 lần.Thái Từ Khôn: Bạch Lộc, em có diễn được không thế? Không được thì đổi người!Kiều Mộng Nghiên: Chồng ơi anh đừng giận, em diễn được mà!Thái Từ Khôn: ???Truyền thông: "Bạch Lộc lỡ miệng gọi tên thân mật, cuộc hôn nhân bí mật của Thái Từ Khôn bị đưa ra ánh sáng."Fan Thái Từ Khôn: ĐM con đũy hoa sen Bạch Lộc mau ra đây xin lỗi làm sáng tỏ!Ngày hôm sau, Weibo Bạch Lộc giải thích: Chuyện này...... Fan bạn gái các chị có hỉu hôn?Phản kích tới cùng, ngược gió đứng lên, thành người trên đỉnh.【 nữ chính từ kẻ bị cả cộng đồng mạng chửi bới thành người được cả cộng đồng mạng nâng niu, tiện thể yêu đương với idol 】Nữ diễn viên Bạch Lộc đang hot dạo này bị chụp hình thâ…
Quên đi cám dỗ cuộc đời .. Đam mê níu kéo gọi mời...tìm 1 ánh dương sáng ngời để luôn mơ ước...niềm tin đó còn mãi cho...những ai biết quay đầu là bờ...…
Tác giả: Tiếu Giai NhânNgười dịch: Tặng cậu câu chuyệnVăn án:Buổi tối trước hôm khai giảng, tại siêu thị trong tiểu khu.Lục Tân nhìn qua kệ hàng, trông thấy một cô gái đang nhón chân xếp hàng lên tầng trên cùng của kệ, cô gái có làn da trắng như tuyết và đôi môi màu anh đào, vẻ mặt nghiêm túc.Trong không gian vừa chật hẹp lại u tối, anh nhìn cô mãi một lúc rồi mới chuyển ánh mắt sang nơi khác.Sau này, bạn cùng bàn thầm thì, lén hỏi Hà Diệp: "Cậu và Lục Tân ở bên nhau rồi sao? Sáng nay tớ nhìn thấy cậu ấy che ô cho cậu."Hà Diệp: "Làm gì có, tớ và cậu ấy còn chẳng thân nhau."Sau này nữa, đồng nghiệp tới tìm cô tám chuyện: "Cô và trưởng nhóm học cùng một trường cấp ba à? Vậy trước kia có quen nhau không?"Hà Diệp: "...Có quen, nhưng mà không thân cho lắm."Cô cố ý lược bỏ đi chuyện, rằng mùa hè năm ấy sau khi kỳ thi đại học kết thúc, Lục Tân từng trao cho cô rất nhiều nụ hôn.____________________________…
Tiểu Noãn ĐôngTác giả: Hắc Khiết Minh(Phần tám trong tuyển tập Ma ảnh mị Linh)Thể loại: Cổ đại.Edit: YunchanTruyện được đăng trên trang wordpress: https://yuntannie.wordpress.com/2253-2/Giới thiệuThượng:Hắn là thiếu gia Dịch gia, là chủ nhân đứng đầu trong thành.Hơn nửa số người trong thành đều kiếm sống nhờ vào hắn.Từ nhỏ tới lớn, ai ai cũng đều nâng niu hắn, nuông chiều hắn.Tôn hắn thành tiểu bá vương trong thành.Nhưng có ai ngờ, sơ ý một chút đã gặp phải đồ đầu đậu hũ như cô.Vì ơn cứu mạng của cô mà buộc lòng phải dạy cho cô đọc sách viết chữ.Xuân đến thu đi như chỉ qua chớp mắt, nụ cười của cô đã sưởi ấm đáy lòng.Tới khi hoàn hồn lại hắn mới nhận ra, từ bao năm trước hình bóng cô đã lạc vào tim.Nhưng sao cô chỉ ngốc nghếch coi cả hai là bằng hữu.Mắt thấy kẻ xa lạ sắp đoạt mất, hắn không thể làm gì khác hơn là giở ra thủ đoạn hạ lưu.Thừa lúc cô chưa nở hoa tình, đã dụ dỗ cưới cô vào cửa.Còn tưởng đâu có thể để cô từ từ giao trái tim ra.Ai ngờ lại gặp phải vu nữ ngàn năm quấy rối...***Hạ:Cô là một người bán đậu hũ, chỉ là một người bán đậu hũ bình thường.Cũng chẳng dám có ý nghĩ đèo bòng với thiếu gia ở tít trên cao.Lúc nhỏ cô chỉ dám xem hắn là bằng hữu, chỉ có thể làm bằng hữu.Nhưng dù chỉ làm bằng hữu thôi cô cũng hài lòng.Cô đã biết từ lâu hắn tốt với cô chỉ vì lòng thương hại và thông cảm.Một lần nữa cô nhắc nhở bản thân, nhưng vẫn không tránh nổi lâu ngày sinh tình, động tâm vì hắn.Ai ai cũng thấy cô không tốt, chỉ mình hắn thấy cô có giá trị.…
Tình đơn phương thật sự rất đẹp nhưng quả thực nó cũng rất đau đớn như những mảnh vỡ pha lê vậy.Người ngoài nhìn vào sẽ thấy nó rất đẹp, những mảnh vỡ pha lê trong suốt, lung linh và thậm chí cả người trong cuộc cũng thế nhưng chỉ họ mới biết cảm giác đau đớn khi mà chạm tay vào từng mảnh vỡ, dù biết bản thân sẽ bị tổn thương nhưng vẫn ngốc nghếch nhặt từng mảnh một rồi nâng niu chúng. Đến khi ta đã vứt bỏ chúng thì tay ta vẫn còn những vết thương như để nhắc ta rằng không nên cố nâng niu một thứ đã làm ta tổn thương một lần nào nữa.…
fic của mình là fic kết hợp, bạn nào chưa đọc một trong hai fic thì mình đảm bảo là sẽ khá khó hiểu mong các bạn thông cảm!Đây là fic đầu tay của mình, các chap đầu viết chưa quen nên ko hay lắm, mình chắc chắn đó ko phải là toàn bộ thực lực của mình! Nên nếu các bn đọc đến chap 4 mà vẫn thấy dở thì out thoải mái mình ko níu kéo gì. Vậy nha! Enjoy! (^-^)…