[Bluelock] [ Kaiisa ] Chiếm trọn thứ "sạch sẽ"
warning: OC,ngôn từ nhạy cảmCuộc sống của tôi đã không có thứ gọi là phép màu,sống chỉ để chết. Rồi miếng thịt ngon lại làm tôi phải truy tìm nó,tôi sẽ nghiền nát cậu ta thứ "sạch sẽ"…
warning: OC,ngôn từ nhạy cảmCuộc sống của tôi đã không có thứ gọi là phép màu,sống chỉ để chết. Rồi miếng thịt ngon lại làm tôi phải truy tìm nó,tôi sẽ nghiền nát cậu ta thứ "sạch sẽ"…
Trên đời này tưởng chừng như có những thứ không liên quan đến nhau, như hai đường thẳng song song,như hai thế giới khác biệt. Không có điểm chung, không có ăn khớp phù hợp, nhưng khi đứng cạnh nhau lại giống như rất thích hợp, lại bù trừ cho nhau mà không tìm ra lỗ hổng. Giống như cà phê và ngọt lại giống như chúng ta.…
I'M BACk,HAHAHA;:DT 0 bt j hết....NHMA T SẼ kHIẾN TITANCAMERAMAN TỪ TOP THÀNH BOT=)))*Au của tôi*0 có ý phá hoại tài sản của thuyền trưởng nào cả.…
Thượng một đời hắn lưỡng độ phú quý, giãy dụa giao tranh thường tẫn thế gian ấm lạnh, cuối cùng lại bị thân huynh mưu hại. Tái mở mắt ra thời điểm, thế nhưng sống ở một cái hoàn toàn xa lạ thế giới, còn có cái dung túng yêu thương hắn đến trong khung cha. Này rõ ràng chính là các lộ thần phật tự cấp hắn bồi thường, cần phải phải làm cái chỉ biết hưởng lạc, không có trí tiến thủ lười nhác nhị thế tổ, hảo đem đời trước hưởng lạc kiếm trở về.Đáng tiếc có câu kêu trời không theo nhân nguyện, mạc danh kỳ diệu thiếp đi lên cái tiện nghi sư phụ, thật bất hạnh nói cho hắn biết: mãnh thú ‘ thao thiết ’ tinh hồn tiềm nhập hắn trong cơ thể, nhược không nghĩ biến thành mãnh thú, liền phải bước vào ‘ Tiên Môn ’. Hắn nhàn nhã ngày tới rồi đến cuối, rơi vào đường cùng chảy nước mắt sau khi từ biệt a cha, kéo dại dột phát tiểu cùng nhau bái nhập Tiên Môn. Lại không biết phát tiểu sớm bị nhân ‘ đã đánh tráo ’, nội bộ dĩ nhiên là vạn năm trước bị nhân loại tu sĩ bán đứng, bỏ mình rớt xuống huyền thiên giới yêu vương. Mà yêu vương coi trọng còn lại là ẩn núp ở hắn trong cơ thể hai giọt phượng hoàng huyết.Ngao ngao ngao, lão tử không phát uy, ngươi cho là nê nắm ~…
Mở mắt thấy cuộc đời ép buộc mình mở ra tổ chức bí mật.tổ chức được thành lập nhằm giải cứu thế giới.tôi cứ tưởng như thế đã là tệ rồi.ai ngờ cuộc đời còn có thể chơi chó hơn.nó ép tôi thu phục các văn hào đại nhân để họ là nhân viên của tổ chức.đã vậy tôi còn hóa thân vào các đại văn hào đại nhân nọ.cứ nghĩ thu phục là thuyết phục các đại văn hào, ai ngờ là liện bóng pokemon vào người các đại nhân ấy.Tôi cho hay, dập đầu tạ lỗi nghìn lần cũng chả thể tha thứ được tội đồ của mình.____Tên khác: Mở tổ chức Văn Hào để cứu nguy thế giancp: vô cp (maybe just hint)cảnh báo: Không ý chỉ xúc phạm ai hay một cá nhân nào!!, truyện viết ra trên yếu tố giả tưởng!!, OOC!!!!!!Cre bìa: https://pin.it/585hCqJdtThể loại: Tổng, Đn, giả tưởng,...…
Một năm, hai năm, mười năm, ba mươi năm?Không, đối với hắn, nó còn dài hơn thế.Dài đến mức, lâu đến nỗi, những thứ còn tồn tại trong kí ức của hắn, đều trở nên mơ hồ cả rồi.Duy chỉ có nàng, khắc sâu vào tim hắn, chưa bao giờ phai nhạt.Ngày lại ngày, năm qua năm, chẳng biết từ bao giờ, hắn đã già đến thế...…
Đã từng cùng nhau chơi đùa, cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi học... Thế nhưng rồi chúng ta sẽ không còn có thể cùng nhau tiếp tục là bạn thân. Thậm chí, ngay cả một lời tạm biệt, tớ cũng không kịp nói với cậu...…
Ngày tin đồn hẹn hò nổ ra, lúc đó Lộc Hàm đang ngậm trong miệng một mẩu thuốc lá đắng ngátNhãn hiệu của thuốc rẻ tiền thôi Chẳng có gì đặc biệt hết, chỉ là hắn biết, ở đó người đó cũng đang hút(chỉ là fanfic, không có ý xúc phạm, tự ảo tưởng, ai không vui,không hài lòng mời thoát)…
Tôi hỏi em saudade là gì?Em trả lời saudade là cảm giác nhớ nhung ai đó hoặc thứ gì đó từng thuộc về mình, nhưng giờ điều đó, người đó đã mất rồi và sẽ không bao giờ quay lại.Tôi lại hỏi em có từng thuộc về tôi không?Em trả lời có nhưng sẽ biến mất và không bao giờ quay lại.Vậy thì em đi đi, cứ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi và hãy yên tâm, tôi sẽ không phát điên lên để đi tìm em, tôi sẽ cho em đi đến bất cứ đâu mà em thích. Cho đến khi mà em không chịu đựng nổi cảm giác nhớ tôi mà quay trở lại, lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không để em chạy thoát nữa đâu.oOoChúng tôi hỏi cô ấy saudade là gì?Cô ấy trả lời saudade là sự hiện diện của sự trống vắng, là mong muốn tìm lại một thứ gì đó hoặc một ai đó mà chúng ta quý trọng nhưng chúng ta biết sẽ không bao giờ tìm lại được.Chúng tôi lại hỏi cô ấy có từng cảm thấy trống vắng không?Cô ấy trả lời có nhưng cho dù có thực hiện lời hứa đó thì cũng không thể lấp đầy được cuộc đời của cô ấy.Cô ấy đã thất hứa với chúng tôi, đã nhẫn tâm để lại một khoảng trống mãi mãi không quên được ở những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời. Nhưng chúng tôi không giận cô ấy, chỉ mong một ngày có thể dùng tất cả sự dịu dàng của thế giới này và tặng cho cô ấy một cái ôm thật ấm áp.…
"Thanh mai trúc mã không thể làm người yêu sao?"Mắt đối mắt, trán của Nguyên áp sát vào trán của Thư, từng hơi thở ấm nóng phả vào mặt, gò má Thư vốn đã đỏ bây giờ còn đỏ hơn.Nguyên như thiếu kiên nhẫn, vòng tay đang ôm lấy eo cô khẽ siết chặt. Rõ ràng là đang ở ngoài biển, từng đợt gió lạnh thổi mạnh vào len lỏi qua lớp áo khoác mỏng, vốn tưởng sẽ lạnh nhưng không hề, trong lòng cứ liên tục nóng ran như lửa đốt.Thư mím môi, cô chưa từng tiếp xúc thân mật với Nguyên như thế này, trong đầu cô đang hiện ra hàng chục viễn cảnh, đôi bàn tay lạnh buốt ghì chặt lấy áo Nguyên.Nguyên cuối mặt xuống như muốn hôn cô, ngay lập tức bị bàn tay lạnh buốt ngăn lại, giọng cô nhỏ như muỗi kêu, nói:"Ai nói là không thể chứ...ngay từ lúc bắt đầu đã là không thể rời rồi.."Nguyên nhận được câu trả lời từ cô, ngay lập tức khoái chí mà bật cười.Cậu nắm lấy bàn tay lạnh buốt của cô đặt lên má mình, nụ cười ôn nhu và đôi mắt dịu dàng nhìn cô."Vậy là đồng ý rồi?"…
Văn ánĐích nữ phủ Anh Quốc công xinh đẹp khuynh thành, vốn dĩ là đóa hoa kiêu sa vạn người ngưỡng vọng. Nhưng sau một đêm, gia tộc sa sút, phụ thân bị cuốn vào vụ án mưu phản. Để bảo toàn tính mạng, Vệ Xu Dao buộc phải bước vào Đông Cung."Xin điện hạ thương xót..."Thiếu nữ quỳ gối dưới bậc thềm, thân ảnh mảnh mai, hàng mi dài khẽ run rẩy dưới làn nước mắt. Nam nhân chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, giọng điệu chậm rãi mà vô tình: "Muốn bổn cung che chở ngươi? Vậy phải xem... ngươi có gì để đánh đổi."Nghe vậy, Vệ Xu Dao ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đen thẳm quen thuộc.Nàng kinh hoảng nhận ra- Tiểu người câm từng bị nàng trêu đùa trong lòng bàn tay, nay đã trở thành người mà nàng không thể đắc tội. Thuở nhỏ, Tạ Minh Dực lưu lạc bên ngoài, bị khinh rẻ, bị giày xéo, sống trong bóng tối. Chỉ có thiên kim nhà họ Vệ từng dịu dàng quan tâm, mang đến cho hắn một tia ấm áp hiếm hoi. Người đời ca tụng Thái Tử ôn nhu nho nhã, ngày sau tất sẽ là minh quân. Nhưng chỉ có những kẻ trong Đông Cung mới biết, khi đêm xuống, vị Thái Tử ấy hoàn toàn khác-lạnh lùng, nguy hiểm, tàn nhẫn. Mà người duy nhất từng khiến hắn dao động lại nhẫn tâm quay lưng bỏ đi, không chút lưu luyến. Mãi đến khi hắn sắp đăng cơ, có kẻ hao hết tâm tư, dâng nàng trở về bên cạnh hắn.Mỹ nhân như ngọc, dịu dàng mềm mại, run rẩy lùi về phía sau, trong mắt tràn đầy kinh sợ. Nam nhân lười biếng nâng một lọn tóc đen của nàng, khẽ nghiêng người, giọng nói trầm thấp ghé sát bên tai:"Từ nay về sau, ngày ngày đêm đêm, trong mắt nàng chỉ có thể có ta…
"Mùa dã quỳ nở rộ" lấy bối cảnh ngay tại thành phố Sài Gòn sầm uất náo nhiệt nơi đã chứng kiến những tổn thương mất mát và những mảng ký ức "rách nát" của Hoàng Anh khi cô còn là nữ sinh lớp mười một.Mười ba năm sau, Hoàng Anh từ Mỹ trở về và tình cờ gặp lại Thanh - cậu bạn thân năm nào giờ đã là một bác sĩ Ngoại khoa ưu tú. Hoàng Anh từng bước hàn gắn lại mối quan hệ vốn đã "nứt toác" với Thanh. Bên cạnh đó, cô còn phải nỗ lực hết sức để nhận được sự công nhận đến từ gia tộc Hoàng Lâm nơi mà cô luôn bị coi là kẻ yếu kém, xấu xí, con ngoài giá thú.Hoàng Anh đã làm rất tốt chuyện chôn giấu nỗi đau và những tổn thương mà cô đã trải qua. Chỉ đến khi bà Thảo Vân và gã bố dượng khốn nạn xuất hiện, cô liền nhận ra vết thương của cô chưa bao giờ lành, vẫn đầy nhức nhối và đau đớn.Muốn bốc đúng thuốc thì phải bắt đúng bệnh. Định mệnh đưa đẩy Hoàng Anh gặp lại Thanh là để anh "chữa lành" cho những vết thương lòng của cô.…
Truyện được đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. (ảnh đều là mình lấy từ phim)***Truyện kể về tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính là Cảnh Cảnh và Dư Hoài.***"Ai cũng luôn nói thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là mãi mãi, nhưng khi đó chính là lúc tuyệt nhất của chúng ta. Lúc này đây, chúng tôi và toàn bộ quãng thanh xuân phải nói lời từ biệt."***Sau khi đọc truyện này tôi bỗng nhớ đến một câu mà tôi từng đọc từ rất lâu giờ ngẫm lại vẫn thấy thật hay: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm vì tắm mưa, bạn vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa..." - trích "You Are The Apple Of My Eye".Tôi tin chắc ai cũng đều cảm thấy những thời gian cấp 3 là vô cùng quý giá vì chỉ khi qua đi rồi mới thấy quãng thời gian đó hạnh phúc nhường nào.Vậy nên những ai vẫn còn đang học cấp 3 hãy trân trọng những ngày tháng đó, đừng để đến khi kết thúc mới cảm thấy tiếc nuối nhé!!***P.s: văn án vẫn còn một đoạn nữa nhưng không đủ chỗ để viết. Thực sự xin lỗi mọi người.…
Tên : 1001 Cách Moi Tiền Từ Nam ChínhTác giả : Lanh cha lanh chanhNhân vật chính : Kiều GiaoThể loại : mạt thế , nhân vật chính không có tuyến tình cảm , hệ thống , nam cải nữ trang....Giới thiệu : Kiều Giao đã nhận được một quyển thoại bản kì lạ , tựa đề của nó là "gửi về 1000 năm trước" . nó kể về một thế giới phi lí , và vượt ngoài tầm với đối với mọi người ở thời đại của nàng . tại nơi ấy có một nền văn minh phát triển vượt bậc và cũng bất ngờ xuất hiện "hầm ngục" ... mạt thế đã đến và cần đến những "thợ săn" . . . nàng yêu thích quyển thoại bản ấy không nguôi tay , để rồi có một ngày bùm!! Kiều Giao trở thành một người đến tên cũng không được nhắc trong quyển thoại bản đó .Kiều Giao : "......." Đối với một nữ tử cả ngày ở trong hậu trạch (lâu lâu có đi đánh nhau) , đầu óc chỉ dùng để đấu trí với những nữ tử khác như nàng . Đây quả thực là một nhiệm vụ CỰC - KÌ - KHÓ - KHĂN .Nàng không muốn chết , ngàn ngàn vạn vạn lần không muốn chết!!!Vì vậy nàng đặt ra mục tiêu đầu tiên - Sống sót .....Một khoảng thời gian say Kiều Giao nhìn thấy được nhân vật chính gốc của quyển thoại bản này - Du Kình . Mục tiêu thứ hai - Giết chết tên nhân vật chính Du Kình..... Lại một khoảng thời gian sau . Mục tiêu 2th : giết Du Kình ( loại bỏ )Thay thế mục tiêu 2th : trở thành đối tượng làm ăn số một của "nhân vật chính".....*Có tình tiết nhân vật chính mặc đồ nữ.*…
một fangirl ở trong lòng em…
mình thấy chuyện hay nên đăng lên wattpad để mọi người cùng đọc , nếu sai ở đậu mọi người có thể vô lk sau để đọc a: http://webtruyen.com/chong-em-la-sieu-nhan/…
Kế hoạch theo đuổi vợ yêuTác giả: U Phi NhãThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Trùng sinh, Hệ thống…
ĐỢI ÁNH TRĂNG ĐẾN ÔM EM ✨Tác giả: Đàm Khinh⚡Số chương: 20⭐Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, Đô thị tình duyên, 1v1, He------------------------------------------Gioi thiệu tác phẩm:Kiều Quang Hy cùng Du Uyên Hỏa thuở niên thiếu như hình với bóng, tên của họ luôn có mặt trên danh sách xếp hạng khảo thí, một người học chuyên ngành văn học, một người học chuyên ngành tự nhiên. Nhiều năm tái ngộ, cô lừa, chặn anh vào tường, anh khoá tay, đè cô xuống ghế sopha. Du Uyên Hoả kích động, liên tục chất vấn cô"Tại sao lại ăn mặc hở hang như vậy? Lộ rốn? Quần ngắn?Ai cho em mặc như vậy?""Bố mẹ mặc kệ em rồi sao? Một đứa con gái còn dám lang thang vào ban đêm?""Biết như vậy là nguy hiểm lắm không? Không sợ chết? Không muốn sống hả?"Chờ đợi lâu mà không được đáp lại, anh chán nãn, mặt rũ rượi chua xót: "Tại sao nhiều năm như vậy em không liên lạc với anh?"------------------------------Kiều Quang Hy không hiểu, 6 năm sau Du Uyên Hoả càng thêm đeo bám cô. Vốn tưởng lâu rồi không gặp cho nên sẽ xa lạ, không nghĩ tới người này mỗi ngày đều tìm đến cô. Quản cô ăn cơm, quản cô ăn diện, biết được chỗ làm liền đưa đón cô "Hoả Hoả, anh là dân thất nghiệp sao?""..."-----------------------------------------------------------------------------☀tag: Cửu biệt gặp lại, từ thanh mai trúc mã đến cả đời trầm luân…