Tuyệt sắc phong lưu
hãy trở về với anh<3…
hãy trở về với anh<3…
rồi bạn sẽ nhận ra... tình bạn cũg giống như tình yêu vậy. thời gian trôi rồi bạn sẽ nhận ra nó k còn như lúc mới quen. cứ nghĩ sẽ đi đến cuối đời nhưng k..mỗi ng có 1 ước mơ riêng. Rồi bạn sẽ nhận ra chỉ còn lại mình bạn. Cuộc sốg à, k có j là mãi mãi…
Tôi tên Death và tôi thích một cô gái trong trường cô ấy có mái tóc dài đen đỏ lai sói tuyệt đẹp , đôi mắt đen đỏ quyến rũ nụ cười như ánh mặt trời tôi yêu cô ấy và tình yêu của tôi giành cho cô ấy rất nhiều hãy đón xem tôi và cô ấy ra sao…
Chuyển ver vì sở thích, phi lợi nhuận nên đừng mang đi đâu.Ai không thích có thể click back.🙂…
Cơn gió mùa hạ…
Áo bảo & Tiểu tỷ tỷ …
Nguồn :Google, Pinterest…
Kể về chặng đường của một cô ngốc ở trong một chiếc bình thủy tinh…
Ko có j để miu tả _ thông cảm cho e nó lần đầu viết nên ko pk miu tả…
Ngọt, ngược, sủng…
Chuyện tình giữa một cô gái trầm tính và một đại minh tinh kiêu ngạo, bạn nghĩ sao?Nhân vật chính1. Vương Tuấn Khải( hắn )2. Dịch Dương Thiên Tỉ ( anh )3. Vương Nguyên ( cậu )4. Lục Thiên Vân ( nó )5. Lạc Hy Khiết ( nhỏ )6. Vạn Kỳ Trân ( cô )Cùng một số nhân vật khác...…
=> Đọc đii mấy bạn sẽ biết cái lớp nó bá cở nào ha..!!<=:))) :* :*…
Đọc thì biết ! Cấm chỉ định cho mấy má kì thị BL và thanh niên nghiêm túc…
chibi _ tự vẽ…
Đẹp nhất của đời người có lẽ là tình yêu của tuổi xuân thì. Bởi khi đó, ta trao cho mình quyền được cuồng si và say mê, yêu hết mình bằng trái tim rực lửa của một tâm hồn trẻ trung, mang trong mình những ước mơ và hoài bão. Nhưng với tôi, tình yêu đẹp nhất là sự rung động đầu đời - ngây ngô nhưng mãnh liệt, như giai điệu trữ tình của mùa hạ sôi động. Tôi chẳng dám tự nhận mình là người có hoàn cảnh hạnh phúc như bao người. Ngay từ thuở ấu thơ, tôi đã bị mẹ ruột ruồng bỏ. Suốt mười năm sống thiếu vắng tình thương, tôi đã dần thu mình lại, sống khép nép và nhạy cảm trước mọi điều. Tôi từng nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ mãi nhạt nhòa, lặng lẽ đi qua những tháng ngày vô vị, cho đến khi một chàng trai bước vào cuộc sống tôi. Dưới khung trời thiên thanh, nơi nắng ngược chiếu sáng, cậu thiếu niên với vẻ thư sinh, điển trai ấy đã đến bên tôi, tô điểm cuộc sống tẻ nhạt bằng những sắc màu rực rỡ. Mùa hạ năm ấy, dưới mái trường Chuyên, một lá thư tình đã hòa mình vào nắng hạ, và cũng tại nơi đó, hai con người đã sẵn sàng trao nhau tình yêu trong sáng và cuồng nhiệt của tuổi thanh xuân. Mùa hạ năm ấy, có một Lê Hoàng Gia Bảo nguyện nắm tay Nguyễn Tường Tuệ Anh đi hết cuộc đời, dù là khó khăn hay an nhàn, vẫn bên nhau mãi mãi...…