Câu truyện xoay quanh mối tình của Trần Hạ Băng [ Hướng Dương ] và người bạn thuở nhỏ là Uy Vũ [ Mặt trời ] qua một lời hứa . Những mảnh cảm xúc khác nhau từ phía cả hai được ghép lại tạo nên một bức tranh màu sắc về cuộc đời . Liệu tình yêu họ dành cho nhau có được bền vững ? Xem đi =]]- Đây là truyện của Sú và GBO Team…
" Tớ biết cậu thích hoa hồng , dù đây chỉ là hai bông hoa bằng đá , tớ một cái cậu một cái nhé và hãy hứa với tớ sau này có gặp lại bông hoa ấy sẽ là minh chứng . Đừng quên tớ nhé . Tớ thích cậu" - Đây là lời nói của một cậu bé 10 tuổi nói với người con trai cậu bé ấy thầm thích -…
Tôi là Chu Thanh một sinh năm hai của đại học Công Thương. Dạo gần đây tôi khá bận rộn vì đi làm tại một cửa hàng tiện lợi gần kí túc xá còn ban đêm thì tôi làm ở một quán coffee. Sở dĩ tôi phải đầu tắt mặt tối như vậy là tôi đang tiết kiệm một khoản tiền để mua quà sinh nhật cho cô bạn gái của tôi. Nhưng trong ngày sinh nhật của cô ấy, tôi sửng sờ khi thấy cổ tay trong tay môi kề môi với người bạn thân của tôi trên sân khấu, sau đó cổ còn dõng dạc tuyên bố cậu ta là bạn trai của mình. Tôi thất vọng, rời khỏi bữa tiệc rồi đi đến một quán bar tôi uống rất nhiều rượu rồi nằm ngay tại chỗ. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy lại thấy mình nằm trong căn phòng xa lạ, nhìn thấy Hoài Nhu cô bạn thân của bạn gái cũ đang nằm ôm tôi. Chúng tôi trần như nhộng không mảnh vải che thân. Tôi cố nhớ lại chuyện đêm, thì một tiếng "ting! Hệ thống tiêu tiền đến rồi đây" Tôi tưởng chừng là do ảo giác nên dụi mắt vài lần, nhưng bản hệ thống vẫn nằm đó. "Trong thẻ này của hệ thống có một nghìn tỷ USD, nhiệm vụ của bạn là mỗi ngày tiêu tiền, giới hạn tiêu phí không có, giới hạn thời gian không có, muốn gì mua đó không sợ tiền bẩn" Tôi tắt hệ thống đi rồi khi tỉnh táo lại sẽ nghiên cứu kĩ hơn, sau đó Hoài Nhu cũng tỉnh dậy, tôi hỏi một hồi cũng biết hết mọi việc đêm hôm qua. "Chu Thanh anh phải chịu trách nhiệm với em đó" , "à ừm anh đã thịt em rồi thì anh sẽ chịu trách nhiệm" Trong lúc Hoài Nhu chuẩn bị bữa sáng, tôi đã nghiên cứu kĩ lưỡng về hệ thống xong và sau …
Vừa mở mắt ra Thái Linh liền đối mặt ngay với chuyện tỏ tình thất bại bị người ta chê cười, nhưng đây là hành động của nguyên chủ, còn cô là một linh hồn chiếm xác đến từ thời mạt thế, không nhiều lời Thái Linh từ chối ngay, rồi âm thầm tìm hiểu thế giới mình vừa xuyên tới.Đây là thế giới thú nhân, nơi con người có thể hóa thú và ngược lại, cô được gọi là giống cái, đáng tiếc giống cái này rất xấu xí do có sẹo ở mặt, bạn bè không có, người trong tộc lại ghét bỏ cô.Thái Linh cảm thấy cuộc sống mới cũng không tệ, cho đến một ngày vì tình thương cô muốn cứu một thú nhân bị gãy chân theo cách chữa thương hiện đại, nhưng khi cô nói ra y sư và các thú nhân trong tộc lại cho hành động của cô là tà ác khi dám đưa ra chủ ý trị thương kỳ quái, rồi cô bị buột tội và biến thành thú nhân Tà thần, đuổi khỏi bộ lạc.May mắn cô gặp được những thú nhân Tà thần khác và nhập bọn với họ, cùng họ bước lên chặng hành trình tìm lại vị thế và tiếng nói của thú nhân Tà Thần.Máu và nước mắt sẽ chảy, nhưng chỉ có như thế vinh quang mới mỉm cười.Lưu ý nhỏ: Tuyến tình cảm trong truyện phát triển chậm, nhưng chỉ 1x1, có xây dựng bộ lạc, có cướp đoạt và sát hại nhau, ban đầu có thể nhóm nhân vật chính sẽ yếu thế, nhưng sau này chắc chắn mạnh.Mời mọi người đón đọc và hy vọng truyện sẽ đem đến cho các bạn phút giây thư giãn. Nếu đọc thấy hay nhớ gửi mình một đánh giá, theo dõi và đề cử, bình luận nữa nhé!Mình cảm ơn nhiều nè!…
Tác giả: Mộc Thiên RinSau khi xuyên việt thành hoàng hậu một nước, hoàng thượng nhìn cô như bị mù, còn vui vẽ cưới Bạch Liên Hoa, còn ngày đêm yêu chiều nàng.…
Chuyện phần lớn là hư cấu và sử dụng các tư liệu tìm thấy trên internet. Tác giả viết lần đầu thiếu xót rất nhiều cả kinh nghiệm và vốn sống. Mong bạn đọc nếu thấy lỗi hay sơ xuất xin được chỉ bảo để sửa lại.Cùng nhau tiến bước xây dựng non sông gấm vóc Đại Việt ngày một thêm vững vàng tươi đẹp!…
Văn ánNgô Thẩm Ly hét to "cô không tin vợ cô ư" Vệ Vi bàng hoàng tai như ù ù "ý....cô là..."Ngô Thẩm Ly cười to"hahahaa ôi Linh Nhuệ thật đáng thương khi yêu cô".-------------------------------Nàng không dám nghĩ đến sự thật lại là như vậy đại não nàng như rung lên.Đèn giao thông chuyển xanh nàng vặn ga tìm người nàng muốn gặp và người tin tưởng nàng tuyệt đối nhưng nàng lại đánh mất nó.Ầm ầm chiếc lamborghini Huracan đen của nàng bị một chiếc xe tải điên đâm đến biến dạng nhưng nàng chưa kịp đau thì đầu óc tối sầm nàng chỉ kịp nghĩ một suy nghĩ cuối cùng--Chị ơi,em sai rồi em thật có lỗi,nếu có kiếp sau em nguyện dành cho chị cái con tim lẫn lí trí--.-----------------------------------Tại một góc khuất nào nhỏ trong tang lễ của nàng có một cô gái lãnh đạm, diễm lệ nhưng lại mang cho người khác nỗi lạnh thấu sương bước vào nhìn vào di ảnh nàng vài phút rồi kẽ bước ra.--tại sao?tin tôi khó đến thế ư-- cô bước thẳng đến điểm cao nhất của cây cầu mang tên Ô Thước rồi gieo mình xuống --nếu có kiếp sau tôi sẽ không dám bước vào cuộc đời em nữa--.…