Là tiểu thư nhưng lại sống vô cùng giản dị.Là thiếu gia nhưng chỉ muốn làm chủ cuộc đời của mình.5 năm trước anh tình cờ cứu cô trong một trận hoả hoạn. 5 năm sau họ tình cờ gặp nhau, yêu nhau. Số phận sắp đặt để họ chịu đau khổ như một trò đùa. Họ xa nhau thêm 5 năm nữa, lúc gặp lại. Anh là chàng trai thành đạt, tiền tài danh vọng vang xa khắp chốn. Cô là hướng dẫn viên du lịch đi khắp đó đây... Cuộc đời họ rẽ lối nhưng lại giao nhau ở một điểm dừng. Anh nói "anh sẽ ở giá". Cô bảo "em không muốn chấp nhận ai khác ngoài anh"""…
Tác giả:Tô Cảnh NhànThể loại:Đam Mỹ, Điền Văn, Khác, SủngNguồn:bluerious82.home.blogThể loại: Nguyên sang, hiện đại, HE, cường cường, tình cảm, ngọt sủng, vườn trường, hoan hỉ oan gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, thanh thủy vănSố chương: 84 + 1PNCouple: Trương Cực -Trần Thiên NhuậnEdit + Beta: BlueriousVĂN ÁNTrần Thiên Nhuận lần đầu đến trường mới đã nghe mọi người nói rất nhiều về bạn cùng bạn của mìnhNào là một học sinh thiếu ý thức, suốt ngày đánh nhau, trốn học. Nào là không biết tiến tới, điểm trung bình các môn toàn ở mức tạm chấp nhận 60 điểm.Đã vậy, Trần Thiên Nhuận còn được thầy chủ nhiệm ôn hoà dặn dò: Học lực của em rất tốt, tuyệt đối đừng để Trương Cực làm ảnh hưởng việc học tập.Bạn học cùng lớp nhìn Trần Thiên Nhuận với vẻ thương xót: Cậu nhất định phải giữ khoảng cách với Trương ca!Từng tận mắt nhìn thấy Trần Thiên Nhuận tay cầm ống nhựa phế thải, mặt lạnh đánh ngã mấy tên đối thủ, nội tâm Trương Cực thét gào: Mẹ nó rốt cuộc là ai làm ảnh hưởng ai?Văn học vườn trường.Người mang truyền thuyết, cợt nhả lắm mồm công x trước cầm bút chăm chỉ học tập, sau xách gậy lấy "đức" thu phục người khác lạnh lùng thụ.18 năm sống trước đây, ngày ngắn đêm dài. Sau khi gặp cậu, mỗi giây đều là ánh sáng.Khi tôi hiên ngang đối mặt với sự tàn nhẫn của số phận, cậu, chính là chiến kỳ của tôi! ♦VÀI LỜI CỦA EDITOR♦Chỉ muốn để lại vài dòng vì hai bạn nhỏ, câu chuyện không có những tình tiết quá đao to búa lớn, chỉ là sự đồng cảm giữa hai con người trẻ…
Tác giả: Lý HảoThể Loại: xuyên không, điền văn.Số chương: 176Trạng thái: FULLEditor: ChieuNinhNội dung: Một câu chuyện thuần điền văn, kể về cuộc sống nông thôn làm ruộng, một câu chuyện có nhiều yếu tố đan xen. Tục ngữ nói bà con xa không bằng láng giềng gần nhưng mà láng giềng gần có đôi khi cũng sẽ ham món lợi nhỏ tiện nghi.Đều nói ra trận phụ tử binh, đánh đổ thân huynh đệ , nhưng mà trong quan hệ huynh đệ vẫn có tâm tư riêng. Đều nói bàn tay có ngón dài ngón ngắn nhưng trưởng bối cũng không cần quá bất công như vậy. Xung quanh thì muôn vàn loại người, có người mạnh mẽ , có ích kỷ, có thành thực, còn có...vân vân. Nói tóm lại Vương Phúc Nhi cảm thấy rằng chỉ có một chữ loạn.…
Tác giả: Bán Tiệt Bạch TháiChu Khải x Tô GiảnKhi một người phụ nữ đã đạt được độc lập về kinh tế và thành công trong sự nghiệp, người đàn ông đối với cô ấy chỉ còn là một sự "điều hòa". Chu Khải tuyệt nhiên không ngờ rằng, anh lại gục ngã dưới tay cô, một sự say mê kéo dài mấy năm, cứ nếm trải là muốn không ngừng.Tô Giản kéo ngăn kéo ra, nhìn thấy bên trong là chín tệ chín hào cùng một tờ giấy chứng nhận kết hôn giả... Chu Khải kéo cổ áo, khẽ cười: "Cái thứ gì đây? Ai để ở đây thế?" Tô Giản lặng lẽ lấy chúng ra, nói: "Vứt đi." Chu Khải ôm eo cô, nắm tay cô, vo tròn chín tệ chín hào và tờ giấy kết hôn giả, cười đầy ý vị: "Trời cao đang nhắc nhở chúng ta, đã đến lúc kết hôn rồi." Tô Giản: "Không vội." Chu Khải: "......"Tóm tắt: Nửa đời trước Tô Giản là một người phụ nữ sống dựa dẫm (chim hoàng yến), về sau tìm lại được sự tự tin, và gặp gỡ đại gia công nghệ Chu Khải. Anh đã cầm tay chỉ dạy cô cách tự lập. Nam chính độc thân. Không phải tra nam. Ngọt ngào. Sủng ái.…
Thế gian có ngàn vạn tà ma. Một nửa trong số họ đến từ Chiếu Dạ thành, một nửa còn lại đều đã chết tại Thương Lang Bắc Vực dưới tay Thiên Túc thượng tiêu Phục Huyên.Duy nhất một ma đầu dù bị giam cầm hai cánh tay mà vẫn còn sống. Người đó là chủ nhân Dạ hội thành - Ô Hành Tuyết.Tiêu Phục Huyền × Ô Hành Tuyếthttps://huyentuyet.wordpress.com/2022/01/23/thuong-tien-23/…
Trong cuộc sống ai cũng có ước mơ về nơi mà chúng ta được làm những điều ta muốn. thế giới đó giúp chúng ta thấy thoải mái hơn và tiếp tục tồn tại ở thực tại. khi bạn đọc truyện này thì biết đâu chúng ta có chung 1 mơ ước thì sao!…
" Mẹ nó! Các ngươi đều không phải người!" Lam Diệp Phù khuôn mặt đầy hắc tuyến nhìn ba cục bánh bao nhỏ ngồi ngay ngắn trước mặt " Nhất là ngươi a, Nam Cung Thi Nguyệt, mới 3 tuổi liền được cả thế giới gọi là tiểu nãi nãi! Các ngươi đều cút!Nếu có ai đó hỏi ai sinh ra ngươi, đừng có khai là mẹ a!!"" Cái đó...cha cũng không phải người thường mà" Tiểu khả ái Thi Nguyệt vô tội hướng ngón tay về phía nam nhân trẻLam Diệp Phù bực bội liếc lão công đang tươi cười chói lọi " Mấy người các ngươi tốt! Hảo hảo tốt!Vậy ta liền cút! Trong cái nhà này ta chính là người bình thường nhất!"…
Mười ba tuổi, cô cứu anh cả người đầy vết thương, từ đó về sau bên người cô có nhiều người thần bí bảo hộ. Mười bốn tuổi, cô vừa bị người nhà đuổi ra khỏi nhà, thì người thần bí lập tức xuất hiện thu nhận cô, mỗi lần gặp nạn, đều có người kịp thời ra tay cứu giúp. Người thần bí này, về sau trong lòng anh chôn dấu vết xuống thật sâu, cô muốn tìm để biết người thần bí là ai, nhưng mà mặc kệ cô cố gắng thế nào, cũng hoàn toàn không biết gì cả. Mười tám tuổi, lần đầu đi quán bar, lại bị người ta hạ mê dược, cô ở duới tác dụng của dược tính, té nhào vào một người đàn ông vừa xa lạ vừa quen thuộc, cho anh ăn sạch sẽ."Tôi bị một người đàn ông XXOO rồi, không đúng, là tôi đem một người đàn ông XXOO ." Một cô gái giống như đứa nhỏ đang làm sai, chột dạ nói. "Tôi cũng bị một cô gái XXOO rồi, không đúng, là tôi cũng đem một cô gái XXOO ." Một tên con trai gian tà đáp trả. Song đến khi người thần bí đích thực vạch trần với cô thì lại khiếp sợ không thôi, mang theo dũng khí, chạy trối chết. Sáu năm sau, người thần bí xuất hiện lần nữa, anh tiếp tục bảo vệ cô..."Tại sao phải trốn?" Anh cưng chìu mà chất vấn. "Bởi vì quá sợ đi, cho nên lựa chọn trốn tránh." Cô ngoan ngoãn trả lời. "Trừ phi anh chết, em mới có thể đi, cho nên em không được trốn tránh." Nội dung vở kịch của Bảo Bảo: "Ba, đêm nay mẹ hẹn hò, chấp hành kế hoạch A của chúng ta." "Ba, ngày mai có người cầu hôn với mẹ, chấp hành kế hoạch B của chúng ta." "Ba , có người định đóng gói mẹ mang đi, chấp hành kế hoạch AB của chúng ta."https:…
Ngận Thuần Ngận Ái Muội là một bộ truyện thuộc thể loại Đô Thị - Dị Năng, cộng với một chút Sắc trong đó. Nhân vật chính của chúng ta là Dương Minh, thời học cấp 2 là học sinh giỏi toán cấp quốc gia, rất thông mình và giỏi ăn nói. - Sau một biến cố lúc đó, lên cấp 3, Dương Minh trở thành một học sinh cá biệt, suốt ngày đánh nhau, học hành sa sút, ăn chơi lêu lổng, tuy nhiên, cơ bản vẫn là người "tốt", không chủ động gây sự với ai bao giờ. Một lần tình cờ giúp một ông lão bán hàng rong bên đường khỏi bọn du côn. Sau đó nó được ông lão tặng cho một cặp kính áp tròng thần kỳ, có thể nhìn xuyên thấu mọi vật, kể cả... quần áo của mọi người.- Một loạt sự kiện đặc biệt tiếp đó đã làm nó thay đổi cách nhìn về cuộc sống, nhìn lại tình cảnh gia đình nó, nhìn thấy cha mẹ nó sống khổ cực, Dương Minh đã quyết tâm thay đổi cuộc đời mình bằng cách thi đậu đại học, cua được lớp phó học tập được xưng là hoa hậu của trường, thậm chí còn kết thân được với cô giáo dạy toán chỉ hơn Dương Minh 3 tuổi (thân trên mức bạn bè...), gây dựng sự nghiệp một cách hiển hách... Sự việc tiếp theo sẽ ra sao? Liệu Dương minh có đỗ được đại học, và vượt qua được các trở ngại của cuộc đời mình? Các bạn hãy theo dõi qua hơn 2000 chương Truyện Ngận Thuần Ngận Ái Muội để biết rõ nhé!…
Hán Việt: Bạch y kiếm khanhTác giả: Thụy GiảTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Phần 104Thời gian đổi mới: 19-09-2017Cảm ơn: 2 lầnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Võ hiệp , Niên hạ , Ngược luyến , Chủ thụ , Giang hồ ân oán , Cường thủ hào đoạtĐệ nhất bộ: Bạch Y Kiếm Khanh chi Yến Sơn Tình KiếpĐệ nhị bộ: Bạch Y Kiếm Khanh chi Phong Khởi Tình DũngĐệ tam bộ: Bạch Y Kiếm Khanh chi Kiếm Ẩn Tình QuyĐệ tứ bộ: Bạch Y Kiếm Khanh chi Bích Hải Tình ThiênĐệ ngũ bộ: Bạch Y Kiếm Khanh chi Tương Thủ Tình KhiênMơ hồ gian, hắn nhớ lại, gió lạnh lạnh thấu xương, cỏ hoang cổ đạo chi gian, bạch y xích mã, thản nhiên tới.Mới gặp, hắn đưa hắn một vò rượu ngon, không kịp trò chuyện với nhau, hắn cho hắn cười sáng lạn.Hắn hỏi hắn là ai, hắn một tiếng cười dài, ngâm nga ra bản thân danh hào, đánh mã mà đi, để lại cho hắn một cái xa xôi không thể với tới tiêu sái bóng dáng.Bạch y chiết mai giá hỏa ảnh, nghiêng người thiên địa nhất kiếm khanh......Kiếm khanh kiếm khanh, bởi vì một quả nho nhỏ tỏa tình châm, bạch y kiếm khanh tình khóa bạch xích cung, cam làm người khác nam thiếp nằm dưới hầu hạ dưới háng, thân bại danh liệt làm người phỉ nhổ, một đoạn giang hồ nghiệt duyên thúc giục người rơi lệ.Chẳng lẽ nhất định phải đến mất đi khi mới hiểu được đã từng có được sao?…
Một ngày chiều đầu hè, nắng không đến nỗi nóng gắt như những ngày trước, bấc giác tôi cảm thấy như vừa đủ để sưởi ấm những giá lạnh vừa qua, đủ để tôi chấp nhận niềm hạnh phúc mới.Em lặng lẽ, có phần líu ríu đi bên cạnh tôi, từng giọt nắng như đang nhảy nhót trên đôi vai gầy hờ hững… Hai đứa đến sân bay sớm hơn giờ bay độ 20 phút, ngồi ở hàng ghế chờ mà cả hai đều ko nói gì, tôi biết em đang đợi tôi, một câu trả lời cuối cùng từ tôi trước khi em lại sang Nhật.....------------------------------------------------------------------------Mình upload lại truyện này dành cho bạn nào muốn đọc. Hiện tại thì truyện đã drop!Cũng có một lời khuyên cho các bạn, đó là hãy đọc nó như một cuốn tiểu thuyết!Và chỉ nên đọc hết mùa hè năm lớp 10 của nhân vật Nam - đó là phần hay nhất của câu chuyện!Với một số người, đây cũng có thể gọi nó là một ký ức đẹp, không nên vì những chi tiết quá ảo trong câu chuyện mà nổi giận, dù biết rằng nó có là gì đi nữa!…
Tác giả: Tần NguyênEditor: Do_oi96Thần cách của Tổ Yên... bị rơi xuống các vị diện.Một hệ thống nói với cô muốn tìm lại được thần cách thì phải hoàn thành tâm nguyện của nam chủ.Kết quả cô bắt đầu bước lên con đường công lược nam chủ.Thiếu niên kiệt ngạo cả mặt lệ khí: "Cậu chỉ có thể thích một mình tôi."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín: "Nàng nói nàng sẽ ở bên cạnh ta cả đời."Ảnh đế tà mị mắt đào hoa: "Tiểu Tô Yên, lại đây hôn cái nào."Tô Yên rối rắm, cô chỉ muốn tìm lại thần cách mà thôi, làm sao lại bị đeo bám thế này?....Thấy người đàn ông trước mặt không thích hợp, lập tức sửa miệng, 'đúng đúng đúng, đều là vì anh, thích anh nhất!'Nam chủ tay đầy máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm: "Em đã nói sẽ ở bên cạnh tôi, vĩnh viễn không rời."Tô Yên nhẹ giọng dỗ dành: "Được được được, đều nghe anh, để em lau máu đi, đừng dọa người khác??"(Xin lỗi vì cách viết tên tác giả nha mình không hiểu sao mà hệ thống nó cứ đổi thành 'tan nguyễn' khi mình viết bình thường nữa (。•́︿•̀。) nên để cái kiểu nó hơi kì)-Do_oi96Ps: Truyện này cũng có nhiều bạn edit rồi nhưng mình thấy hơi lộn xộn nên tự làm cho hợp ý mình thui. ✲゚。.(✿╹◡╹)ノ☆.。₀:*゚…
Thế gian này, thế nào là đúng, thế nào sai? Thế nào là trái, thế nào là phải? Thế nào là trắng, thế nào là đen? Đúng đúng, sai sai, trái trái, phải phải, trắng trắng, đen đen, rốt cuộc chẳng phải cũng chỉ là những ý niệm tương đối, do con người tạo nên, để biện hộ cho chính bản thân mình hay sao?…