"Điềm Nha, nhìn thẳng vào mắt tớ. Đừng thích tớ nữa, cậu nên tìm một người phù hợp với cậu rồi."..."Chẳng có cô gái nào muốn làm vai phụ trong cuộc đời người mình thích. Vậy mà tớ vẫn cam tâm trở thành như thế, ngay cả khi bị người khác bắt nạt tớ một lần cũng chưa dám nói cho cậu nghe... Bởi vì tớ sợ thấy dáng vẻ cậu không quan tâm đến tớ."…
Tên truyện: Nếu không thích tôi thì cậu đừng hòng để mắt đến người nào khácTác giả: Phúc PhễuThể loại: Hiện đại, teenfic, thanh xuân vườn trường, HESố chương: 37 chươngGiới thiệu:Phương Di chỉ là một sinh bình thường ở trường Bình Thiên, có một tên hàng xóm vậy mà trở thành bạn thân của nó - Gia Hy. Thân nhau đã lâu nhưng nó luôn ấp ủ tình cảm thầm kín trong lòng mình. Cùng nhau trải qua biết bao nhiêu chuyện, Gia Hy mới nhận ra mình yêu thương Phương Di như thế nào. Trích: " - Để tôi nói trước! - Hắn lập tức ra lệnh như sợ hãi điều gì - Bởi vì trong mắt anh, không thể chứa người con gái nào khác, anh không cần gì hết, vẻ ngoài và cái chức hội trưởng, anh không cần, anh chỉ cần em thôi. - Hắn nói chậm tới mức sợ nó không nghe được từng chữ. Hơi thở ấm nóng của hắn phả ra. - Nếu em không thích anh... vậy thì yêu anh đi.…
Em là thật hay chỉ là mộng ảo của anh?Đây hoàn toàn là giả thuyết chứ k liên quan đến đời thật nên mong mn đừng đánh đồng nha.Trong lúc rảnh rỗi thì tranh thủ đào hố mới vì fic AllWei kia cũng sắp end r :3…
"Tại sao anh lại yêu em?"Khoa nhìn Red, mặt buồn hiu."Làm gì có lí do, nếu có thì đâu gọi là yêu?" Hoài Nam xoa dịu em, một lúc nào đó, anh cũng đã chữa lành trái tim của Đinh Tấn Khoa.----Tharr sìn otp KhoRin là chính, ít và hầu như không có cp phụ, nếu có thì tớ sẽ cảnh báo trc. Tác phẩm không liên quan đến mối quan hệ ngoài đời. Toàn bộ đều là ý tưởng của tớ, Tharr mong nó không bị bê đi đâu hết bởi nếu vậy, tác phẩm của các bạn sẽ trở thành rác phẩm mất, tớ chỉ nói vậy thôi. Với lại đây là tác phẩm đầu tiên tớ viết về KhoRin, dù đu SGP không đc lâu nhma tớ mong sẽ có thể đóng góp chút ít cho chiếc bè lá này, nếu có gì sai sót, mong các cậu có thể nhắc tớ. Và tớ là Tharr hay các cậu gọi tớ là Saz cũng đc(tại 2 cái đều là nick name của tớ).…
𝐀𝐮𝐭𝐡𝐨𝐫: 𝐋𝐨𝐮𝐢𝐬𝐕𝐞𝐫𝐬𝐢𝐨𝐧 1: 𝐂𝐨𝐦𝐩𝐥𝐞𝐭𝐞𝐝Trời cho tôi đôi mắt là để nhìn những điều tốt đẹp. Vậy sao cứ nhìn em hoài rồi lặng lẽ cụp mi khi người quay đi𝐕𝐞𝐫𝐬𝐢𝐨𝐧 2: 𝐂𝐨𝐦𝐢𝐧𝐠 𝐒𝐨𝐨𝐧Người ta kết thúc sự đơn phương bằng 1 tình yêu đẹp đẽCòn tớ lại bắt đầu sự đau khổ bằng 1 tình yêu đơn phươngNhững câu Quote trong SHMILY đa số là được sưu tầm từ các Social Platforms, Phim ảnh, Truyện ngụ ngôn cả nước ngoài và Việt Nam, ... Author không viết sách, chỉ viết vì tình yêu dành cho Blackpink, không có nhu cầu trục lợi, kiếm tiền, ... Author cũng chưa bao giờ ngăn cản mọi người trong việc trích dẫn những câu Quote, nên đừng nói là Author đạo Quote này nọ nhé :)…
Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả gốc nếu như có gì thì mình sẽ xoá truyện Tác giả gốc : Tiểu Yết Cậu là một người lạnh lùng. Là một thiếu gia đanh đá kiêu kỳ. Là một người mà so với cái tuổi 17, đã hiểu biết việc đời hơn rất nhiều. Sinh ra trong một gia đình giàu có, danh giá, quyền lực. Từ nhỏ cha mẹ đã dạy dỗ cậu một cách cẩn thận.Nhào nặng cậu trở thành một thiếu gia mà ai cũng phải kính nể và là một người thừa kế hoàn hảo trong tương lai. Biến cậu thành một con người thực dụng. Đối mặt với thế giới đen tối của đồng tiền, sự tranh giành lợi ích không từ thủ đoạn của giới kinh doanh. Cậu đã quá quen thuộc.Cậu thông minh, lạnh lùng, sắc bén, kiêu ngạo, đôi chút lại kỳ quái, đôi khi lại là một người vô cùng ấm áp. Tất cả chỉ là vỏ bọc. Cậu che giấu đi trái tim mềm yếu, che giấu đi một ký ức đen tối ám ảnh từ thời thơ bé. Chờ đợi, chờ đợi ai đó có thể mở cửa trái tim cậu.Hắn là một thiếu gia ngang tàng, ngổ ngáo. Một chàng hoàng tử của ngôi trường trung học danh tiếng. Một vương thần làm mưa làm gió ở đất Seoul đầy phồn hoa. Một kẻ đào hoa trăm ngàn ông bướm vây quanh.Một kẻ không sợ trời, không sợ đất. Cầm đầu trong giới xã hội đen. Lạnh lùng , ngạo mạn, ngang ngược nhưng đôi lúc rất trẻ con chính là hắn.Liệu cuộc hôn nhân sắp đặt của cả hai sẽ ra sao???…
Truyện kể về cô gái Bình An và cuộc sống cấp 3 của cô ấy hàng ngày,nhiều chuyện tình cảm cấp 3 của đám bạn cô ấy và của cô ấy.Tên của nhân vật truyện tác giả lấy đại mấy tên nên là mấy nhân vật sẽ không có thật đâu nhé!…
Nói về khoảng thanh xuân cấp ba thì quả thật là một khoảng kí ức tuyệt đẹp của mỗi người. Trong thời gian tươi đẹp ấy ta sẽ có những thứ cảm xúc lạ lẫm, những tình cảm mới lạ nảy nở, thay đổi nhiều về cả suy nghĩ và hành động để rồi những cô cậu học trò ngây ngô dần nhận ra rằng họ đã đến lúc phải trưởng thành, phải đối mặt với cuộc sống. Cô gái trong truyện cũng như bao cô học sinh khác, ôm theo hoài bão, ước mơ vào tuổi thanh xuân và lỡ ôm luôn một tình cảm mới chớm vè hình ảnh một cậu học sinh ưu tú vào lòng, đó là thứ tình cảm đơn thuần trong sáng mà có lẽ ai cũng sẽ trải qua.Một câu chuyện tình mới lạ của cặp đôi ''Hai đứa lì hợp tính tạo ra mối tình hợp lí" sẽ đưa bạn đọc đến với khoảng trời thanh xuân yên bình mà đáng yêu đến lạ. Mình muốn gửi những tâm tư của chính mình khi còn là một học sinh lớp 10 vào cô bé Hạ Phương, thật sự đơn phương rất khó chịu. "Nhật Hạ" là hành trình tìm lại khát vọng của bản thân, tìm lại khoảng trời thanh xuân của không chỉ riêng cậu bạn Nhật Quang mà còn là của những cô cậu học trò mới lớn.Mình muốn gửi đến mọi người những lời động viên, khích lệ và một cái ôm thật ấm áp!…
Tác giả: Cá Koi 🐟Thể loại: Bách hợp, đơn phương, Thực Văn 1x1.Đây là phần 2 của bộ truyện Hè năm ấy, bầu trời từng rất xanh."Tớ cứ nghĩ đoạn tình cảm kia sẽ mãi mãi không bao giờ quên cho đến khi gặp cậu tớ mới biết thế nào là gió thoảng mây bay.""Cảm ơn cậu đã xuất hiện vào những ngày tăm tối nhất."…
Là tôi thích cậu, mối tình đầu của tôi, một mối tình mờ ám, không lối thoát, một mối tình không thành, một mối tình có thật, một con người bình thường thích một con người bình thường, chắng dám dùng từ yêu, nhưng chẳng phải say nắng nhất thời, là thích, thương một người sâu đậm!Cậu là người tôi từng theo đuổi, một người tôi từng không với tới, cậu là người tôi sẽ nhớ mãi không quên!...Mưa có nắng là có cầu vồng, tôi có cậu là có hạnh phúc!...Thế thì cứ thích nhau như thế này cậu nhé! Không phô trương, âm thầm nhưng ấm áp. Cứ bên tôi như thế cậu nhé, đừng bên ai khác!...Thấy người mình thương thân mật với đứa khác nhưng chẳng thể làm được gì, khó chịu! Là ghen?...Chúng ta liệu sẽ còn thân như lúc này khi tôi nói ra nỗi lòng của tôi? Tôi muốn dũng cảm nói ra nhưng lại giấu vào trong trái tim mình...._Tớ hỏi cậu nhé?_Ừ _Có khi nào cậu nghiêm túc thích tớ chưa?_Im lặng......Mãi thích mình tôi thôi cậu nhé!...Có cậu tôi ấm, tuổi thơ tôi có cậu thật ấm nhưng tình đầu của tôi là cậu, thật lạnh!...Ta không thể nhắm mắt khi băng qua đường càng không thể ghét một người mình đã từng thương, là lỗi của tôi, là tôi ĐÃ TỪNG đơn phương cậu!____________________________________Cậu là mảnh ghép không thể thiếu của tuổi thơ tôi nhưng thật tiếc, thanh xuân tôi không có cậu...…
Tôi chưa bao giờ nói yêu cô. Và cũng sẽ không bao giờ dám để nói lên điều đó. Nhưng tôi sẽ không hối tiếc bất kì điều gì. Vì đâu đó đã có người từng nói rằng. " Đơn phương chính là thứ cảm giác đẹp đẽ và sâu sắc nhất của thời niên thiếu." Tôi hạnh phúc vì đã cùng cô trải qua những thời khắc đẹp đẽ đó. Còn cảm giác cô dành cho tôi ư? Có thể trong cô có chút tình cảm dành cho tôi. Nhưng để gọi đó là tình yêu thì không phải. Đã có quá nhiều câu hỏi cho bản thân tôi. Hoài nghi rồi ngộ nhận. Đã đến lúc tôi biết phải buông. Người bắt đầu tất cả là tôi. Và bây giờ cố gắng để kết thúc nó cũng là tôi. Cuối cùng câu truyện gấp lại vẫn là công chúa hạnh phúc bên hoàng tử suốt về sau. Chú lùn chỉ có thể làm công chúa vui như một kẻ ngoài lề, là một nhân vật phụ hoàn thành tốt vai diễn không hơn không kém. Please comment and vote if y'all like it. Một điều nữa là mong các bạn tôn trọng bản quyền. Please no copy or re-up this story. Thank you.:)…
Tên: "Lùi Một Bước Biển Rộng Trời Xanh"Tác giả: Miêu Miêu Thích Viết. Thể loại: Hiện đại, anh em không cùng huyết thống, ABO, ngược tâm. "Thật xin lỗi, anh..." Khi tay anh ấy sắp chạm vào đầu cậu, không hiểu sao cậu lại nhớ đến những lần cậu thấy anh bên người khác, rồi cả những lời anh nói hôm qua... Cạnh. Cậu hoảng hốt lùi về sau né tránh khiến cái ghế bị ngã ra sàn, bàn tay anh cũng dừng lại giữa khoảng không của cả hai. Cậu chợt nhận ra mình vừa làm gì, bối rối muốn giải thích, nhưng lại không biết phải giải thích điều gì, vì vậy chỉ có thể lắp bắp lặp lại "Thật xin lỗi, em, em chỉ là, chỉ là..." Anh cũng sực tỉnh, nhẹ nhàng nở một nụ cười rồi đưa tay muốn vuốt ve đầu cậu như mọi lần để bảo: "Không sao đâu." Nhưng, cậu lùi về sau, bàn tay anh lần nữa dừng giữa không trung, nụ cười đọng lại, căn phòng lần thứ hai rơi vào yên tĩnh. Cậu hít sâu một hơi, lặng lẽ nắm chặt tay để kiềm chế những đau khổ, khó chịu, chán ghét cùng sự yếu đuối của bản thân vào trong rồi ngẩng đầu mỉm cười nhìn anh, ra vẻ nhẹ nhàng như bình thường nói: "Haha, tại tối qua em có đọc vài tài liệu thấy người ta bảo Alpha và Omega không phải bạn đời của nhau thì không nên tiếp xúc quá gần nhau nên theo bản năng né tránh haha..." Cậu gượng cười nhìn vào mắt anh, đôi mắt nâu mềm mại dường như ánh lên chút gì đó tổn thương khiến cậu nhanh chóng nghiêng đầu né tránh. "Nhưng chúng ta là anh em mà... Từ nhỏ đã luôn gần gũi với nhau..." Anh lắp bắp, giọng nói có chút bối rối hiếm thấy..._________Nguồn ảnh: T…