Kudou Shinichi- một chàng trai lý tưởng trong mơ của bao cô gái lại phải cố gắng theo đuổi một cô gái bình thường tên Mouri Ran với mọi cách ư? Qua bao nhiêu sóng gió thì họ có đến được với nhau không?Nếu mọi người muốn biết thì....Hãy vào truyện thôi 😜😜😜P/s: Truyện mình viết hồi lớp 6. Bây giờ lôi một đống giấy tờ ra mới thấy. Do vậy nên nếu có gì không bằng lòng thì mong mọi người góp ý ạ ~Đọc truyện vui vẻ ❤❤❤❤…
"Th-thanh Minh à!" "Thúc làm tốt lắm, Đồng Long à!"Mắt Bạch Thiên ngấn lệ, bao cảm xúc kìm nén, tích tụ được giải toả hết khi nhìn thấy khuôn mặt thân quen kia, hắn gấp gáp rồi lại do dự trong đôi chút.Thanh Minh nghiêng đầu, đôi tay hắn dang rộng ra "Thúc không muốn ôm ta à?""Con sẽ biến mất nữa..." Như những cơn ác mộng hắn từng gặp phải, sợ người này một lần nữa lại tan biến đi."Haha đồ ngốc này!" Thanh Minh cười lớn "Thúc không ôm thì để ta!"…
Đây là một nhân vật trong game Liên Quân . Mình chỉ là một người yêu thích tướng Điêu Thuyền và thấy rất ít người viết truyện có cô là nhân vật chính . Nên mình thử sức viết và mình nói trước là các cp trong truyện của mình nó sẽ rất khác với cp mà các cậu thường ship và cốt truyện cũng không giống với game . À mà nó là tổng hợp các thể loại ngôn tình , đam mỹ , bách hợp mình là dân ăn tạp nên ai không thích có thể rời đi. Chứ đừng có đọc rồi xúc phạm các co của mình . Cảm ơn vì đã đọc đến đây ạ !GT : Điêu Thuyền là một tuyệt sắc gia nhân của thành Tường An một phần ở vùng đất mang tên Khởi Khuyên , nhưng cô vốn không được sinh ra ở đó mà cô bị người ta bắt về đó . Nơi cô sinh ra là trên núi "Tuyết". Nơi đây có bốn mùa rõ ràng nhưng thời tiết thì luôn luôn lạnh . Có một bộ tộc nhỏ sống trên núi , kinh tế ở đây còn rất nghèo , mọi người thường phải xuống núi để làm việc hoặc bán hàng , cuộc sống rất cực khổ và đầy gian nan , nhưng bộ tộc này luôn tươi cười. Họ được Author , vị vua của "Lâu Đài Khởi Nguyên" mệnh danh là bộ tộc có nhiều nhân tài nhất . Tất cả họ điều rất thuần phục sức mạnh băng tuyết , phép trị thương luôn ở hàng đẳng cấp nhưng họ không có cơ hội pháp triển . Mãi cho đến khi một cô gái tên Điêu Thuyền được sinh ra . Cô được mệnh danh là "Hoa Của Tuyết" là người để mở một con đường tương lai cho cả tộc.........…
Nếu thế giới không có anh xuất hiện, em vẫn là em, vẫn dũng cảm tiến về phía trước, mỉm cười bao dung và yêu thương vạn vật. Nếu thế giới không có anh xuất hiện, em ở giữa đám đông nhưng lại không thể hòa nhập. Giống như con ngựa nhỏ lạc đàn cô độc chạy trên thảo nguyên rộng lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành con mồi của kẻ khác, vĩnh viễn không tìm thấy nhà*** Tôi lặng lẽ nhìn những hạt mưa rơi trên cửa kính lái xe, phía trước khi mà cần gạt nước chưa quét qua, ánh đèn đường phố thật giống như những ngôi sao lấp lánh. Trong vô thức tôi quay đầu nhìn Quân Lâm, anh đang chuyên tâm lái xe. Người con trai có chiếc mũi cao thẳng, đôi mày sắc xảo, đôi mắt đen láy với hàng lông mi vừa dài vừa cong, Tôi thường trêu anh "sao con trai như anh lông mi lông mày lại đẹp như thế chứ, nếu không phải đôi mắt em cũng đẹp thì có phải em ghen tị chết đi không?". Dáng vẻ ấy động lòng người, đó là người con trai của tôi, người con trai mà tôi yêu...…