một ngày như mọi ngày bình thường khác nhưng ngày hôm nay không bình thường như mọi ngày bình thường khác:).Atsumu cứ nghĩ hôm nay nhàm chán nhưng anh đâu biết rằng rắc rối sẽ đã ập đến với anh và cậu em trai Osamu yêu quý của anh.chuyện là vậy á:3LƯU Ý:OOCvà có sự tham gia của oc tui nhoa:)…
- Thể loại: + Sủng + Thanh xuân vườn trường + Hài hước- Nhân vật:Trần Mộng Diện - Triệu Vương Tử- Tác giả: 🍄Tiểu Hạo 🍄P/s: Mới tập tành viết, gạch đá ta xin nhận a~ /chấm nước mắt/ T^T- Nghiêm cấm đọc chùa!!!💢 Ta mà biết là ta THIẾN~~~ /chuẩn bị sẵn 2 con dao/🔪🔪- Các bợn đọc truyện dzuiiiii dzẻeeeee nhaaaaaaaaa~~~ Moa moa~ /hôn gió/💋💋💋…
: 'Cậu ta là con của tên sát nhân Park SongJi đấy': 'Nghe nói bố cậu ta giết gần chục người rồi cơ': 'Đứng từ xa đã ngửi được mùi máu tanh trên người nó rồi, thật kinh tởm!'…
Chính e-cô gái năm ấy từng đem lòng yêu tôi đến mức quên luôn cả bản thân mình.. vậy mà tôi đã bỏ lỡ e và chẳng bao giờ đc nhìn thấy e ấy dù chỉ một lần nx đâu! E đã biến mất vĩnh viễn r..! Dù có quá muộn màng tôi vẫn muốn ns với e rằng : "Tôi Yêu Em.." -Hạ Vũ-…
Truyện bắt đầu khi Trương Việt và Vũ Hạ gặp nhauMột người ấm áp, lưu manh, chiều chuộng Sub của mình và người còn lại kiều ngạo nhưng luôn quan tâm, chăm sóc cho Dom* Lưu ý truyện có yếu tố Dom/Sub vui lòng cân nhắc kĩ trước khi đọc*Truyện có yếu tố bạo lực…
Nữ Chủ, Nam Chủ???? Là cái gì??? Ăn ngon sao??? Chụy đây không thèm quan tâm. Có ta ở đây nữ chủ nam chủ không là cái gì cả. Văn án:Một cô nàng trạch nữ suốt ngày chỉ biết ăn, ngủ, học, rồi dán mắt vào cái điện thoại bỗng một ngày ước mơ được xuyên không của cô trở thành sự thật. Ăn may- Xuyên không từ thế giới này sang thế giới khác. Từ thanh xuân vườn trường cho đến mạt thế sinh tồn....Không thế giới nào là không thể. Vậy, đâu là tấm chân tình thật sự? Đâu là một nửa còn lại đích thực của đời cô. Lẽ nào đó chỉ là một giấc mơ hay tất cả là một? Hãy đón đọc và cảm nhận nhé. P/s: Đây là tác phẩm đầu tay cuả Minh nên sẽ không tránh khỏi sai sót và văn chương chưa thành thạo. Mong mọi người đọc và góp ý thêm cho Minh ạ... Thanh kiu mọi người. 😘😘😘…
Một nữ phản diện luôn khao khát tình yêu của na9 nhưng rồi chỉ nhận lại là gì?đau đớn,sự lạnh nhạt hay thậm chí người đấy còn nhẫn tâm gi**t ch*t nàng,nhưng mà vẫn có một chàng trai thầm thích nàng luôn bảo vệ và che chở cho đến lúc nàng ch*t đi vẫn ở bên nàng,nàng biết nhưng nàng không hề yêu người chàng trai này,nhưng nàng ch*t rồi ,nàng lại hối hận tại sao lại không yêu anh ấy ngay từ đâu liệu có thể quay lại được không để cho nàng bù đắp lại tình yêu mà chàng trai ấy không.nhưng rồi thần linh đã thương xót cho em và cho em một lần quay lại quá khứ để thay đổi lại cuộc đời mình.Có thể ooc,đọc được thì đọc ạ xin đừng chỉ trỏ tui nha tại tui mới tập viết thôi.Matsuno Chifuyu× Lylijona Rosiaen…
Sáng nay, Oliver đi tập Quidditch với mấy đứa nhỏ. Nhìn tụi năm hai với cây chổi mới tinh, Oliver cũng phổ cập về luật chơi cho tụi nó. Bỗng một trái Bludger từ đâu bay thẳng vào đầu Wood làm anh choáng váng ngã xuống đất.Một cô gái rón rén tiếng lại gần Wood, đưa tay trước mũi xem anh chàng còn thở không. Đám nhỏ nhà Slytherin đi theo sau cô gái cũng vỗ trán bất lực."Merlin, chị làm gì con sư tử đần độn đó vậy Chloe Grace?""Wood ơi!? Wood? Anh còn sống k-không?"Oliver nằm dưới đất, thì thào được vài tiếng rồi bất tỉnh nhân sự."Bồ nhỏ ơi.. Mình còn sống. Đưa mình vào bệnh x-.."Pansy Parkinson nhìn thấy tình trạng của Wood, nhanh chống giục cô nàng đang loay hoay kế bên anh."Chị đưa cha nội kia vào phòng y tế đi, em thấy coi bộ sắp chết rồi kìa."Lúc này cô gái kia mới hoàn hồn lại mà nhờ tụi nhỏ đi theo rinh Oliver đến bệnh xá, chứ thỉnh bà Pomfrey xuống chắc cha này xanh cỏ rồi.Oliver Wood đã tỉnh lại vì cái bệnh xá nồng nặc mùi thuốc của bà Pomfrey. Cô bạn kia nhận ra Wood đã tỉnh dậy thì ríu rít xin lỗi."Wood ơi em xin lỗi. Nãy tụi nhỏ kêu em cầm hộ trái Bludger nên.."Oliver toang ngồi dậy nhưng đầu lập tức choáng váng. Đành nằm trên giường rồi trả lời."Không sao, quen rồi."Hai anh em nhà Weasly nghe tin anh đội trưởng nhà mình bị một con nhỏ nhà Slytherin thẩy trái Bludger dô đầu thì chạy đến diện kiến xem con rắn cái đó là ai. Vừa mở cửa, nhìn thấy cô nàng kia, Fred lập tức choáng váng."Chloe Grace!?"…
Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ là sẽ có một ngày tôi viết về một câu truyện có tình tiết chậm như này. Nhưng có gì đó nó thúc giục tôi phải viết về cái cách tôi suy nghĩ về một câu truyện thanh xuân của một cô gái nhỏ luôn đắm chìm vào kí ức và mộng tưởng của bản thân mà bỏ quên thực tại…