Có những chuyện con người ta cũng không thể nào giải thích được, vì làm sao có thể giải phẫu tâm lí khi nó không phải là thực thể hữu hình. Mổ xẻ tâm lí là một chuyện không thể và để giải thích vì sao tớ thích cậu thì lại càng không thể. Sau tình yêu con người ta sẽ trưởng thành lên chứ?Mình không biết nhưng chắc là họ biết. Tác phẩm do mình tự viết, hy vọng mọi người thích và ủng hộ. Vui lòng không re-up. Xin cảm ơn! :]]…
Khi đang nhâm nhi tách cà phê của buổi trà chiều ở London lạnh giá, bắt gặp là nhóm bạn học đang trò chuyện cùng nhau. Và câu chuyện về thời thanh xuân đã mở ra từ đây. Là ước mơ, là hạnh phúc, là áp lực, là kì vọng, là vỡ òa. Bao cảm xúc cứ ùa về về khoảng cấp 3 đầy ấn tượng đó. Hôm nay tôi đã mở ra một trang sách nhớ lại những gì mình đã trả qua, cũng như nơi con tim tôi vẫn đang kêu gào vì thời thanh xuân ấy. Cái thời chúng tôi đã trải qua ...…
Buồn nhẹ và sâu lắng, những thứ thân thương nhất của tuổi học trò. Cậu và tôi là một thứ tình cảm nào đó vừa sâu sắc vừa chân thành lại hết mực ngây thơ. Có lẽ tôi đã thích cậu từ ánh nhìn đầu tiền cũng có thế là khi lần đầu cậu cười với tôi hoặc là khi cậu quan tâm tôi . có thể bất cứ thời điểm nào cũng có thể là lúc tôi bắt đầu một thứ tình cảm ngu ngốc. Vậy cậu đã từng yêu tôi chưa? Đó là câu hỏi của tôi- Anh Viên Chi từ lúc còn là cô học sinh cấp 3 đến bẫy giờ. Bạn muốn nghe câu truyện thanh xuân của tôi chứ?…
Tên truyện:Chinh Phục Học Bá Trường ChuyênThể loại: BoyLove, Học đường,có thể có H,không ngọt 100%( vẫn có ngược),kết tùy vào tâm trạng tác giả,...Author: DekoNguyenVui lòng không chuyển ver, viết tiếp khi chưa có sự cho phép của tác giả!Chúc bạn một ngày tốt lành!! <3…
Kokonoi không xác định được thứ tình cảm dành cho Seishu, nên hắn chỉ biết giam cầm cậu và thứ cảm xúc ấy_./ fic này được viết dựa theo 1 giấc mơ của tôi /reup = bay all web cùng toàn bộ account mạng xã hội…
Lúc Ngôn Sơ vẫn còn là tiểu thư tiên theo đuôi Tống Khuyết, nàng vô tri, thơ ngây, lụy tình, cả ngày lăn lộn đòi được ôm ấp, Tống Khuyết dễ tính nên cũng chấp nhận.(*)Tiểu thư_小书: nghĩa là cuốn sách, ở đây nữ chính là cuốn sách thành tiên.Đương lúc ấy, Ngôn Sơ thấy rằng đây chính là yêu!Thế nên khi Tống Khuyết thành tiên, Ngôn Sơ hưng phấn bảo: "Chàng đợi em thêm vài trăm năm nữa, em nhất định sẽ lên núi xuống biển tìm chàng!"Tống Khuyết cười đáp: "Ta đợi nàng, tiểu thư tiên."Ngôn Sơ gắng sức đuổi kịp, vì để thành tiên mà thương tích chất chồng, tới cuối mới biết rằng thành tiên sẽ bị xóa ký ức, mà Tống Khuyết lại chẳng hề có trái tim.Tống Khuyết coi nàng là bạn để chơi, là đồ đệ, là hậu sinh tu luyện, chứ tuyệt không phải là người tình.Con đường thành tiên chỉ thiếu bước nữa thôi, Ngôn Sơ vì không muốn bị xóa ký ức, vì giữ lại một trái tim vẹn toàn nhớ về Tống Khuyết, nàng không tiếp tục theo đuổi nữa.Nàng mở một phòng sách ngoài sơn hải, lấy việc viết câu chuyện của người khác để đổi lấy sinh mạng trường cửu, nhưng hóa ra sống lâu cũng sẽ mất trí nhớ.-Đợi lâu chẳng thấy, tự kiếm tìm.Tống Khuyết chưa từng ngờ đến xuống núi là có thể gặp được tiểu thư tiên năm đó, chỉ là lúc trông thấy người ấy, thứ đợi chờ chẳng phải là sự vui mừng quấn quýt như thường của ngàn năm trước mà lại là một câu xa lạ..."Chẳng hay tiên nhân xưng hô thế nào?"…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
Tổng download số: 14Phi V chương tổng điểm đánh số:67953Tổng bình luận sách số:1056Trước mặt bị cất chứa số:927Dinh dưỡng dịch số:685Văn chương tích phân: 10,524,193Không biết lai lịch thần bí biên tập trang mặc, gia nhập kề bên đóng cửa 《 tân vẽ 》 tạp chí xã, tìm được bị lui bản thảo năm hồi tiểu tác giả nhậm minh khanh, ký xuống người của hắn thân ước: "Từ nay về sau, ngươi viết mỗi một chữ, đều thuộc về ta."Ba năm sau, trang mặc lấy liên thành đại vui chơi giải trí bộ cùng tân vẽ võng liên tịch tổng tài thân phận, ngồi ở Trung Quốc tác gia bảng lễ trao giải hiện trường, nhìn lên nhậm minh khanh tiếp nhận đứng đầu bảng vòng nguyệt quế.Thân là biên tập, chỉ có hạng nhất chức trách: Tìm hảo tác giả, đem hắn thao hỏa.Chủ CP: Bá đạo biên tập công x thiên tài tác giả chịuPhó CP: Ngạo kiều đại thần khoác áo choàng ngụy trang tân nhân công x không biết đối diện là thần tượng đại đại cả ngày mắng hắn là cẩu tiểu biên tập chịu1, bổn văn không bắn lén bất luận cái gì hiện thực tồn tại tác giả, công ty cùng bảng đơn, như có tương đồng, chỉ do ngoài ý muốn.2, bổn văn sở hữu CP giả thiết vì biên tập x tác giả, vì phòng trạm sai, nhân đây kịch thấu.3, chương mạt 【 biên tập tri thức tiểu lớp học 】 phi tác giả bản nhân sáng tác, nhân đây cảm tạ cung cấp trợ giúp các vị biên tập lão sư cùng chia sẻ kinh nghiệm đại thần tác giả.4, mỗi ngày buổi tối 9 giờ đổi mới.Tag: Đô thị tình duyênHào môn thế giaChức tràngSảng vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trang mặc, nhậm minh khanh ┃ vai phụ:…
Tôi viết câu chuyện này không chỉ cho chính bản thân tôi mà là cho tất cả mọi người đang và đã trải qua những ngày tháng thanh xuân vật vã với một núi bài tập,áp lực thi cử,... hay đơn giản là những cảm xúc đầu đời vui buồn lẫn lộn luôn đắm chìm trong cảm xúc tương tư một bạn/anh/chàng/cô nàng nào đó. Dù thanh xuân của mỗi chúng ta có như thế nào đi nữa thì nó cũng thật đáng quý mà mỗi chúng ta luôn muốn được trở về ❤️…
Linh là một cô gái xinh đẹp,bị người yêu guồng bỏ lúc mang thai, Đức Trọng đã có người yêu. Ép Linh phải phá bỏ đứa con trong bụng và đi xây dựng tình cảm với một người khác,lòng uất hận đã khiến cô gái trẻ Nhã Linh phải trả thù người yêu...…
Tình đầu của tôi là ánh nắng ấm áp chiếu sáng biển xanh. Gặp được cậu rồi, tôi mới biết mùa đông giá lạnh xé da thịt, mới tham lam thứ ánh sáng ban mai.Thân cây rỗng toang hoác đến mốc xanh, bao bọc bên ngoài bởi lớp vỏ xấu xí thiếu vắng hơi ấm của sự sống và ngủ sâu trong quên lãng. Nó đang mong chờ mùa xuân đến, khi ngày đông này qua đi.Tâm tư chờ cậu tan vào không khí, mãi ở đây mà không bao giờ biến mất.…
"Mùa đông năm ấy cô nàng không còn cảm thấy giá lạnh nữa, mọi muộn phiền như những bông hoa tuyết rơi xuống hòa cùng làn gió được Thiết Nguyệt giữ lấy trọn vẹn. Từng đường nét khả ái trên gương mặt Đồng Vũ rõ rệt khi cô vừa thấy bóng dáng người con gái quen thuộc suất hiện. Những sự tưởng tượng, chờ mong cả tháng trời nay đã thành hiện thực. Tình yêu của chúng ta không giống họ như tuyết rơi đầu mùa rồi sẽ thật nhanh tan vào hư vô, nhưng Đồng Vũ tin vào tình yêu đầu đời này."…
Điều mà chúng ta thừa biết đó là thời gian không bao giờ chờ đợi một ai, có lẽ vì vậy nên người ta sống quá vội để rồi lạc nhịp yêu thương? Mỗi người ai cũng đều phải trải qua ít nhất bốn gian đoạn trong tình yêu và chắn chắn khi quen nhau ta đều mong đối phương nhớ về nhau thật nhiều, nhưng khi chia xa lại cố gắng muốn quên đi hình bóng đó. Vậy đâu là đích đến cho chúng ta?…
Nếu là giấc mơ, em nguyện đắm chìm trong đó mãi mãiNếu là cơn say, em nguyện say trong cơn men cả đờiNếu yêu anh là sai trái, em nguyện là kẻ tội đồ của thế gianEm yêu anh, yêu không kiểm soát. Như một kẻ nghiện chạy theo khói thuốc, như con thiêu thân quấn quýt bên ánh đèn...Tình yêu của em lớn quá lớn... Mạnh mẽ tựa những con sóng ngoài khơi, thuẩn khiết tựa bông lưu ly trắng muốt. Nên anh à, đừng quan tâm đến cảm xúc của em, hãy cho phép em được yêu anh, anh nhé!!?…
Con gái tỏ tình sẽ làm mất giá à? Làm quái gì có cái luật ấy chứ, mà nếu có nó cũng chẳng hơi đâu mà quan tâm. Nó quyết định sẽ đi tỏ tình với tên nhóc thua nó một lớp, làm trò cười cho thiên hạ cũng được, không sao cả, miễn rằng nó cảm thấy thoải mái hơn. Biết đâu tình cảm sẽ được đáp trả, điều kì diệu sẽ xảy ra. Chậc . . . Phải xem thái độ tên nhóc đó đã.…
Ngọc Điềm và Trạch Minh yêu nhau từ thuở niên thiếu đến khi trưởng thành. Ngọc Điềm từ dưới địa ngục được Trạch Minh kéo lên từng chút một, tất cả màu sắc xinh đẹp trong mắt cậu không còn quan trọng nữa, bởi vì Trạch Minh là màu sắc tươi sáng rực rỡ nhất cậu từng thấy______Ngọc Điềm ngồi trên xích đu ngắm sao đột nhiên quay đầu hỏi anh"Trạch Minh anh yêu em không"Anh không vội trả lời bước đến bên cạnh Ngọc Điềm đưa tay ôm lấy "cậu" khẽ nói"Ngọc Điềm anh yêu em! "…
Buổi lễ trưởng thành cho khối Mười Hai , bạn ôm đàn trên sân khấu hát khúc Million years ago của Adele . Hát chưa hết bài , bạn đã buông tay trên phím đàn , khóc nức nở . Cô bạn cùng lớp dẫn chương trình hôm đó , đứng sau cánh gà cũng nắm chặt vạt áo dài , đôi mắt đỏ hoe ." I only wanted to have fun Learning to fly , learning to run I let my heart decide the way When I were young ... "…
Đây là câu truyện có thật nhưng PIN đã thêm vào một chút fiction nha mọi người. ví dụ như là:+Nick name (là PIN thêm vào)+Đi bar (cái này là fic này)+Đánh nhau (cái này thì có như mà không lớn đến như vậy)+Lên phòng hiệu trưởng (cái này cũng có luôn nhưng không có nghiêm trọng như trong truyện) *hihihihi* ~~~~ Mọi người enjoy góp ý nha *cúi đầu* ~~~~~…
Tác giả: Hương Tiêu Bất Nã NãTên Hán Việt: Khoái Xuyên Tô Đát Kỷ: Nam Thần, Liêu Nhất Cá!Số chương cv: 890---------------Vì đã có bản edit vị diện 1, 2 và 3. Nên mình sẽ edit từ vd 4 nha(人 •͈ᴗ•͈)Edit chủ yếu vì thõa mãn niềm đam mê Tô hồ ly của bản thân thôi.(≧▽≦)Nên có gì sai xót mong mọi người góp ý, bỏ qua. Xin cảm ơn.♡.Gọi mình là Chanh.♡.…
Câu chuyện nói về cô gái tên Vân Đình Thi là người tài giỏi, xinh đẹp và đầy tham vọng. Mặc dù gia đình giàu có nhưng cô muốn chứng minh bản thân mình. Trong quá trình cô gặp không ít khó khăn có người luôn ở bên giúp đỡ bao bọc cô là Thái Hoành Dực. Lâu dần hai người nảy sinh tình cảm nhưng có một hiểu lầm lớn khiến cô rời đi. Tận năm năm sau họ mới có cuộc gặp lại và bắt đầu lại từ đầu.…