Hoa Oánh Nguyệt Hạ II Em vẫn từng đợi anh
Em vẫn từng đợi anhNhư hoa từng đợi nắng (Hoa Sữa)…
Em vẫn từng đợi anhNhư hoa từng đợi nắng (Hoa Sữa)…
Trích nhật ký du học, tháng 1/2011: "Em choàng tay kéo tôi vào bờ vai em, hôn lên má tôi, nói lời chúc thành công và may mắn. Lần đầu tiên trong hơn 20 năm, có người hôn tôi mà ko phải là bố mẹ."…
Summary:Sinbad luôn luôn hiện hữu, khác với cách nhân sinh chỉ trực sáng lên đôi lần trong một kiếp người. Khi chiến đấu, hắn rực rỡ huy hoàng, như một mặt trời cam trỗi dậy giữa bóng tối. Judal có thể nhìn hắn hàng giờ liềnCouple: Sinbad x Judal, Kouen x JudalTags: Romance, angst, đơn phươngAuthor: twhitesakura (twsakura)Trans by me…
mình sẽ thông báo và trả lời tất cả các câu hỏi của các bạn ở đây!nên cứ hỏi mình nhé không phải ngại…
wiwgdecebe…
Rayhyeahayranafg…
Li có cu nhé Khỏi hỏi…
ymwzym z tc ẽ e taius ÌA59W9TWH0UEITE 4wyoe96s6…
Happy birthday to Kiều Trang của tuii🎏…
Dành tặng cho Kiều Trang, tác giả của bộ truyện "Mọi ưu tiên cho em", và cũng là người bạn mà mình luôn yêu quý…
WWWWW…
Văn Án:Hắn và nàng từng có 5 năm yêu nhau. Hắn là người luôn tin vào tình yêu của hai người sẽ là vĩnh cữu. Nhưng không ngờ lại có một ngày nàng lạnh lùng bỏ đi không một lời giải thích, để lại hắn như cái xác sống không hồn. Từ đó hắn trở nên lạnh lùng, tàn bạo, phụ nữ trong mắt hắn đều là động vật dối trá. Hắn bắt đầu đem tất cả thù hận đối với nàng ấp ủ thành năm tháng, chờ đợi đến một ngày có thể tự tay mình làm cho nàng đau khổ như hắn đã từng chịu đựng, hắn muốn nàng nếm trải cảm giác sống không bằng chết mà hắn ngày ngày điều cảm nhận được, là cái cảm giác tuyệt vọng tột cùng của một con người đang sống trên cõi đời này. Hắn thề, cho dù nàng có chạy đến chân trời gốc bể, hắn cũng sẽ quyết tìm cho bằng được.…
Đây chỉ là một tự truyện về cuộc đời của tôi. Nó không thú vị cũng chẳng có gì nổi bật, nhưng rất bình thản và tự nhiên. Khi viết lên những dòng chữ này tôi chỉ cảm thấy là mình cần phải làm gì đó để ghi lại những kỉ niệm hay suy nghĩ của mình về một thời còn trẻ để sau này khi đã trở nên già nua và quên hết mọi thứ vẫn có thể lật ra được những kỉ niệm cũ và cười mà nhớ lại. Lời văn của tôi thật sự chẳng hay chút nào (cười ) nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để diễn tả. Với ai không có hứng thú xin hãy nhấn back, còn với những ai đang đọc tôi xin chân thành cảm ơn.…