Mình rất thích truyện này nên đã cố gắng edit cho các bạn cùng đọcDoãn Tiểu Mạt bị chính chị mình hạ thuốc, lại vào nhầm phòng hoàng thất vương tử, vương tử cũng chưa từng gặp qua nữ nhân này nhưng lại nhớ mãi không quên. Mà cô tại đây một đêm tình cảm mãnh liệt liền mang thai sinh ra một cặp song sinh. Sau khi sinh bị chị và mẹ mình trộm đi một đứa, mang con đến cho vương tử và trở thành vị hôn thê của hắn. Sau 5 năm cô mang theo con mình đi nước X du học. Một lần tình cờ hai đứa con gặp lại nhau...... Mà từ đây, chuyện xưa cũng chính thức bắt đầu rồi......Nguồn: wikidich.comTác giả: Vân Đóa…
Tên truyện: Lời nói dối chân thànhTác giả: Sở Hàn Y ThanhTình trạng: Hoàn thànhEditor: Sao NhỏThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Trinh thám, Phá án, Chủ công, Cường cường, Đô thị tình duyên, Chế phục tình duyên, Kim bài đề cử, Tương ái tương sát, 1v1Giới thiệu: Ba năm trước, Kỷ Tuân từng bị lập án điều tra vì tình nghi liên quan đến một vụ giết người. Sau đó, mặc dù được tuyên bố vô tội nhưng anh vẫn cởi bỏ quân phục và rời khỏi ngành cảnh sát. Anh đã nói ra một lời nói dối rất nhỏ và không một ai phát hiện ra điều đó.Mãi đến ba năm sau, khi đội trưởng đội hình sự số 2 của thành phố Ninh tên là Hoắc Nhiễm Nhân vô tình mở lại hồ sơ vụ án này..."Hãy để lời nói dối của bạn thậm chí còn hợp lý hơn cả sự thật. Và có lẽ, một lữ khách mệt mỏi sẽ tìm được chút an ủi trong những lời dối trá ấy." (Czesław Miłosz)CP: Kỷ Tuân (Nói chuyện thật giả khó đoán, phá án dựa vào trực giác - công) x Hoắc Nhiễm Nhân (Giả bộ nghiêm túc chính trực, trong ngoài không đồng nhất, sống có nguyên tắc, thích tranh luận đến cùng, không dễ dàng bỏ qua - thụ)Tag nội dung: Phá án hình sự, Cường cường, Hiện đại, Hư cấuMột câu giới thiệu: Đào bới quá khứ của nhauÝ nghĩa: Đừng sợ hãi những lời nói dối, bởi cuối cùng, chính nó sẽ trở thành mồi nhử dẫn dắt chúng ta tìm ra sự thật.❄Truyện được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả gốc, với mục đích phi thương mại, vui lòng không chuyển ver. Editor không chịu bất kỳ trách nhiệm pháp lý nào nếu có vấn đề phát sinh liên quan đến bản quyề…
Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, HEVăn án "Lan Vy! Em đứng lại đó cho tôi" - Văn Nguyên dường như hét lên trong màn mưa nhưng bóng dáng cô gái mảnh mai vẫn không dừng lại. Vừa đi cô vừa thì thầm như vừa đáp lại lời nói của chàng trai kia và cũng như tự nói với chính mình " Dừng lại thôi! Chúng ta không hợp" Bóng dáng nhỏ nhắn vừa khuất đi trong màn mưa, Văn Nguyên đứng bật dậy đuổi theo nhưng không còn nhìn thấy cô ấy đâu nữa. Cô vẫn cúi đầu và bước chân như đang chạy nhanh hơn chợt ánh sáng đèn ô tô loé lên tiếng phanh xe kéo dài cô nằm dài trên mặt đất mặc cho cơn mưa đang trút xuống người mình. Cô thấy lạnh, rất lạnh, cô thấy máu của mình đang chảy dài trên đường và tiếng người bàn tán: "Kiểu này chắc chết rồi", " Nhanh! Gọi cứu thương đi", " Cô gái này xinh quá nhưng thật tiếc",.....Cô không còn nghe thấy gì nữa cô cảm giác mình đang lơ lửng trong gió và chợt có ánh sáng mở ra hút cô vào bên trong.Đánh thức cô là tiếng của mẹ đang gọi: "Lan Vy, 6h rồi con dậy đi học đi", cô trợn tròn hai mắt nhìn khắp một lượt bên trong phòng một cảm xúc khó tả ùa về nước mắt lăn dài trên má cô thầm nghĩ "Không lẽ mình sống lại hay đang ở thiên đường đây" Chạy thật nhanh đến bên bàn học xem lại lịch là ngày 10/01/2013 cô xoa xoa hai mắt để nhìn rõ hơn cô thì thầm: "Lần này, mình phải vẽ lại ước mơ của chính mình"…
Triệu Huyên là tam tiểu thư đích xuất chi trưởng của Võ Ân Hầu Phủ, vừa sinh ra đã được Phùng Thái Hậu sắc phong Vĩnh An Huyện Chúa, ban thực ấp, cấp bổng lộc, có triều phục áo mũ, ấn chỉ tượng trưng thân phận, được Thái Hậu lão nhân gia xem như tôn nữ ruột thịt. Năm nàng 13 tuổi, Thái Hậu bệnh nặng, tưởng chừng dầu cạn đèn tắt, hoàng đế chỉ hôn cho Thất Hoàng Tử làm Thất Hoàng Tử Chính Phi, sau cập kê sẽ cử hành hôn lễ. Thất Hoàng Tử là đích hoàng tử, bào đệ của Hoàng Thái Tử, sau này sẽ được phong Thân Vương, thân phận tôn quý tới nhường nào. Vĩnh An Huyện Chúa thân phận có tôn quý thì thế nào? Dân gian đồn đại nàng cũng chỉ là 1 con ma ốm, 1 cái ấm sắc thuốc, đi vài bước cũng phải có người dìu, có kiệu nâng, không biết khi nào sẽ đi đời nhà ma, sao có thể đảm đương vị trí hoàng tử chính phi, giúp hoàng thất khai chi tán nghiệp, cai quản nội mệnh phụ? Hoàng Hậu Cao Thị xiết chặt chuỗi Phật châu, tức đến suýt ngất xỉu, đích trưởng tỷ của nó - Thái Tử Phi chưa qua cửa Triệu Nhan do hoàng đế chọn lựa, bà cũng không tính toán. Nhưng thê tử của ấu tử bà , bà vốn định để cho biểu chất nữ yêu quý Cao Ngọc Trân tài nữ kinh thành đảm đương. Bà bà của bà thật cao tay, phu quân bà vốn là đứa con ngu hiếu có tiếng, nhưng có nguyên tắc của mình. Giờ mẹ ruột hấp hối căn dặn, bệ hạ há có thể chối từ. Vậy là hôn sự của Triệu Huyên được định xuống. Tính toán của Cao Thái Hậu, Cao gia đại phòng và cả Võ Ân Hầu vốn muốn gả thấp ấu nữ đều tan thành bọt nước...…
Please hold my heart, darling.Do you know that I still feel your appearance somewhere?I wish that I could feel your body with my arms.And give you endless kisses as we used to.I love you.I will try my best to bring you back whatever it costs,So please wait for me, darling.My precious lover, my only destiny.…
<_< (Nhi Nhi)...Hiền thì thành tiên lâu rồi đó má, con đây ăn ở tốt vậy mà tự dưng ở đâu chui ra một cái tên éo liên quan j...#chúng_ta_không_thuộc_về_nhau...Đã thế hắn còn bám lấy ta suốt ngày cơ!!! Nếu ko phải vì bố mẹ cầu xin thì bây h ta đã cho hắn ăn vài "chưởng" cho bõ rồi ấy chứ!!! @-@ (Vy Vy)...Á á á á, tên dê xồm này ở đâu chui ra thế!!! Hôn phu ta đây á??? Ta cóc thèm nhá, cầm thú này ta thà chết chứ ếu thèm 'ke' nhá!!! (Bối rối vãi nồi-.-) Mà...thằng này là thằng nào???#Em-ngây-thơ-trong-'xáng'-lắm-nhá!!!Huhuhuhuhuhuhuhuhuhu.................... (Linh Linh)...>>*Trích đoạn chắc chắn có trong truyện :333*…
Tên truyện: Lan Đình TựTác giả: Nhuế ĐứcTình trạng bản gốc: Hoàn thànhEditor: Sao nhỏThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Trinh thám, Phá án, Cung đình hầu tước, 1v1, Mỹ công, Độc miệng, Quyền mưu, Quần tượng vănCP: Mỹ nhân rắn rết, lời lẽ cay nghiệt, thượng vị (công) x thân thể yếu nhược, mưu trí sắc bén, có tài phá án (thụ)Nhân vật chính: Lục Anh (Lục Thanh Lang) x Tô Cập (Tô Đàn Chi)Giới thiệu: Tô Cập vốn là người thông minh sắc bén với tài xử án hơn người, nhưng hắn lại là kẻ ham sống sợ chết. Thêm vào đó, Tô Cập mang thân con cháu tội thần nên từ lâu đã chẳng còn ham muốn vướng vào vòng tranh đấu chốn quan trường.Nào ngờ một lần, Tô Cập bị huynh trưởng kéo đến Hình Bộ nhờ giải vây. Hắn vốn chỉ định thay người kết án, nào ngờ lại để An Nam hầu Lục Anh nắm được nhược điểm rồi thừa cơ ép buộc. Từ đó về sau, Tô Cập chỉ có thể ngoan ngoãn theo sau nghe lệnh Lục Anh. Thiên hạ đồn rằng Lục Anh là kẻ có thù tất báo, bất cứ người nào ngáng đường y bước lên ngôi Quốc cữu đều rơi vào cảnh ngục tù. Ban đầu, y chỉ xem Tô Cập là công cụ tiện tay nhặt được, nào ngờ càng dùng càng chẳng nỡ buông tay. Nếu đã vậy, sao không dứt khoát lừa người về nhà?Đảng phái tranh đấu, nội đình giằng co, ngoại tộc Thát Đát như hổ rình mồi... Nam Minh Triều đã đi đến bước đường suy vong, cục diện này, liệu còn có ai có thể xoay chuyển càn khôn?Từ khoá: Cổ trang, phá án, quyền mưu, cung đình, chính kịch, quần tượng…
"Em muốn dành tất cả thứ tốt nhất trên thế giới này cho anh. Nhưng em cảm thấy, tốt nhất trên thế giới nàyĐó chính là anh."我想把世界上最好的都给你 ,却发现世界上最好的就是你。• Written by Searosie 23.09.07• Please do not take it elsewhere without permission…
"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…
Tin báo lá cải ngoài chợ (hàng chất lượng chỉ có vài con sâu):CHUYÊN MỤC "Ế".Tôi 24 và tôi không lo ế. Bởi vì sao? Ế là một trong những xu thế hot trên quốc tế, nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền kinh tế. Không chỉ thế, ế làm tôn vinh lên những con người tinh tế. Vì vậy bạn nên ế. Một ví dụ điển hình bạn nên tin tưởng : It'me. * Vỗ tay nào*.Bạn nghĩ sao nếu thằng chồng nó kém mình tuổi nhỉ? Khi đó nó sẽ gọi mình là chị chăng? Ồ không?Tình yêu lí tưởng là phải hơn mình tuổi? Nhưng không phải ông già. Tính tình à... Phải chiều chuộng yêu thương... kèm theo chính sách đơn giản: Không cần nói chỉ cần nhìn là đủ hiểu?Sẽ thế nào khi chuyện tình ngang trái giữa "gái 24" và "trai 18" nhỉ?----------------------------------------------------------------------------------------------- Hazu và các bạn sẽ cùng đón xem các chap tiếp theo xem sự thể như thế nào nhé. Mong mọi người ủng hộ!!Cảnh báo: Truyện mang tính chất hài hước giải trí vì vậy sẽ mắc rất nhiều lỗi kĩ thuật.... Mọi người thông cảm kẻo rớt hàm...au sẽ không chịu nếu các bạn đánh rơi mất bộ hàm rằng. Hay sặc nước bọt ....…
Tôi, Vũ Hoàng Kim Chi. Là một đứa cuồng ngôn tình, yêu đồ ăn, thích ngủ và đam mê nghệ thuật. Từ khi còn nằm dưới móng chân của mẹ, tôi đã được sở hữu kĩ năng vẽ điêu luyện của ba. Ngoài giờ học, thường thì tôi sẽ nhốt mình trong căn phòng màu hồng của mình và đắm mình vào những câu chuyện tiểu thuyết, hiếm hoi lắm mới thấy tôi rời khỏi nhà ngao du phố xá với con bạn thân của tôi - Ngọc Hân, hoặc trừ khi đi học ở trường. Là một đứa cuồng tiểu thuyết ngôn tình nhưng tôi sống rất thực tế, chưa bao giờ hay mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, trọn đời với một soái ca tóc tai vuốt vuốt, kun ngầu lạnh lùng vân vân. Đọc tiểu thuyết cũng như một thú vui tao nhã giết thời gian của tôi. Bất chợt một ngày nọ, khi tôi nhìn thấy đám du côn đang làm chuyện chướng mắt thì tôi đã tẩn chúng một trận tơi bời. Thế nhưng, hắn- Lâm Gia Kỳ, một kẻ đáng ghét, kì đà cảng mũi đã xen vào việc tôi đang làm vì thế mà tôi ghét hắn kinh khủng. Ông bà xưa nói câu nào là đúng câu nấy, chẳng hạn như " Ghét của nào, trời trao của nấy ". Đúng vậy, hắn nay lại trở thành cấp trên của tôi và cũng là chồng tương lai của tôi sau này. Nghe thật là ba chấm quá đi mất. Và bây giờ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện ngôn tình của riêng tôi, bắt đầu với hôm " Trễ học " của tôi và Ngọc Hân. Chúc các bạn có những phút giây thoải mái và thư giãn cùng " Gặp được nhau là do duyên số "…
Wow thời gian trôi nhanh thật đóĐã bao lâu rồi ấy nhỉ?Kể từ cái ngày đầu tiên em gặp anh?10 năm?15 năm?20 năm?...em cũng chẳng nhớ nữaHay là chúng ta cùng điểm lại những ngày tháng đầu tiên đấy nhé,như vậy anh sẽ có thể giúp em nhớ lại được đây là năm thứ bao nhiêu chúng ta bên nhau rồi,thế nhé Rei!…
Tác giả: Ta Là Thanh TửThể loại: Xuyên không, nữ cường, nam cường, HEConverter: ngocquynh520 (diendanlequydon)Editor: LynvaĐộ dài: 339 chươngDiễn viên chính: Trầm Tâm Dao - Tiêu Hàn VũMở đầu:Ban đêm, hoàng hôn trầm trầm, trong khu rừng hoang ngoài kinh thành bộc phát lên hơi thở âm trầm kinh khủng. Đi sâu vào chính giữa rừng sẽ thấy có một bãi tha ma, chất đầy những thi thể, đều là những thi hài của phạm nhân bị Quan phủ địa phương xử quyết rồi vứt bỏ. Cỏ cây khô khốc tiêu điều, theo màn đêm phủ xuống, sương cũng ngày càng dày đặc, không khí u lãnh lạnh lẽo khắc nghiệt. Loáng thoáng có thể thấy được một bóng đen đang từ từ nâng người lên, mắt nhìn xung quanh, không khỏi làm người ta hoài nghi hắn đang tráo đổi thi thể. Mượn ánh trăng, vẫn có thể thấy được kia nhưng là một nam nhân trung niên. Lúc này, hắn đang cố hết sức nâng cao thi thể ném vào giữa bãi tha ma, trong mắt hình như còn có thể liếc thấy một tia sợ hãi. Thế nhưng Tử Thần - danh xưng là Hắc đạo Nữ Bang chủ - Trầm Tâm Dao, chính là vào tình huống như vậy mà thức tỉnh.…
"Cậu có nghe tiếng lá thì thầm không?""Có.""Nó nói gì vậy?""Nó nói: Cậu thường hay lén vẽ mình."Một cậu bé 15 tuổi thích thu mình trong những trang giấy loang màu rừng.Một thiếu niên 16 tuổi yêu thiên nhiên như chính trái tim dịu dàng của cậu.Hai đứa trẻ gặp nhau trong khu vườn lặng lẽ. Một kẻ ít nói, một người hướng nội. Chẳng ai rõ lý do vì sao họ lại lặng lẽ gắn bó với nhau đến vậy.Có lẽ là vì ánh nắng dịu dàng trong ánh mắt Ata.Cũng có thể là bởi nét vẽ đầy nhiệt huyết của Yan khiến người ta không nỡ rời mắt.Không ai lên tiếng, không lời tỏ bày, họ cứ thế lặng lẽ ngồi bên nhau.Ngày nọ nối ngày kia, cả một mùa hè xanh trôi qua. Tình cảm giữa họ cũng khẽ khàng nhích lên dần.Nhẹ như gió thoảng, dịu như tiếng lá thì thầm. Giữa tiếng gió, tiếng chim muông, màu xanh mát của rừng núi, và những cái nhìn vụng trộm, hai người âm thầm vẽ nên một mùa hè đầu đời ngọt như mật.…
Tác giả: Mặc Bảo Phi BảoThể loại: Tình cảm, Xuyên không, HESố chương: 17 chương + kết + 3 ngoại truyệnTình trạng: Ngàn năm quạnh quẽ xương trắng thành bùnDuy chỉ Thời Nghi là anh mong cầu".Kiếp trước chàng, một vương gia dốc lòng cống hiến cho đất nước, không phụ thiên hạ chỉ phụ nàng.Còn nàng, được hứa hôn với Thái tử, nhưng lại đem lòng yêu chàng, một tình yêu sâu nặng không nói thành lời.Nếu có kiếp sau, ta chẳng cần dung mạo này nữa, chỉ mong tiếp nối mối duyên với nàng.Kiếp này, lại được gặp anh, dáng hình đổi khác thì đã sao, không nhớ cô cũng có sao, chỉ cần được ở bên anh, cho dù phải đánh đổi tất cả cô cũng không buông tay...Mỹ nhân có cốt cách, thế gian này rất khó tìm.Người có vẻ đẹp nội tâm thì không có nhan sắc bên ngoài, một số người thì chỉ có diện mạo bên ngoài mà thiếu đi cốt cách bên trong. Đa số con người trên thế gian này tầm nhìn đều hạn hẹp, chỉ có thể thấy vẻ đẹp bề ngoài, không thể nhìn thấu phẩm chất, nhân cách bên trong. Nếu như ở hiện tại, có một người vẫn mang theo ký ức của cả hai kiếp mà yêu bạn sâu nặng, đó thực sự là một niềm hạnh phúc lớn lao.Tình yêu của Thời Nghi dành cho Châu Sinh Thần là như thế. Nhưng anh đã quên cô từ lâu."Phù sinh tựa mộng, vui được là bao?"…
Bàn sâu hơn về đôi phụ Hứa Viễn Sơn x Lâm Thanh Dật, các nhân vật phụ khác (nếu có hứng thú và thời gian) của Si tình nhàm chán nhấtWarning: Chủ nhà anti cực nặng đôi mèo mả gà đồng này lẫn Chu Minh Khải. Ai bênh hay có ý kiến thì cứ vào ib hoặc cmt mình sẽ bàn luận văn minh tận tình. Nếu bênh được xin hãy đưa ra đầy đủ dẫn chứng, thuyết phục mình sẽ đăng post liền, còn già mồm cãi láo bị chó dữ cắn đừng kêu. Mệt…
Tác giả: Diệp Phi DạThể loại: Ngôn TìnhTrạng thái: Hai tháng sau khi bị ép yêu 100 ngày, và một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết hôn.Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này", ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô.Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích túi ở cửa hàng này", ngay đêm đó nhà thiết kế này liền trở thành người thiết kế riêng của cô.Những tưởng kết hôn không có tình yêu ngôn tình, cô và anh sẽ giống như trước, nhưng anh lại sủng ái cô đến tận trời... không biết có mưu đồ làm loạnhay không?Cô muốn đi làm, anh không đồng ý, cô liền lén tìm việc nhưng cuối cùng do anh sau lưng dở trò quỷ khiến cô không tìm được công việc. Cô tức giận đến tìm anh, anh liền cười híp mắt an bài cho cô một công việc. Truyện ngày hôm sau, cô vui vẻ đi làm lại phát hiện ra bản công việc của mình viết, họ và tên: Tần Chỉ Yêu, chức vụ: Vợ của Cố Dư Sinh…
Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…