Ngày thổ lộ: Ngày mà mọi người sẽ viết những điều mình muốn nói với người khác lên giấy note rồi dõng dạc đọc to trước mọi người---Nếu bạn tìm thấy một phiên bản tương tự của truyện này viết bằng tiếng Anh cho cp GyuHao của SVT và sai rất nhiều chính tả thì đó là mình viết á, mình viết từ 2017 rồi, cứ tưởng mất hết ai dè hôm nay phát hiện vẫn còn nguyên nên mình dựa vào cốt truyện cũ viết lại phiên bản NoMin ✌🏻…
Nhịp sống vội vã của Seoul với cuộc sống của những người trẻ. Họ dám yêu dám hận, trải qua sống gió những người yêu nhau cũng nhận ra nhau. Những hào nhoáng cám dỗ, sự chân thành vị tha, những mưu tính đối nghịch với thuần khiết trong sáng, tất cả tạo nên một bản tình ca thấm đẫm nước mắt của đau khổ và hạnh phúc...…
Đây chỉ là bản ghi lại từ Audio. Nên tên nhân vật và cốt truyện có khi không chính xác.Hãy mua truyện để có trải nghiệm tốt nhất! Hoặc bạn có thể mua link truyện chính chủ đọc online. https://tidniyaai.com/huong-hoa-tinh-yeu/Nếu bạn sẵn sàng tiếp tục ở đây cùng tớ để đọc truyện thì chào mừng bạn đến với góc nhỏ trong tim tớ: "Hương Hoa Tình Yêu" - I Feel You Linger In The Air "Quyển 2" nhé!*Note* Dù không phải là chính chủ có thể có sai sót. Nhưng đây cũng là công sức của tớ, tìm hiểu, chỉnh sửa, ghi lại. Mong rằng bạn sẽ không mang nó đi đâu. Xin cảm hơn!…
Giới thiệu 1 Câu nói ưa thích nhất của các y tá trong bệnh viện là: Bác sĩ Bạch nhà chúng tôi vừa giỏi, tốt bụng lại còn đẹp trai hơn cả Dương Dương. Bác sĩ Bạch sẽ luôn nghiêm túc sửa lại: Tôi không phải của nhà các cô. Nhóm y tá cười trêu chọc: Vậy anh là của nhà ai? Khi ấy, trên khuôn mặt nghiêm túc của bác sĩ Bạch mới có ý cười: Tôi là của nhà Tần Ca. Nhóm y tá lại hỏi: Tần Ca là ai? Vấn đề này nếu để cho nhóm fan kì cựu trả lời, câu trả lời nhất định sẽ là : Đó là tên của Đại Đại nhà chúng tôi ! Năm đó... Sau đó... Bây giờ...Đại Đại là một thần thoại đó! Bác sĩ Bạch lại nghiêm túc sửa lại: Cô ấy là của nhà tôi, không phải nhà mọi người. Giới thiệu 2: Bạch Khải Gia: Không phải là em nghi ngờ tay nghề của anh đấy chứ? Tần Ca vội vã lắc đầu: Không đâu. Bạch Khải Gia: Muốn giấu anh bao lâu hả? Cho rằng anh thực sự không nhìn ra ư? Tần Ca ảm đạm: Ồ, vậy... rất tốt. Bạch Khải Gia: Không có gì muốn nói? Tần Ca: ... Ừm. Bạch Khải Gia: Vậy đi ra ủy ban, anh đã cầm theo sổ hộ khẩu của em. Tần Ca kinh ngạc: Sao anh có sổ hộ khẩu của em? Bạch Khải Gia: Mẹ vợ đưa. Tần Ca vừa đi vừa khóc lóc: Em em em em xin chủ động khai báo! Bạch Khải Gia hôn cô: Được rồi, về sau muốn đi đâu thì nói với anh, anh sẽ đẩy xe lăn cho em, đừng khóc. Bác sĩ khoa chính hình vs tác giả truyện tranh Lời thề kết hôn của họ là: Cho dù sinh lão bệnh tử cũng không rời xa nhau…
Cậu bé tóc vàng ôm chặt chú thỏ bông trắng muốt đứng trước cửa nhà nhìn ra cánh cửa xe đang dần mở ra với ánh mắt chờ mong. Cậu bé tóc đen rụt rè bước xuống xe, hai mắt tròn xoe, đôi mắt cậu sáng lấp lánh như chứa hàng vạn ngôi sao kể cả vào ban ngày."Jiminie, hãy đối xử thật tốt với em ấy nhé. Từ nay em ấy là chính là người nhà của chúng ta"---"Này bọn mày biết gì không, thằng nhóc nổi tiếng ở trường bên cạnh chính là một tên mồ côi đấy, thảo nào cứ thấy quen quen. Mấy năm trước đi cùng ba mẹ đến trại mồ côi ở Busan tao từng gặp nó rồi""Jimin, mày tránh xa nó một chút, thứ không có người nhà nuôi dưỡng đều không phải thứ tốt lành gì đâu""Tao là người nhà của em ấy đây. Sao hả?"---"Jiminie, anh có muốn trở thành người nhà của em không?""Em nói gì vậy? Chẳng phải trước nay anh luôn là người nhà của em sao Jungkookie?""Không, ý em là người một nhà, một gia đình nhỏ, chỉ có hai chúng ta"…
Chuyện là tớ vã MatadorJulien quá nên viết ra ngoài cái này thôi ạĐây là chuyện MataJuli nhưng tớ thích viết theo kiểu JuliMata 🐱Vì câu văn hơi lủng củng nên mong mọi người thông cảm giúp tớ ạ :<…