rvss3 | lệ lưu ly
" em có gì đâu ngoài những vết thương sâu..""bao nhiêu lâu mà vẫn cứ thấy đau"…
" em có gì đâu ngoài những vết thương sâu..""bao nhiêu lâu mà vẫn cứ thấy đau"…
Summary: "Ôi hai tên ngốc đó lại làm cái trò đó nữa rồi kìa." Nami giả vờ nhăn mặt, thè lưỡi với ý chỉ bộ mặt khinh bỉ, kế bên cô là Robin đang đọc dở một cuốn sách về các loài sinh vật sống dưới biển."Chị thì lại thấy hai cậu ấy dễ thương đấy chứ." Robin cười khúc khích, đưa mắt dõi theo Luffy bám chặt lấy Sanji, vòi vĩnh được ăn thử những món mà anh làm trông khi Sanji phàn nàn nhưng lại chẳng làm gì để lôi cục cao su bám người ấy ra."Em hiểu ý chị mà chị Robin." Nami chép miệng, cô đưa tay rà lấy hai con người vẫn đang bận bày trò yêu đương trước mặt mọi người."Chỉ là thôi nào, sao hai người đó không kết hôn luôn đi cho rồi!?" Cô rền rĩ một cách đầy mệt mỏi. "Em thấy phát mệt với cái trò mèo vờn chuột của hai cậu ta rồi đấy!"Đáp lại Nami là tiếng cười thích thú thấy rõ của Robin.Chuyện là các thuyền viên trong băng Mũ Rơm đều biết rằng Sanji và Luffy yêu thầm nhau nhưng hai đương sự nọ lại không nhận ra tình cảm của nửa kia.…
Gã là độc dược.Một thứ độc dược gây nghiện.Fandom: Harry PotterPairing: Severus Snape x Petunia EvansAuthor: Dương Anh…
Lan tỏa năng lượng viêm họng <3…
đừng bao giờ nói sẽ không yêu ai nếu người đó vẫn còn có thể giữ chân em lại.…
Ta gặp nhau trên con đừơng thanh xuân vội vãLướt qua nhau trên dòng đời nghiệt ngã--------------------- Mùa thu lá rơi trên con đường sườn dốc, cô bé ấy nắm chặc tay một cậu bé, đi sau lưng cậu ấy bình yên biết bao, cô bé nhẹ nói thầm vừa đủ để cậu bé nghe thấy- mốt lớn lên mình sẽ gả cho cậuCậu bé quay đầu lại ngây ngô cười- ừ hứa rồi nheVà đây cũng là lúc thanh xuân của cô như một đóa hoa nở rộ, câu nói ấy như một con vi rút cực độc chui thẳng vào trái tim của cô, nhưng như người ta nói, hoa nở sớm sẽ mau tàn, vi rút mãi mãi chỉ là vi rút, nó sẽ nhanh chóng giết chết cô. Và giá như, giá như chuyện này không xảy ra------------------------Hai con ngươi đen huyền ấy cứ thế từng giọt, từng giọt nước mắt mặn mà, chua xót rơi xuống, Minh Vy đau buồn nhìn theo bóng lưng kia, nó xa dần, xa dần, không biết từ lúc nào cô chẳng với tới được nữa, cô cầm chặt tay lại lấy hết sự can đảm trong 13 năm qua- Trần DươngVĩ! Có bao giờ.. À không.. Chỉ một lần thôi! Dù chỉ một lần thôi! Mày có từng coi tao là tất cả?Người con trai ấy dừng lại, khoảng lặng bao trùm không khí, chỉ còn chừa lại tiếng gió rì rào, thoản hương qua mùi của hoàn hôn, là nơi chấm dứt cho cuộc tình 13 năm lặng thinh, Minh Vy bịt tai lại, cô hoàn toàn không muốn nghe nữa, cô không muốn nghe bốn từ phát ra từ chàng trai ấy lúc này một chút nào nữa- xin lỗi Minh VyGiờ đây cô chỉ ước rằng giá như hôm đó chính là ngày kết thúc tất cả…
Yoo Jeongyeon là một người khó. Khó tính, khó ở, khó chiều, và đặc biệt rất khó yêu. Thế nhưng mà nàng muốn được yêu, thì phải làm thế nào bây giờ?Và thế là, anh chàng Park Jimin ngờ nghệch, đành hy sinh tấm thân này, mặc cho nàng chà đạp, chỉ để cho Yoo Jeongyeon cảm thấy được yêu <3For my dear, bông Author: DứaẢnh bìa: Dứa…
strange h x dlow-cho những ngày nắng còn véo von.…
" Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!Có nghĩa gì đâu, một buổi chiềuNó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu... " - Xuân Diệu.- Hạ An -…
broken…
Truyện teen - Nói Yêu Em Đi Anh xoay quanh về một nhân vật tên là Vương Ánh. Thật mệt mỏi khi phải chuyển đến một ngôi trường mới, lại một khởi đầu mới. Thật ra việc chuyển trường với tôi thì không có gì là xa lạ, mỗi lần bố chuyến công tác thì tôi phải theo gia đình đến nơi khác.lần này cũng vậy.- thầy giới thiệu với cả lớp: bạn này là học sinh chuyển đến lớp mình.- oahhh. Lại có bạn mới nữa à thầy??- xin chào các bạn. Mình là Vương Ánh, rất vui được làm quen với mọi người- xời!!!!!- em xuống ngồi với Ngọc đi- dạ!!!!!!- cậu ngồi đây đi- cảm ơn cậu nhéReng reng.........Truyện đầy hứa hẹn vui và nhí nhố, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
và câu chuyện của hai đứa được kể qua những lời bài hát…
Ở trên sân, Itoshi Rin sẽ luôn là nơi Isagi Yoichi hướng mắt về. Nhưng chỉ cần rời khỏi sân cỏ, ánh mắt Isagi sẽ đặt lên bóng lưng người đó. Bóng đá là phần lớn cuộc sống của anh. Phần còn lại, phần an nhiên và nhạt nhòa; phần lặng lẽ và sâu xa, lại thuộc về một người tưởng chừng rất đỗi xa xăm và cách biệt đến vô cùng. - part 1 - [isagi & reo] our eyes had never met. part 2 - [rin & isagi] shouldn't have placed your eyes on me.…
Chủ yếu là Ice x Jesse, tuy nhiên có thể có những couple khác hoặc centric chỉ 1 nhân vật. Mình sẽ ghi rõ ở tiêu đề nhân vật/couple chính được nhắc đến.Mỗi ngày là 1 drabble ngắn, 30 Days Writing Challenge lấy từ #CNN38 Nhà sản xuất thử thách viết lách. Mình sẽ viết đến khi nào không còn hứng để viết tiếp.30 Days Writing Challenge: Sự lựa chọn 1. Mưa - Nắng 2. Chờ đợi - Từ bỏ 3. Trà - Thuốc 4. Cuộc gọi - Tin nhắn 5. Nhà sách - Beer club 6. Chính - Phụ 7. Mù - Câm8. Tóc dài - Tóc ngắn 9. Hoàn hảo - Khiếm khuyết 10. Già - Trẻ11. Sáng - Tối 12. Tảo - Chuối 13. Hội chứng sợ xã hội - Rối loạn ám ảnh cưỡng chế 14. Dao - Súng 15. Nhà hàng - Vỉa hè 16. Sự thật - Dối trá 17. Ngược - Ngọt 18. Máy bay - Xe đạp 19. Không - Một 20. Cà phê - Sữa 21. Bên cạnh - Đối diện 22. Thông minh - Ngốc nghếch 23. Giáng sinh - Halloween 24. Good - Bad 25. Cảm ơn - Xin lỗi 26. Vết sẹo - Vết bớt 27. Nhận - Nhặt 28. Siêu sao - Tội phạm 29. Tìm thấy - Lạc mất 30. Bức ảnh - Đoạn phimTruyện chỉ được đăng tại KitheChim (AO3), @chimtheki (Wattpad) và wordpress Tổ Chim.…
note: multicouple những chap đều là những mẩu truyện ngắn thường ngày của các cp mà tui thươngnếu cậu có ý tưởng hay ho nào đó cậu có thể nói với tớ.( có thể là không như ý cậu nhưng tớ sẽ cố gắng nhất ạ)tình trạng ra truyện vô cùng thất thường. đừng trông chờ nhiều nhanhớ đừng đăng lên các trang mạng xã hội và đưa tới chính chủ nhé tớ không muốn xóa truyện đâutrong truyện có những yếu tố giả lập không áp dụng vào đời thậtcảm ơn mọi người đã lắng nghe. #24122023…
cưng à...dấu hôn này đẫm máu nhưng tiếc là tôi chẳng yêu em.#textfic_ HICKEY #hoàng đức duy x nguyễn quang anh#rihika…
"Joaan..."Joaan, cái tên chỉ duy nhất cậu thiếu niên yểu mệnh đã vĩnh viễn yên giấc thiên thu giữa mùa đông tái buốt hò gọi.Và chàng trai tê tê dại dại sắp chìm vào bóng tối, đồng hành người con trai lạ mặt ấm áp màu nắng ban mai kia ấy, phiêu bạt đến điểm cuối cùng cùng [anh] chẳng bao giờ gọi Fushi cả..."Ta... sẽ-... sẽ được gặp cậu ấy, đúng chứ?...""Vẫn chưa... chưa phải là lúc, người còn phải cùng tôi trưởng thành, sao có thể dễ dãi bỏ tôi mà đi được?..."Nhìn cậu thều thào những tiếng nức nở yếu ớt, cả thân nhiệt vật vã những vết thương thấm nồng tanh đỏ."Ta thật vô dụng... t-... ta đã để... cậu ấy chờ ta về nhà lâu quá rồi..."Bên cạnh chàng trai ánh mi xanh ngời dịu dàng, chau đôi mày như chịu lấy một nửa sinh mệnh không rời với kẻ xấu số trên nền lạnh ngắt.Đâu đó trong tâm, trong lòng của Fushi sớm không thể chấp nhận thực tại."Nhà... Hunang của ta... nhà của ta, ta phải đến... về với cậu ấy"Nhất là khi cả hai đã bên nhau lâu đến thế, dẫu cậu cạnh mình đơn thuần vì hình hài nó biến lấy, thì Fushi vẫn sẽ thương yêu cậu như thuở cả hai gặp nhau trong đêm bão tố."T-... tôi đã làm rất tốt mà, tại sao người..." - đứt quãng thanh âm nôn nao trong dạ, [anh] gối vầng trán vùi đầu lên bàn tay Ali thỏ thẻ, chỉ còn mỗi cách cố gắng trưởng thành và chóng trở thành con người hoàn chỉnh.Tại sao cậu vẫn nhất quyết đi theo người lạ mặt ấm môi ánh vàng, dù rằng Fushi đã vượt xa hơn chàng trai đấy?...…