-Yoongi, cho em một ngày nhé?_ Đôi mắt Jimin buồn buồn, đầy tia tâm sự.- Cậu biến khỏi mắt tôi. Một ngày tôi cũng không muốn nhìn thấy cậu._ Yoongi vô tâm, chẳng thèm để ý sắc mặt tái nhợt của con người kia. Thẳng thừng nói ra những từ cay độc.Đôi mắt Jimin ngấn nước, cậu cuối đầu nhìn xuống mũi chân mình. Giọng nói có chút nghẹn ngào:- Một ngày thôi.....×-×-×-×-×-×-×-×-×-×Truyện chính chỉ ở Wattpad. Đừng mang đi khi chưa xin phép và không ghi nguồn🙂…
Serendipity không liên quan gì tới truyện này đâu nhưng thích nên làm tiêu đề thôi.À có liên quan chút, liên quan đến Jiminie đáng iu ^^Mọi người ủng hộ truyện mình với, để mình có động lực viết nha :3…
Tác giả: Gilivian (Gil)Văn án: Hạ Nhi - Một nữ sinh có tính cách trong ngoài bất nhất, ngoại hình đặc biệt xinh đẹp, mong ước duy nhất của cô là có một cuộc sống bình lặng, không muốn bất kì ai chú ý đến cô, làm một mỹ nhân yên tĩnh cửa nhỏ không bước cửa lớn không ra.Khương Tình - Cô gái nổi bật, cá tính, mọi lĩnh vực đều vô cùng hoàn mỹ, cô được ví như đám mây trên cao, cao đến không thể chạm, một nữ thần cao lãnh khí chất ôn nhuận như ngọc.Dung Lạc - Nữ nhân cường thế lại bá đạo, ngoại hình lãnh diễm thanh cao. Tính cách cổ quái, nguy hiểm lại quyến rũ đến chết người. Chuyện tình này sẽ thế nào?Khương Tình ôn nhu lại có một vẻ mặt hoàn toàn khác, lạnh lùng, thích kiểm soát mọi thứ, bá đạo, tính chiếm hữu cao, còn có chút... vô lại. Dung Lạc - Thông minh tuyệt đỉnh, tính cách ngang ngược càn rỡ, xem nữ nhân như trò đùa để mang lại cảm giác kích thích, lãnh đạm đến mức không xem trọng bất kì điều gì cho đến khi cô gái ấy xuất hiện. Tranh giành - Chiếm đoạt - Toan tínhBa cô gái, muôn vàn tính cách đan xen, nhưng một sợi dây ràng buộc họ lại với nhau.* Khương Tình vốn dĩ không hề thẳng. Chỉ là gặp Hạ Nhi mới biết mình cong thôi a ~~~ Mà cong một phát là thành "cường công" luôn.* Dung Lạc là một nữ nhân có tính cách cao ngạo, giỏi nhất là tính toán lòng người, hung tàn bạo ngược nhưng lại chỉ vì một người mà tình nguyện cúi đầu, quỳ gối. Cưng chiều hết mực. * Độc giả đọc cho mình xin tí động lực để tiếp tục viết truyện nhé!! Moahh moahh.…
"Có một thời, tôi nghĩ rằng chỉ cần lặng lẽ ở bên cậu là đủ. Chỉ cần mỗi sáng đi học, nhìn thấy dáng cậu ngồi bên cửa sổ, ánh nắng vắt qua vai áo, là tim tôi lại ấm lên một chút. Tôi đã viết tên cậu vào từng trang vở, bằng những câu chữ không ai đọc được ngoài tôi. Nhưng rồi, hoa vẫn rơi, mùa vẫn trôi, và chúng tôi - những đứa trẻ mang trái tim non nớt - đã chẳng thể bước về cùng một phía.Tôi không trách ai cả. Có lẽ, ngay từ đầu, chúng tôi sinh ra để đi qua nhau, để giữ lại trong nhau một điều gì đó đẹp đẽ và buồn bã - như cánh hoa mỏng rơi xuống trang giấy, in lại dấu vết rồi tan biến theo năm tháng. Nếu một ngày cậu đọc được điều này, xin hãy biết rằng tôi đã từng rất thương cậu. Nhưng tình thương đó, cuối cùng, tôi chỉ dám giấu trong im lặng."…
Cuộc sống hối hảÁnh đèn mập mờTội nghiệt chồng tội nghiệtBỏ qua con người nhỏ béMãi chạy mãi chạy...______Taehyung vô tình rơi vào ánh mắt của một người, rồi cùng với một người khác rơi vào một nơi, từ bỏ cuộc sống, nơi người không ra người, ma không ra ma... phố Nghê Thường khi lên đèn, tuy không kinh tởm như địa ngục, nhưng lại đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần, rồi nhiều lần niệm rằng chỉ là mơ, nhưng là giấc mơ không thể tỉnh lại.Hoseok ngày ngày chìm đắm trong khoảng chấp niệm về cuộc sống, chấp niệm rằng cuộc đời không bao giờ công bằng, cùng với một người khác, đem những sinh linh tội nghiệp vào một nơi, nơi mà hai người họ cho rằng các sinh linh này sẽ được sung sướng thác loạn, sẽ trả giá, nhưng còn hơn cả đời chỉ toàn tội nghiệp, mà một chút công bằng, các sinh linh này cũng không được nếm trải.Jungkook chậm rải bước, nhiều lần không muốn để tâm, mọi thứ dần dần thay đổi, không còn ai tin tưởng nhau, rồi cùng với một người khác, cứ một mình đi ngược chiều với dòng người hối hả, cứ một mình ngửa mặt hứng mưa, tâm vạn lần không muốn quay lại nơi xưa, nhưng sự thật chính là đau lòng...Yoongi lẳng lặng hoàn thành nét bút cuối cùng, đem quyển phổ bỏ vào trong túi vải, nhét thêm vài chiếc áo khoác và những tấm vé... ra khỏi nhà, tiếp tục công việc cả đời dài dăng dẳng ở cái ga tàu chết tiệt không thể dứt, không chết được, nên cứ phải làm, đến khi trở thành hòn đá cọng cỏ, cũng phải làm...---Các cô gái diện váy tiều, những đàn chị máu mặt dưới lớp mặt nạ như là sự hiện diệ…
Hãy thử nghĩ xem nếu một cô gái thoáng qua đời anh. Sau đó biến mất và lại quay trở lại. Làm cho anh ngày đêm nhớ nhung, điên đảo vì cô nhưng anh nào hay biết phía sau người con gái ấy là một mối hiểm nguy, một thứ không thể lường trước được..............Sehun - anh: một thành viên nổi tiếng của nhóm EXORen - cô: một cô gái bí ẩn, làm điên đảo trái tim Sehun#Lề: Fic ngược, kiểu fictional girl…
Không phải là khoảnh khắc mọi ánh sáng đổ dồn về phía người ấy khiến tôi yêu lại càng yêu hơn, không phải là khoảnh khắc tiếng camera liên tục dồn dập tạo nên tiếng tách tách liên hồi khiến tôi yêu lại càng yêu hơn. Không phải, hoàn toàn không phải vì những lúc người ấy toả sáng khiến tôi yêu lại càng yêu hơn nữa. Khi ánh đèn vụt tắt, khi chỉ còn một mình trong khung cảnh tĩnh lặng cô độc, khi mọi điều lộng lẫy trên thế gian này dần lùi vào màn đêm... Khi người ấy trở về với đúng nguyên bản- cô độc, hiu quạnh, đầy lỗi lầm, đầy vết tích xấu xí. Chính lúc này, tôi yêu người ấy hơn tất cả.…
Đây là fic đầu tay của mình. Mong các bạn ủng hộn và bỏ qua sai sót trong quá trình post Câu chuyện kể về cuộc đời và ước mơ của 2 người con gái Việt. Với tình yêu mãnh liệt với âm nhạc và khát vọng bùng cháy muốn trở thành idol, trải qua những tháng ngày trainee buồn vui đau khổ hạnh phúc xen lẫn. Họ, Ari và Ami, sang Hàn để thực hiện ước mơ. Trong khoảng thời gian đó, họ gặp gỡ, yêu, ghét, thương, hận...vô số người. Những người đó có thể sẽ gắn bó với họ suốt đời hay không thì tuỳ vào con Au =))…