Về những truyện trong list này:- Phải hoàn và đã edit- Nhà edit mượt, nội dung đặc sắc, phù hợp gu chủ nhà- Không cần có H- Gây nhiều ấn tượng khó quênĐây là ý kiến của riêng chúng mình, nếu các cậu có quan điểm khác có thể tự do bình luận chia sẻ. Nhưng hãy trở thành một vị khách lịch sự, đừng văng tục mà biến miệng xinh của mình thành cái toilet, hoặc chê bai ý kiến nhận xét của chúng tớ. Nếu không thích, làm phiền cậu click back.~Cảm ơn các cậu đã ủng hộ nà~…
Kỷ Nghiêm Cẩn: " A Đường, ngoài nàng ra ta sẽ không cưới ai cả". Tô Đường: " Thiếp không may mất sớm thì sao, chàng có cưới người khác không". Kỷ Nghiêm Cẩn vén lại tóc mai nàng: " Ta nguyện vì nàng sống một đời cô độc". Tu mười kiếp mới được một kiếp trở thành phu thê, vạn dặm tìm nàng, ta chờ được. Vạn tiễn xuyên tâm ta không sợ, ta chỉ sợ mất nàng.…
" Em vừa hay gặp anh năm 18 tuổi"Thể loại: Đam mỹ, nửa học đường nửa trưởng thành, sủng ngọt, ít ngược, HENhân vật chính: Nam Phong - Lạc Tri DươngTóm tắt: - Lạc Tri Dương - sinh ra trong một gia đình giàu có, gia giáo nhưng đã ra ngoài tự lập khi vừa tròn 15 tuổi. - Trần Nam Phong - sinh ra tại vạch đích, tốt nghiệp thủ khoa trường Đại học Thanh Hoa. Ngoài việc làm giáo viên dạy Toán tại một ngôi trường cấp 3 anh còn là người thừa kế của tập đoàn trăm tỷ Trần ThịAnh gặp cậu vào một đêm mưa, khi đó anh đã đưa chiếc ô của mình cho cậu. Ngày hôm sau anh và cậu đã gặp lại nhau khi anh trở thành giáo viên chủ nhiệm mới tại lớp của cậu. Năm cậu 18 tuổi khi chuẩn bị bước vào kì thi Đại học và mọi chuyện cũng bắt đầu từ đó.…
tiếp từ chương 120 từ 120 trở xuống bên nhà anyen nhéngười dịch: motdoianyen/vankiepvouubeta : vân quỳnh nguồn : gocngontinh.com(120-133) + WordPress.com( sau133)thể loại: thanh xuyên, cổ đại, ngược,sủng,be…
Tên: Mặc Vương Cưng Chiều Vương Phi Quá ĐộTác giả: Lạc Tầm Vô ƯuThể loại: Xuyên không, sủng tận trời, nữ 9 cường, nam 9 cường.Nàng kiều mị khuynh thành, hung hãn tàn nhẫn, lại nhập thể vào"nàng" yếu đuổi xấu nhan. Y thuật tinh thông, cổ trùng khiến nhiều kẻ kiêng dè, một cái phất tay , ngân châm phóng ra, liền bệnh không còn. Nội công thâm hậu, dị năng hô mưa gọi gió, từ đây, ai dám cùng nàng tranh phong. Nghe nói Mặc Vương Gia là Quỷ Vương chuyển thế, thấy rõ cô hồn dã quỷ, dung nhan bị huỷ, là một cái xấu nhan Vương gia. Nhãn đồng huyết sắc, băng lãnh nam nhân. Nội công bá đạo, không ai vượt nổi, lại chẳng ai biết, chàng là trúng độc cổ trùng khiến dung nhan huỷ phân nửa. [Trích]"Lăng Tử Tầm, ngươi đừng khinh người quá đáng!!! còn không mau thả Nhân Nhi ra, ta liền không khách khí!!! " trong đại sảnh Lạc Gia, một giọng nói oai hùng vang lên, phóng ra nội lực, khiến nàng nhăn mi bịt tai. "Thật là, tai của ta sắp thủng rồi nè, ngươi cần gì nói lớn vậy a, dù sao Nhân Nhi của thúc cái kia cũng tàn rồi, đâu còn tác dụng nối dõi tông đường nữa nha" nàng quoay quoay lỗ tai, dung nhan non nớt cười như có như không, khiến người ta cảm thấy quỷ dị, đặc biệt lời nói của nàng, khiến không ít người nhịn cười. "Ngươi--" Trương Bá run run cái tay, chỉ lên mặt nàng nửa ngày không nói nên lời.…
《 trọng sinh chi thiên tài nữ vương 》重生之鬼才女王Tác giả: Như thế Như LaiTiêu Tương cao cất chứa VIP tiểu thuyết kết thúcMục Tẫn Cửu là cái hào môn kỳ ba, nhân xưng -- "Quải chân cửu"Mười bốn tuổi bị tỷ tỷ từ lầu ba đẩy xuống, chân phải nghiêm trọng gãy xương, nguyên bản chỉ định vị hôn phu lựa chọn chính mình tỷ tỷ.Từ nhỏ hoạn có nghiêm trọng bệnh tự kỷ, gia tộc vô năng phế vật.Mà thứ nhất sinh mẹ goá con côi, hưởng thọ bốn mươi.Ngoài ý muốn trọng sinh trở lại hai mươi sáu năm trước --Chân phải hoàn hảo? Thiên nhãn khai thông? Tự lành dị năng...Tự bế nhi đột nhiên đến tới đầy người "Tài phú", này một đời, nàng muốn mọi người đánh bóng hai mắt thấy rõ ràng, nàng Mục Tẫn Cửu như thế nào sống được quang mang vạn trượng!Có được hiểu rõ hết thảy "Thiên nhãn", nhưng tự thân chữa trị "Bất tử chi thân?"Trên người cuồn cuộn không ngừng đặc thù năng lực, làm nàng không hề là cái kia nhát gan yếu đuối, không bị người nhà coi trọng, nhậm người khi dễ tự bế nữ!Trọng sinh sau nhân trong lúc vô tình tham gia gia tộc hắc lịch sử, tiếp xúc đến một loại khác người -- người tu hành!Tu hành, nàng thân như mang phục chế --Dị năng, nàng đùa bỡn với vỗ tay --Quỷ khí, nàng đó là quỷ trung chi vương --......Từ đây, vương giả thiên thành!Thả xem kiếp trước què chân, kiếp này lợi dụng dị năng cùng trí tuệ bình thường thiếu nữ như thế nào chế tạo đỉnh đế quốc!Chú: Văn 1V1Tóm tắt, thư danh thật sự vô năng, chính văn chủ yếu, mặt khác tạm nhưng xem nhẹ!…
•Thể Loại: Dân Quốc, Ngược Tâm, Yêu Hận Tình Thù•Bật Mí nhỏ: Truyện có thể sẽ kết SE hoặc BE, mong các độc giả cân nhắc khi đọc^^---📖 Văn ÁnThời dân quốc, khói lửa mịt mờ, quyền lực nằm trong tay kẻ mạnh.Thẩm Dạ Uyên - trưởng tử của Đại soái Thẩm gia, sinh ra đã mang huyết mạch của quyền lực, lớn lên giữa tiếng súng, quyền uy bao trùm cả thành phố. Hắn lạnh lùng, cứng rắn, là thủ lĩnh trong quân doanh, là người nắm quyền sinh sát của cả một phương. Trong mắt thế nhân, hắn chính là kẻ mà không ai dám chọc vào.Tô Dĩ An - tiểu thư khuê các, thông minh, cương nghị, từ nhỏ đã có chí hướng trở thành quân nhân. Nhưng phận nữ nhi buộc nàng phải kìm lại mộng tưởng. Biến cố ập xuống, gia đình nàng bị diệt môn trong một đêm, chỉ còn lại nàng sống sót. Để điều tra chân tướng, nàng cắt bỏ tóc dài, giả làm nam tử, bước vào quân doanh - nơi tưởng chừng như không thuộc về nữ nhi.Một người quyền thế như trời, lạnh lùng tựa sắt thép.Một người mang nỗi đau máu thù, quyết liệt che giấu thân phận.Trong khói lửa chiến loạn, hai con người vốn không nên giao nhau lại bị cuốn vào cùng một vòng xoáy. Nàng càng đi sâu, càng phát hiện bí mật kinh thiên động địa ẩn giấu trong quân doanh.Hắn càng ở cạnh, càng nhận ra "tân binh" kia không giống bất kỳ ai khác.Giữa tình yêu và thù hận, giữa danh phận thật và lớp vỏ giả, giữa một Tô Dĩ An yếu đuối trong tình cảm và một Tô Dĩ An kiên cường trong chiến loạn - hắn sẽ chọn giữ lấy nàng hay để mặc nàng biến mất trong biển lửa?Khói súng cuồn cuộn, ân oán chất chồng.…
Tác giả : Thiên Lạc Vô ƯuTà Khuynh là một cái phế vật không hơn không kém ở Tà Gia . Là nỗi ô uế của cả dòng họ , đất nước Huyền Vũ . Cha mẹ mất tích , những kẻ từ lâu chướng mắt nàng ùa nhau vào để chế giễu , khinh thường , thậm chí là đánh đều có . Bởi vì nàng chỉ là phế vật đê tiện nhưng lại có vẻ đẹp khó cưỡng đưa tới ánh mắt ghen tị của nữ tử trong gia tộc .Một hồi âm mưu hãm hại , Tà Khuynh bị trục xuất gia môn , vứt lại ở Âm Sát rừng rậm . Trước khi bị ném vào đó , nàng lại phải trải qua những cú đánh tàn khốc không nương tay kia mà hương tiêu ngọc vẫnTà Khuynh là một tiểu thư thuộc dòng dõi cổ xưa , thân thủ quỷ dị lại ẩn chứa sức mạnh kinh hoàng . Kẻ từng đánh với nàng chỉ có thể than nàng là yêu nghiệt . Một tia sét đánh trúng , nàng cứ như vậy hôn mêThiên đường không chứa , địa ngục không dung .Nàng cứ như vậy Tá Thi Hoàn Hồn .Thương hại nàng . Không sao , vậy hưởng thụ cảm giác sống không bằng chết điCái gì cơ ? Ngươi muốn so Thiên Thú với ta ? Ngượng ngùng , ta chỉ có Hoàng Thú và Thần Thú .Khoe đan dược với ta cái cọng lông . Một viên đan dược nhỏ cấp 5 thôi tự đắc cái gì , lão nương đan dược thất truyền còn không lấy ra .Cứ như vậy , Tà Khuynh đã hoàn toàn có một hình tượng mới trong lòng thiên hạ . Không phải phế vật , mà là siêu cấp biến thái , yêu nghiệt .…
Một buổi chiều cuối thu, gió thổi nhẹ cuốn theo những chiếc lá đỏ rơi lả tả trên con đường lát đá. Tiếng đàn piano vang lên từ một quán cà phê nhỏ nép mình ở góc phố yên tĩnh. Giữa những thanh âm dịu dàng, tôi dừng bước, vô thức hướng mắt về phía cửa sổ quán rượu.Bên trong, một chàng trai với mái tóc tím đậm đang yên tĩnh chơi đàn. Đôi mắt vào nửa đêm, ngón tay nhẹ nhàng trên từng phím đàn, tạo nên một giai điệu vừa ấm áp vừa man buồn. Đường như cậu đang kể một câu chuyện qua âm nhạc, một câu chuyện chất chứa những cảm xúc không thể nói thành lời.Tôi bước vào quán, kéo ngồi xuống, ánh mắt không rời khỏi cậu ta. Khi bản nhạc kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên lác đác, nhưng không ai để ý rằng ánh mắt của tôi và cậu ấy đã đến với nhau-một khoảnh khắc khắc ngắn nhưng tựa như thời gian đã dừng lại....Và rồi, dưới ánh đèn ảo giác của buổi đêm, tôi và cậu lại ở bên nhau, lần này không phải trong quán cà phê mà là trên một chiếc giường trắng tinh, được bao quanh bởi những sợi dây đỏ như sợi tơ duyên vô hình buộc chúng tôi lại với nhau. Cả hai nằm đối diện, ánh mắt giao nhau như muốn giải quyết ghi hình bóng của đối phương vào sâu.Cậu cười, đôi mắt tím ánh sáng lên tia dịu dàng thở hoi. "Nếu định mệnh đưa cậu đến bên tôi... thì tôi sẽ ôm cậu bằng chính giai điệu này."Những sợi dây đỏ nhẹ nhàng lay động theo làn sóng gió nhẹ, như chứng nhân cho một câu chuyện được thêu nên bởi âm nhạc, định mệnh và một tình cảm sâu sắc không thể gọi tên.…
Nhân Vật Chính: • Nghiêm Thần (Thụ): Người có quá khứ bị gia đình bạo hành, mắc các rối loạn tâm lý (lo âu, lưỡng cực, ADHD). Anh là nhân viên mới tại chuỗi nhà hàng Ý 8/2 ở quận Tôn Lê, Chí Hồ. • Nhan Thành (Công): Người làm lâu năm, quyền lực và quyết đoán, nhưng lại rất ôn hòa, kiên nhẫn và bao dung khi đối xử với Nghiêm Thần.Bối Cảnh: • Nghiêm Thần bắt đầu làm việc tại chuỗi nhà hàng Ý, nơi anh gặp Nhan Thành, người hỗ trợ anh vượt qua khó khăn công việc và tâm lý. • Nghiêm Thần nghi ngờ tình cảm của Nhan Thành và rời bỏ công ty vì cảm giác không xứng đáng.Nhân Vật Phụ: • Hồ Thanh: Đồng nghiệp vui vẻ, hay "thả thính" Nghiêm Thần, khiến anh cảm thấy hoang mang về tình cảm của Nhan Thành. • Quốc An: Quản lý, giúp đỡ và khuyên nhủ Nghiêm Thần trong những lúc anh gặp khó khăn, đồng thời ủng hộ mối quan hệ giữa Nghiêm Thần và Nhan Thành.Nghiêm Thần quyết định rời đi sau khi nghi ngờ Nhan Thành có mối quan hệ khác. Nhan Thành, mặc kệ sự dị nghị từ đồng nghiệp, kiên quyết tìm Nghiêm Thần, giải thích mọi hiểu lầm và chứng tỏ tình yêu chân thành. Liệu họ sẽ quay về với nhau không? Điều gì làm Nghiêm Thần gặp nhiều vấn đề tâm lý? Cái kết nào dành cho họ? Chuyện đầu tay còn nhiều sơ sót mong người góp ý để mình rút kinh nghiệm 😍😍😍…
Truyện này viết ra dựa vào trí tưởng tượng của tớ :vTất cả đều là Oneshot nhé Nó có thể rất sến súa hoặc có nhiều tình tiết phi lí:< có sai sót thì nói tớ nhé, để tớ khắc phụcThank youu ❤…