184 Truyện
Anh Thảo Muộn là lời yêu chưa thể nói

Anh Thảo Muộn là lời yêu chưa thể nói

2 0 1

Tôi từng nghe người từng yêu bảo rằng. Yêu là nụ cười. Yêu là ánh mắt. Yêu là cái ôm. Yêu là mơ mộng. Hay yêu đơn giản là rung động. Tôi lắng nghe từng lời, hơi hoảng sợ. Tôi chưa từng ôm hay nắm tay, cũng chưa từng chạm được vào ánh mắt, thậm chí cũng chưa từng vọng tưởng hay mơ mộng về cậu, trái tim tôi...cũng chưa từng lỡ nhịp vì cậu. Tôi chẳng lẽ không thực sự "yêu"? Họ nhìn tôi, cười lớn. Nếu tôi chưa từng có những điều ấy vậy tại sao lại hỏi họ về tình yêu? Tôi ngượng ngùng, thỏ thẻ đáp rằng: Vì tôi có một giấc mơ. Mơ về đôi /anh thảo muộn/. Anh thảo muộn là lời yêu ngọt ngào nhất cũng là lời yêu đau lòng nhất. Vì đó là lời yêu chưa thể nói, cứ chôn giấu trong tim chỉ đến đêm mới dần hé mở. Lúc ấy người kia có lẽ chẳng kịp thấy nữa rồi. Họ nhìn tôi xót xa, tôi lại khẽ cười. Không thấy thì sao chứ? Thứ tôi biết là bản thân có yêu, yêu một người đến mức không nhận ra, yêu như đôi anh thảo muộn, yêu như đôi hoa thầm lặng trong giấc mơ ấy chẳng hề thay đổi.…

Ngủ Đi, Mẹ Đang Đợi.

Ngủ Đi, Mẹ Đang Đợi.

3 1 1

Sau một cơn sốt cao lúc bảy tuổi, Phan Duy Khải bắt đầu nhìn thấy những giấc mơ... không phải của mình.Ban đầu chỉ là những hình ảnh lặp đi lặp lại: một cánh cửa gỗ cũ kỹ, một bàn tay nhỏ nắm chặt mép váy, và một người phụ nữ đứng trong bóng tối, khẽ nói: "Ngủ đi... Mẹ đang đợi con."Mười năm sau, những giấc mơ đó dần gắn liền với Thịnh - người bạn thân duy nhất của Khải. Nhưng có điều gì đó không đúng. Thịnh không nhớ những nơi Khải từng thấy. Không giải thích được những vết cào trên tay hay tiếng cười trong lúc ngủ. Và tệ hơn... Thịnh nói rằng mẹ mình đã mất từ tám năm trước.Càng tìm hiểu, Khải càng lạc vào mê cung giữa thực và mộng. Những ký ức không thuộc về cậu. Những câu nói lặp lại như bị ám. Những con mắt không nhắm.Và sâu trong giấc mơ... có thứ gì đó vẫn chưa chịu rời đi.…

Mối tình đầu biến mất bảy năm trở về thành quái vật  - Kiều Bệ

Mối tình đầu biến mất bảy năm trở về thành quái vật - Kiều Bệ

2,235 34 2

Thể loại: hiện đại, sinh tử, ảo tưởng không gian, ngọt văn, thích văn, thần quái, 1x1, HE, hoàn.Văn án:Hà Độc Tú năm đó thành công đem hoàn mỹ học phách bài loan thu vào trong túi sau, hai người quan hệ bị song phương cha mẹ mãnh liệt phản đối. Vì cùng Bách Sĩ Khanh cùng một chỗ, Hà Độc Tú không tiếc dùng khoa học kỹ thuật thủ đoạn hoài thượng Bách Sĩ Khanh đứa nhỏ, kết quả thời gian mang thai không lâu, Bách Sĩ Khanh lại mất tích .Chỉ để lại bug giống nhau khốc huyễn bảo bối con.Hiện tại Hà Độc Tú gặp phải là -- đứa nhỏ hắn ba đã trở lại, mất trí nhớ , chỉ nhớ rõ hắn một người, nhưng là biến thành đại quái vật.Ở tuyệt đối sợ hãi trước mặt, cái gọi là ngươi biến thành cái dạng gì ta đều thích ngươi căn bản chính là chó má...... Mới là lạ.Hà Độc Tú: Chuyện này thực mẹ nó mang cảm, tưởng lại cho hắn sinh cái tiểu quái vật.# từng hao hết tâm tư chia rẽ chúng ta mọi người bắt đầu duy trì chúng ta cùng một chỗ #Nêu lên: Thất năm trước chuyện xưa là thật · thủy tinh tra, hiện tại mới là thật · ngọt qwq để ý thận nhập ngao Thuần như mật đường lãng có thể xuất thủy chịu x nhân tiền cấm dục nhân sau sủng thê cuồng ma công…

CHÀO TUỔI 15 💛 (hello 15 ages)

CHÀO TUỔI 15 💛 (hello 15 ages)

14 1 1

Chẳng ai trong chúng ta có thể chắc chắn rằng mình có thể nhớ hết tất cả chừng ấy những mảng hồi ức thanh xuân . Có nhiều điều tôi chưa kịp thực hiện , chưa kịp vun đắp ,ôm mơ thì thanh xuân ấy đã vội vã đi qua ! Tuy còn vấn vương vô vàn tiếc nuối nhưng cũng chẳng thể nói "Thanh xuân đi qua thực vô nghĩa ".Đi hết cung đường thanh xuân tràn ngập màu nắng , bản thân tôi học được khá nhiều điều ...Thân gửi những ai đang vui vẻ đắm mình trong những cơn mưa rào xối xả của thanh xuân những lời tâm sự của thế hệ đi trước để một mai nghĩ lại những năm tháng ngọt ngào của thanh xuân không phải ngậm ngùi nói lời :"giá như........"-------------🌵TRI ÂN 🌵------------…