kha phàm | ánh dương
nàng là ánh dương rực rỡ mà em chẳng thể nào chạm tới..cảm giác đơn phương một người, biết trước sẽ không thể nào được đáp lại. vậy mà cứ thế cố chấp...…
nàng là ánh dương rực rỡ mà em chẳng thể nào chạm tới..cảm giác đơn phương một người, biết trước sẽ không thể nào được đáp lại. vậy mà cứ thế cố chấp...…
Tên: Mộng Thành TG: Yên An Tĩnh MịchThể loại: hiện đại, đô thị,ngôn tình, hôn nhân, ngược nữ, nữ chủ, 1vs1, SeVăn Án. " Em gặp ác mộng à? Lúc nào cũng lo sợ " Lương Thành vắt chân lên bàn trà, tay cằm quyển " Tư Lục Thanh " của tác giả Bá Ái mới xuất bản không lâu đọc, nhịp chân rất rõ ràng rành mạch. Như có như không đợi cô trả lời" Ác mộng sau? " Tư Trác quay lưng về phía Lương Thành, mắt nhìn từ tầng 80 xuống dòng người bên dưới, cười cười, giọng nói có chút khàn." Nó sắp thành thật rồi " Lương Thành đọc đến đoạn Mã Vu chạy đến kéo Giang Yết lên từ địa ngục,Giang Yết lơ đãng rút tay về, miệng cười tự giễu, song lại tiếp tục nhảy xuống, lần này Mã Vu không nắm tay cô lại được nữa. Nhưng phía sau anh, cánh cửa sổ cao cùng với ánh đèn nhấp nháy từ từ chuyển động. Thân ảnh lẻ bóng cũng biến mất. Mã Vu còn có cơ hội nắm lấy bàn tay Giang Yết để giữ cô ở lại, nhưng Lương Thành lại chẳng có cơ hội nào. Trước khi rời đi cô ấy cũng không để lại cho tôi quá nhiều kí ức.…
Mọi người đọc rồi ủng hộ nhé…
tình cảm…
hài hước, lãng mạng, nhưng cũng đầy bi thương…
Đọc thì có vẻ hư cấu nhưng mà là sự thật các bạn ạ và văn tôi dở tệ hại nên đừng ném đá tôi tội nghiệp…
đăng cho vui thôi…
Chu Chỉ NhượcNhất định phải có một kết cục có hậu cho nàng.…