Truyện ngắn nhảm nhí
Ăn theo truyện tranh nhảm nhí :v…
Ăn theo truyện tranh nhảm nhí :v…
Yêu đơn phương chính là thứ tình cảm đớn đau nhất...…
Không biết nói gì…
Tớ viết ngẫu hứng theo cảm xúc, và cho Viewjune…
Muốn biết ? Hãy vào truyện ! Ta cho ngươi biết chi tiết…
unrequited love: tình yêu không được hồi đáp "Em không chờ đợi anh đáp lại tình yêu của em được nữa rồi, em mệt, em muốn ngủ. Kiếp sau đừng gặp lại nhau nữa nhé, yêu anh một lần thôi là đủ rồi" "Đời này Kim Taehyung tôi có lỗi với em, không mong nhận được sự tha thứ từ em nhưng nếu có thể thì xin được gặp lại em và bù đắp cho em" --------------Muốn biết SE hay HE thì theo dõi truyện nhaa♡…
chỉ là 1 câu truyện ngẫu hứng…
Viết theo ngẫu hứng thoy…
hăm biết nói gì hết:))…
Có hơi ngược một chút.…
Một cô nhóc, 18 tuổi với tuổi thơ mơ hồ, những điều tưởng rằng như cô chưa bao giờ có được lại vô tình lọt thỏm vào chiều không gian náo loạn của tâm hồn đã bị vấy bẩn khi xưa. Con người cô dường như bị mất đi phần nào. Vỏ bọc của một cô gái hiền lành mang niềm đam mê lớn với âm nhạc lại ẩn giấu một con người ác độc. Cô quay lại Việt Nam để trả lại cho bọn tội phạm những gì chúng đã cho cô, những gì cô đã mất. Một tâm hồn khô khốc gieo đầy nỗi sợ trong trái tim đã chịu nhiều vết thương lớn của nỗi lòng. Vân Phong: Anh là kết tinh của sự băng giá . Một con người đã quên mất cha mẹ mình là ai và cậu là ai. Một vụ tai nạn đã cướp đi trí nhớ của anh. Anh lạnh lùng với thế giới anh cho là giả dối. Sự cám dỗ chỉ là lời mua vui, ngành trính trị đối với anh chỉ là trò tiêu khiển. Một con người bỏ rơi tất thảy để đeo đuổi ước mơ thi đậu vào học viện âm nhạc danh giá. Hai con người, chung ước mơ. Họ gặp nhau, liên quan đến chuyện của quá khứ. Một tình yêu đẹp nhưng bủa vây bởi sự hận thù.…
#Sả#Cà…
nói yêu anh đi babyunreal…
chuyện về creepypasta với ba cn mắm thúi…
=))?…
Hate has a reason for everything but love is unreasonable…
Đây chỉ là những mẩu chuyện nhỏ…
Trần Ngọc Minh Thơ , là một cô bé có số phận hẳm hiu trong một ngôi nhà trọng nam khinh nữ." Chẳng ai biết tớ đã cố gắng thế nào để không chết đi "Bởi vậy khi lên 14 cái độ tuổi non xuân ấy là nơi tình yêu chớm nở , một thứ tình cảm mập mờ hay là mối đơn phương chạnh lòng đều là do số phận ....Thật là như vậy chăng?-" Duyên đến duyên đi rồi sẽ tàn " huống chi đối với Minh Thơ, Vũ Hải còn là chấp niệm…