thành tựu kiến trúc phương đông
…
Tác giả: AthenaThể loại: Đam mỹ, hiện đại, thanh xuân vườn trường, ngọt, sủng, công si tình, thụ lạnh lùng hướng nội, HENhân vật chính: Aaron x Danny Giới thiệu Đã từng có câu nói: "Trên đời có 2 thứ duy nhất không được bỏ lỡ: 1 là chuyến xe cuối cùng để trở về, 2 là người thật lòng yêu thương ta." (Nguyễn Nhật Ánh - "Mắt biếc") Cuộc tình của anh và cậu đúng là ứng nghiệm cho câu nói này. Họ tình cờ gặp nhau trên chuyến xe buýt, sau đó không thể tách rời. Cả hai đều cảm thấy nếu đời này đã bỏ lỡ một trong hai thì sẽ không biết làm cách nào. "Cảm ơn em vì đã lên chuyến xe đó." "Cảm ơn anh vì đã không buông tay." Danny là một cậu du học sinh người Hàn Quốc, một mình bay sang Montreal, Canada. Cuộc sống ở thành phố Montreal khiến cậu rất thoải mái và thích thú. Cho đến một ngày gặp phải một tên móc túi trên xe buýt làm cho cậu cảm thấy tên này đã làm xấu đi vẻ đẹp của thành phố Montreal. "Sao anh lại móc túi tôi?" "Tôi không có, tôi chỉ giúp cậu kéo lại khóa cặp mà thôi." Nếu trên đường có người nói như vậy với bạn, thì bạn có tin được không đây? Danny cảm thấy tên này đích thị là nói dối. Thật bực mình mà! Nhưng sao tên này cứ bám theo cậu thế? Lại còn cười với cậu nữa. Thật ra hắn đang muốn gì đây? Hãy tiếp tục xem xem chuyện gì sẽ xảy ra nữa nhé!Chúc các bạn đọc truyện vui. Đây là một cặp đôi mình rất thích và hâm mộ tình cảm của họ. Mình viết truyện này để kể câu chuyện của họ trong trí tưởng tượng của mình. Các bạn hãy ủng hộ mình nhé. Athena.…
Anh làm tôi phát hoảng! Tôi làm em phát hoảng?Xuất hiện trong cơn mơAnh chính là ác mộngChàng trai đôi mắt dãKhiến tôi ám ảnh kinh hoàng!Làm ơn xin buông thaÁc mộng ngày càng dàiLập đi lập lại câu chuyệnTôi nhìn thấy mắt anh...…
Gặp gỡ hắn vào một chiều âm u, là khởi đầu cho chuỗi ác mộng không lối thoát.Từ sau ngày đó, ta liên tiếp chìm trong những giấc mộng quỷ dị, nơi tiếng gọi lạ lẫm văng vẳng giữa sương đêm, kéo ta từng bước rời khỏi dương thế.Người trong thôn nói, đó không phải mộng-mà là quỷ đang gọi hồn.Từ ấy, bên cạnh ta luôn có một bóng hình không thể xua đi. Hắn không nói, không cười, chỉ nhìn ta bằng đôi mắt như vực sâu. Mỗi đêm trăng mờ, ta nghe thấy tiếng bước chân sát bên giường, và một chiếc khăn đỏ phủ nhẹ lên mặt mình.Ta tưởng mình tỉnh, nhưng hóa ra vẫn đang ở trong một nghi lễ chưa từng kết thúc.Cưới hắn-ta có còn là người?truyện dịch nhé…