Thorn
Jungkook đã sinh con cho người đã từng chèn ép cậu trong công việc và ra quyết định sa thải cậu những ba lần. _ Mây ngũ sắc _…
Tôi không nhớ mình là ai. Không nhớ mình đến từ đâu. Tất cả ký ức đều trống rỗng, chỉ còn lại một câu nói vang vọng trong đầu:"Chỉ cần tiếp xúc trong bảy ngày... người đó sẽ yêu."Nhưng không phải tôi. Lời nguyền ấy không dành cho tôi.Tôi cố gắng đào bới trong tâm trí, tìm kiếm một gương mặt, một cái tên, một chút gì đó thuộc về mình, nhưng chỉ là khoảng không vô tận. Ai là người bị nguyền rủa? Ai đã nói với tôi về nó? Tôi có liên quan gì đến lời nguyền này?Mỗi lần tôi cố nhớ, một cơn đau nhức buốt tràn qua đầu, như thể ai đó đang cưỡng ép tôi quên đi. Nhưng vì sao? Tôi đã thấy gì? Tôi đã biết điều gì mà không được phép nhớ lại?Có một sự thật nào đó bị chôn vùi. Và tôi phải tìm ra nó... trước khi quá muộn.…
Đến cuối cùng, ngươi cũng không thể yên ổn khi không có Kagura- sama này nhỉ?…
Lục Trầm - Thống Soái tàn nhẫn của quân đội phương Bắc, kẻ nắm quyền sinh sát trong tay, chưa từng bận tâm đến bất kỳ ai. Nhưng khi tôi, một nữ y tá nhỏ bé xuất hiện, thế giới vô cảm của hắn bắt đầu rạn nứt.Ban đầu, hắn chỉ âm thầm quan sát, nhưng rồi sự si mê của hắn biến thành cơn ám ảnh điên cuồng. Hắn không thể chịu nổi khi tôi cười với người khác, không thể chấp nhận việc tôi muốn rời đi. Và vào cái đêm nàng định rời khỏi doanh trại, Lục Trầm ra tay.Tôi tỉnh dậy trong phủ Thống Soái xa hoa nhưng bị khóa kín, đối diện với ánh mắt đen sâu thẳm của kẻ đã hoàn toàn phát điên vì tôi."Ta sẽ không bao giờ để em rời khỏi ta."Giữa những bức tường vàng son của phủ Thống Soái, tôi nhận ra mình đã trở thành con chim nhỏ trong chiếc lồng giam do chính Lục Trầm tạo ra. Và kẻ nắm giữ chìa khóa lại là một con quái vật si tình không còn lý trí.Liệu tôi có thể thoát khỏi hắn, hay chính trái tim tôi cũng dần bị hắn chiếm hữu?…
How could you be that bad? None of wounds are not hurt. The wound you clipped into his heart, that is something hard to be healed."Cậu ấy là tất cả những vết thương chẳng thể lành của anh."…
Chuyện đi làm, chuyện gọi nhau tỉnh ngủ, chuyện hề hước, chuyện dỗi bõ của mấy đứa yêu nhau kiểu con nít, chuyện người muốn lớn sống chung với đám không chịu lớn, chuyện cả nhà thương nhau.…
Đêm đó, tôi chỉ nghĩ mình sẽ có một cuộc vui đơn thuần với một gã đàn ông nhà giàu, loại người có tất cả mọi thứ trong tầm tay, quen với việc người khác quỳ rạp dưới chân mình. Và đúng là hắn như thế. Vincent Sinclair, con trai duy nhất của một tập đoàn tỉ đô, sống cuộc đời ngập trong rượu hảo hạng, siêu xe, và những bữa tiệc xa hoa không có điểm dừng.Hắn không phải kiểu người chung thủy, cũng chẳng bao giờ cần đuổi theo bất kỳ ai. Mọi thứ hắn muốn, hắn đều có thể mua được, từ những viên kim cương quý giá nhất, đến những con người đẹp đẽ nhất. Nhưng tôi là ngoại lệ.Một thợ cắt tóc bình thường. Một hình xăm BDSM nhỏ trên cổ tay. Một đêm hoang dại, rồi lặng lẽ biến mất trước bình minh.Hắn tỉnh dậy, thấy chiếc giường trống bên cạnh mình, thấy hơi ấm đã tan biến. Và lần đầu tiên trong đời, Vincent cảm thấy bị bỏ rơi.Hắn không thích điều đó.Vung tiền, mua chuộc, điều tra. Hắn không tiếc bất cứ thứ gì để tìm ra tôi. Vì dấu vết tôi để lại trên da hắn, không chỉ là những vết hôn hay những vết cào... mà là một nỗi ám ảnh.…
Kittiphop : có thật là không thích ?Thanawin : không thích..Winny : anh ơi bé yêu anh"là không thích dữ chưa =))"…
Khi cả đội gặp nguy hiểm và dễ dàng nhận ra việc đội đang trên bờ vực thất bại, Lucy đã sử dụng một câu thần chú cổ xưa để cứu mọi người. Nhưng cái giá phải trả cho câu thần chú chính là tất cả mọi kí ức của họ về cô. Đồng đội của cô đều tiếp tục sống.Và tất cả những gì còn lại với Lucy, chẳng còn gì cả.Với gánh nặng là người duy nhất lưu giữ rất nhiều kỷ niệm quý giá...liệu cô có thể bắt đầu lại tất cả không?Hay cô sẽ mãi mãi lang thang trong hư vô?----Tình trạng bản gốc: đã hoàn - 74 chapBản dịch: đang ra[vì một chap thật sự ngắn nên fic có nhiều chương và một lần tui sẽ đăng từ 5 - 10 chương tuỳ độ dài]----Bản dịch chỉ được đăng tải trên wattpad, không được phép reup dưới mọi hình thức.…
Rất rất lâu sau khi anh và người đó ở bên nhau anh cũng bất giác nhớ về lần đầu gặp gỡ trong hoàn cảnh thê thảm biết bao nhiêu , khẽ bật cười thành tiếng .Như hai người sống ở hai thế giới vậy mà lại ở cạnh nhau từng ấy năm .Thật khiến người ta cảm thấy buồn cười, đây không phải tình yêu thì có thể lí giải là gì đây ?Mùi hương của người đó, mái tóc của người đó ngay từ lần đầu tiên đã khắc vào trong tâm trí anh đến tận xương tủy. Vậy nên sau này dù có ở nơi đông người anh vẫn luôn có thể tìm thấy người đó, là người thể hiện tình cảm rất tùy hứng và rõ ràng." Nếu năm đó chúng ta không có duyên gặp lại thì phải làm sao ?"" Tôi tìm cậu " " Cậu bị điên à ? Cậu tìm tôi bằng cách nào đây ? " " Đời này nhận định là Tiêu Chiến thì bắt buộc phải là Tiêu Chiến , không có ngoại lệ " " Ấu trĩ quá đi " " .... " " Tiêu Chiến, tôi thật sự rất yêu cậu " " Tôi biết " Trăm hạt mưa rơi , không hạt nào rơi nhầm chỗ .Tất cả người từng gặp , không người nào ngẫu nhiên .❌TRUYỆN CHỈ DỰA THEO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THỰC❌🚫Chào đón các Quả tử đến và góp ý , các chị Tôm Và Tiểu Motor cân nhắc trước khi đọc nha🚫Yêu mọi người❤…
author: 小跳步NNedit without permission vui lòng đừng bế các cháu đi chơi chỗ khác giúp em em camun…
tập hợp những chiếc đoản vănbản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi chỗ khác dùm em…
author: 非持续性见异思迁edit without permission…
anh yêu em vì em ngọt…
Tác giả: Đào ĐàoTập hợp những chiếc đoản viết cho cục bông mềm mại Uông Trác Thành. Chủ yếu là Chiến Thành, Bác Thành, Khoan Thành...Lưu ý: không thích Uông Trác Thành thì đừng đọc, không KY trong nhà của Đào. Cảm ơn.Hành văn tiểu học, phiền KHÔNG REUP nơi khác. Nếu phát hiện Đào xin ẩn truyện.…
Author: nnleeath or athx Ngược nhẹ nhàng cho đêm khuya yên giấcx Chỉ là một cái Oneshot ngắn ngủn, nhạt nhẽo :))))x "Pháo hoa trong đêm tối sẽ như thế nào? Sẽ đẹp như chúng ta vẫn thường xem trên ti vi chứ?ĐỪNG MANG CON TỚ ĐI KHI CHƯA XIN PHÉP…
Author: nnleeath or ath- Ngọt (?)- Lại là _ath_ đây ~~…