Thực tập sinh Moon Junhui chế độ chọn lọc người xem để biến Cyworld thành Tinder vào những năm hai ngàn lẻ mấy, chỉ để xin một kèo hẹn hò với thực tập sinh Seo Myungho.Bài viết này chỉ được hiển thị với một số người xemOneshot・Junhao・Slice of life, Pink(Finished)📷 Theinnocence_J…
"Nghe bảo mày vừa chuyển đến đây hả?""Ừ, tao còn đang tìm chỗ ở nè.""Có khó quá thì để tao giới thiệu cho, chứ tuyệt đối đừng bước vào con hẻm trên đường số Bảy.""Sao vậy?""Ở đó có một cái nhà trọ ba tầng tên là Quái Dị. Và đúng như cái tên của nó, lũ người trong đấy đều rất quái đản. Mà nghe đồn chỗ đó còn có ma.""Ê nghe cũng hay mà!?""Hay con khỉ! Nghe lời tao, tránh xa chỗ đó ra đi.""Hmm... Được rồi..."…
Xin chào , tôi tên Ân , 1 thanh niên 25 tuổi , Tôi sợ mọi người , sợ những việc phải xã giao , sợ phải giao tiếp với những người lạ , tôi sợ tất cả những ddieuf đó , và tôi biết : Một phần nào đó trong bạn cũng như tôi !…
Một buổi tối bình yên của cặp đôi Giáo viên mầm non - Nhân viên ngân hàng1 đoản nhỏ dành cho Tuấn Triết, những người đã mang đến cho tôi một mùa hè tuyệt vời…
Tên truyện: Tiên Nữ Muốn Ngủ.Author: Kanpekina SugoiNơi đăng: WattpadThể loại: Đồng nhân, Np, Harem, Anime, Kuroko basketball, Tống, Bg. Ngày đăng: 8.2.2022Summary:"Ăn trưa cùng không Momoi?""Ăn cũng chết mà không ăn cũng chết.""..."Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad @kanpekinasugoi và vui lòng không mang đi bất cứ đâu…
Bầu trời đêm rải đầy những vì sao, cậu thiếu niên tóc rối ngồi bên cạnh, đôi mắt sáng hơn cả dải ngân hà trên cao."Ren, cậu có tin vào điều ước không?" Aoi hỏi, giọng cậu nhẹ như gió thoảng.Ren im lặng một lúc, rồi chỉ khẽ vươn tay, kéo Aoi ngả đầu lên vai mình. Trong lòng cậu, chẳng cần điều ước nào cả. Chỉ cần Aoi còn ở đây, chỉ cần những mùa hè vẫn ấm áp như thế, chỉ cần bàn tay cậu vẫn đủ dịu dàng để giữ lấy người trước mặt."Không cần tin" Ren đáp khẽ, ánh mắt vẫn dõi theo sao trời. "Vì những thứ tớ ước muốn, hiện tại ở ngay bên cạnh rồi."Aoi ngẩn người một chút, rồi bỗng bật cười, vùi đầu vào áo Ren. Có lẽ Ren chẳng biết, sự dịu dàng ánh lên trong đôi mắt cậu, chẳng một vì tính tú nào sáng bằng.…
"Is it too late to ask for love? Is it wrong to feel right?"Author: TMAGenre: Fluff, Daily Life, Slice of LifeLength: OneshotRating: K+Status: FinishedAuthor's note: - Truyện viết về couple Cancer & Gemini.TRUYỆN ĐĂNG ĐỘC QUYỀN TRÊN WATTPAD VÀ FORUM MẬT NGỮ 12 CHÒM SAO. VUI LÒNG TÔN TRỌNG TÁC GIẢ KHÔNG MANG TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC.…
"Linh nay được 20 nồi bánh chưng rồi, cô là sinh viên năm hai, nhà cũng chả khá giả gì nên phải lóc ca lóc cóc đi thuê cái nhà trọ trên phố đi học. Ấy vậy mà đời đâu có như là mơ, tưởng chừng đời cô êm đềm như mấy câu chuyện tình cảm động trong phim Hàn nhưng không! Nó cảm lạnh!"..."Chào mừng Linh đến với xóm trọ bất ổn với lượng drama hàng ngày để hóng nhiều đến mức nếu nó là đồ ăn thì cô đã chưa bao giờ phải uống nước thay cơm. Tất cả mọi loại drama nào trên đời xóm trọ này không thiếu. Linh tỏ vẻ, cảm ơn, nhưng tôi đếch cần ạ."..."-Linh nay lớn nhỉ, thế có người yêu chưa?" -Dạ chưa... -Cô thấy con cô với con cũng hợp đó nha! -Dạ, cháu buê đuê. -À..."…
Một mối quan hệ kì lạ, giữa hai con người kì lạ. Một câu chuyện kì lạ có thể khiến người đọc lắc đầu. Nhưng ai dám nói rằng, đó không phải là tình yêu...…
Thứ Hai - Ở Lại Với Tôi Thêm Một Chút- Một bản tình ca không lời, viết bằng playlist lúc 3:02 sáng.Joss là người sống theo nề nếp, làm việc đúng giờ, không chia sẻ gì nhiều ngoài những bảng excel.Gawin là người sống trong thế giới riêng, vẽ bìa sách cho những cuốn không ai nhớ, thu podcast về những thứ tưởng như chẳng ai để tâm - một chiếc ghế lỏng khớp, một cơn mưa hụt, một ánh nhìn không biết nên đáp lại bằng nụ cười hay cúi đầu.Họ ở cách nhau vài tầng lầu. Không biết mặt nhau.Chỉ kết nối qua một playlist được cập nhật vào mỗi thứ Hai, lúc 3:02 sáng.Một người làm nhạc, một người nghe.Một người kể chuyện, một người lặng lẽ sống chậm lại - theo từng tập podcast.Không ai lên tiếng.Không ai đòi hỏi.Không ai biết người kia là ai.Nhưng từng bước một, qua những bản nhạc vô danh, những địa điểm lặng lẽ, và một chiếc áo khoác màu xanh rêu có cổ tay cam...Thế giới của họ chạm vào nhau.Và đôi khi, chỉ vậy là đủ để yêu.-Playlist mà Gawin sẽ nghe, hoặc dùng để mở khi viết - vẽ - pha trà - làm podcast, và chắc chắn... nghe vào lúc 3:02 sáng được đính kèm ở chương 1. Nghe thử nha!…
Trường THPT XYZ vốn là trường chuyên của thành phố, nơi hội tụ đủ loại con ngoan trò giỏi trên đời. Sự xuất hiện của những thành phần cá biệt, lập dị hay quậy phá gần như không có trong môi trường hoàn hảo này. Hãy tưởng tượng mà xem, nơi mà học sinh không bao giờ nói tục chửi bậy, luôn xưng cậu tớ, khômg bao giờ than phiền vì bài tập, hay thậm chí thành tích học tập đều tăm tắp? Suy cho cùng chúng cũng chỉ là sự tẩy não trắng trợn, nhằm nhào nặn ra đứa trẻ theo ý muốn của gia đình và xã hội. Nói "gần như" mà không nói "tuyệt đối"...có nghĩa là cái thành phần dị biệt kia vẫn còn tồn tại, chỉ là họ sống ẩn dật và không cho ai biết mình "khác biệt" mà thôi! Và cái nơi để những thành phần bất hảo đó có tên: Hội học sinh! Phải, cái nơi mà ai cũng nghĩ sẽ hội tụ của những kẻ thiên tài của thiên tài, hoàn hảo của hoàn hảo lại chính là nơi chứa chấp những con người lập dị của ngôi trường này. " Chúng tôi khác biệt, đơn giản vì chúng tôi không phải bản sao của bất kì ai."…