câu chuyện nói về quá khứ và hiệt tại của cô gái Mylay chỉ mới 16tuổi và cô đã bị ám ãnh và dày vò chuyện đó suốt 10năm quua .Nhưng cô đã gặp một chành trai cực kì lạnh lùng và kiêu ngạo . Hai người đã gặp nhau và anh đã làm cô trở nên vui vẻ như ngày xưa…
Anh ấy yêu một cô gái kém mình 6 tuổi, lại là cô chủ của mình...Anh yêu một cô gái bất hạnh, ngay từ ngày đầu gặp mặt...Và cứ thế bảo vệ cô ấy cho tới hết cuộc đời.…
Có lẽ cái khung cảnh chết chóc bởi bọn zoombie đã quá quên thuộc với tất cả mọi người thông qua hàng loạt bộ phim được sản xuất lấy chủ đề ấy nhưng ít ai ngờ rằng nó lại thật sự xuất hiện và bắt đầu xâm chiếm vào cuộc sống của con người một cánh đột như thế…
Truyện kể về trong một lần tham chiến Childe đã hóa thành vampire( được dịch lầ ma cà rồng). Caauj thèm khất giọt máu aams nồng chảy trong cơ thể của người mình yêu.…
"Truyện Chàng Trai Tôi Từng Theo Đuổi xoay quanh những câu chuyện của Lâm Tuyết Kì và các bạn học thời sinh viên của cô, tới lúc ra trường và có cuộc sống riêng, điều bất ngờ khi cô gặp lại Phùng Mạc Hy chàng trai cô từng theo đuổi năm ấy"…
tác giả : Munthể loại : đam mỹ ,1x1, nhất công nhất thụ, có chút H có chút ngượcđây là chuyện của tớ nếu muốn mang đi đâu yêu cầu thông báo đừg mang đi lung tung hi vọng các bn tôn trọng mà cân nhất trc khi chuyển ver. Hay viết lại truyện hoặc Edit 💝. Tên cũ : Dù đau....Nhưng vẫn yêu !…
Tác giả: Hỗn ĐộnThể loại: ngọt,đam mỹ, huyền huyễn, ảo tưởng, chủ công, 1x1...Giới thiệu: Hành trình truy thê của đại lão.(Ps nhỏ: tác giả có vốn từ ngữ hơi hạn hẹp nên có thể sẽ lặp lại 1 từ nhiều lần) Lần đầu đăng và quyết tâm sẽ không bỏ dở tuy viết hơi linh tinh.…
Ngày xưa mất ngủ tui sẽ đi soi mmt, ngày nay hội hè chán quá mà soi miết vài mmt cũng ngán nên từ nay mất ngủ tui sẽ viết fic. Viết chơi thôi không biết thể loại gì nữa 😂 gom hết vô 1 cục vậy 181230 nhân ngày chị gái hát Memory of the wind hay ơi là hay…
lưu ý: truyện chuyển ver nhằm mục đích giải trí, phi lợi nhuận chưa có sự đồng ý của tác giả丶 đông thiên yết là băng sơn mỹ nhân nổi danh của cửu trung, thành tích học tập ưu tú, thanh lãnh nội liễm, người theo đuổi đếm không xuể, mỗi ngày đều sẽ có một nam sinh tới mời cô đi ăn cơm, thế nhưng cô chỉ tiếp nhận lời mời của giáo thảo*, cho nên ai cũng cảm thấy đông thiên yết có ý với cậu ta.*giáo thảo: là một từ mà học sinh đài loan dùng để gọi nam sinh đẹp trai nhất trường.nhưng chỉ có một mình đông thiên yết biết, người cô thích không phải giáo thảo mà là người luôn đi theo sau giáo thảo, tiểu tùy tùng tú sắc khả xan của cậu ta.丶đông thiên yết vẫn luôn cho rằng, thẩm bảo bình là một cún con phúc hậu và vô hại, thẳng tới rất lâu về sau, cô nhìn thấy hắn dùng một tay xách tên côn đồ từng bắt nạt cô lên, hung hăng ấn lên trên tường.lúc đó cô mới biết được, hóa ra dáng vẻ văn nhã nhu nhược mà hắn bày ra trước mắt cô từ trước tới giờ đều là giả."... hiện tại tớ chạy có còn kịp không?"thẩm bảo bình từ phía sau mạnh mẽ ôm lấy cô, miệng hơi lẩm bẩm: "muộn rồi."…
Tôi đã làm mất nhật kí, có một số suy nghĩ và câu chuyện tôi sợ một ngày nào đó sẽ quên đi nên t sẽ cố gắng lưu giữ lại những suy nghĩ đó dù là tiêu cực hay tích cực dù nó có khùng điên như thế nào nhưng ít nhất khoảnh khắc đó tôi cảm thấy tôi được là tôi.…
Những mẫu chuyện mình viết cho sự zô tri của hai đội. Ở vũ trụ này T1 và GenG cực kì thân nhau-thân ai nấy loFic có thuộc tính couple ( Choker và Guon) nên bạn nào không thích có thể clickback ngay nhé…
Sáu năm, hơn 2190 ngày, cuối cùng thì em lại quay về nơi này, nơi có anh, em và tình yêu tan vỡ của chúng ta. Là duyên hay số phận bi đát đưa chúng ta tới, để dằn vặt nhau trong đau đớn hay một lần nữa quay lại con đường chúng ta từng đi...…
Câu chuyện do mình tự sáng tácChủ yếu là phát huy khả năng viết văn của mìnhKể về cuộc sống của con mèo bị bỏ rơi và ánh nhìn khách quan của nó về thế giới loài người - nơi được gọi là "xã hội tàn độc"…
"Người lạ ở trong dạnh bạ""Người mà ta vẫn thường nhắc tên" "Người lạ ở trong danh bạ""Người mà ta vẫn không thể quên"Cuộc hành trình nào cũng giống nhau cũng có bắt đầu và kết thúc chỉ khác là khi kết thúc ta có mỉm cười hay không...hay cuối cùng chỉ là người lạ ở trong danh bạ...người mà ta vẫn không thể quên…