jsolnicky ; người Hà Nội
" thơm quá, son của anh mùi dâu hả? "…
" thơm quá, son của anh mùi dâu hả? "…
😶🌫️😶🌫️😶🌫️…
Baby thơm như chíp chíp.Em chỉ muốn được hít, baby mỗi ngãy…
Trần Phong Hào thích đọc lén fanfic của SolnicStan, chửi ầm fanfic có cái kết quá choá má. Quả báo là bị xuyên vào fanfic cẩu huyết mà anh là nhân vật nhu nhược nhất hành tinh còn bị "đàn em Thái Sơn" hành hạ. Và Chiến lược "skinship bất đắc dĩ" để không bị con "AI não tàn còn cấp cao" chích điện.Tag: xuyên truyện, hài hước, boylove, 1×1, no cp phụ, văn xuôi, Ngôi kể thứ nhất (Phong Hào)Jsol!TOP - Nicky!BOTTình trạng: chưa hoàn…
" ai là thuyền trưởng ? "─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──Xoay quanh về một cặp đôi mèo bông đang trong mối quan hệ mập mờ của chương trình đang dần dần bị mọi người nghi ngờ .─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──reina.17.9.24─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──p/s: w như cũ nhé truyện đầu tiên không cần des bìa =))…
sơn hào hải vị và những vụn bánh mì siu đáng iuuu.…
Sống sót thế nào trong bối cảnh đầy rẫy quái vật biến dị, siêu năng lực um sùm? Dễ lắm Sơn-Hào chỉ cho!Cảnh báo: Các chi tiết trong truyện là hư cấu, không có thật. Các cp có nhắc đến trong truyện:1. Đăng Dương x Thanh Pháp2. LyHan x HanSara Cân nhắc trước khi đọc.…
Phong Hào yêu Thái Sơn, nhưng tình yêu ấy chưa bao giờ được đáp lại. Mỗi ngày, cậu mang đồ ăn cho anh, những bữa ăn đơn giản nhưng chứa đựng tất cả tình cảm chân thành. Mỗi dịp lễ, cậu lại chuẩn bị quà, hy vọng sẽ khiến Thái Sơn mỉm cười, nhưng những món quà ấy luôn bị vứt vào sọt rác, chẳng bao giờ có cơ hội chạm vào trái tim anh.Khi nhớ anh, Phong Hào viết những lá thư, gửi đi những lời yêu thương không bao giờ nhận lại. Cậu biết rõ, những dòng chữ ấy sẽ chẳng bao giờ tới được tay Thái Sơn. Nhưng cậu vẫn làm, vì trong cơn đau đớn âm thầm, tình yêu ấy vẫn tồn tại, không cần được đáp trả, chỉ cần được yêu.…
mỗi bài hát là một mẩu chuyện của sơn hào-nhuuys-…
- anh thích em đó, em thì sao?: không biết, chưa muốn yêu.…
Nghe nói Nguyễn Thái Sơn và Trần Phong Hào sắp quay lại.Câu chuyện người yêu cũ quay lại cũ rích được xào nấu lại với gia vị của Sơn Hào. Mong mọi người sẽ thích.…
Hư cấu.Không mang đi đâu nhé.…
trong suốt tám năm dài đằng đẳng ấy lại có một người đợi chờ một người. mười bảy tuổi, cuối cùng em cũng gặp lại anh.…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…
Viết xàm xàm thôi à mà chuyện này là ý tưởng của tớ nhưng mà hầu như là do chat GPT viết nha.…
Dark romance- "Đôi lúc em chỉ ước...em ước giá như mình chẳng làm điều dại dột ấy mà tiếp cận anh bằng tình yêu và sự ân cần thì có lẽ anh đã chẳng phải chịu khổ cực và mất niềm tin vào em..."-"Em nhìn bãi biển kia đi...dẫu cho biển có mang đến cơn sóng vô tận và hung dữ thì vẫn luôn có bờ cát trắng ngăn nó lại. Anh không phải bao cát để em đánh đập, nhưng anh sẽ nguyện làm cát biển, làm chỗ dựa cho những tổn thương của em..."…
Trường trung học Phan Đăng Lưu có hai truyền thuyết sống. Một kẻ là "Bạo Quân" Nguyễn Thái Sơn, mạnh mẽ, ngang tàng, một câu nói có thể khiến cả đám đàn em răm rắp nghe theo. Một người là "Thiếu Gia Lạnh Lùng" Trần Phong Hào điềm tĩnh, sắc bén, không bao giờ tham gia ẩu đả nhưng lại chưa từng thua một trận nào.Hai con người, hai phong cách, tưởng như chẳng liên quan, nhưng lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một người cai trị bằng sức mạnh, một kẻ giữ vững vị thế bằng sự nhạy bén và trí tuệ.Bất cứ ai trong trường cũng biết: "Thái Sơn và Phong Hào - nước sông không phạm nước giếng." Nhưng khi một biến cố xảy ra, đẩy cả hai vào thế đối đầu trực diện, mọi nguyên tắc bị phá vỡ.Thái Sơn cười lạnh:"Cậu nghĩ cậu có thể chơi trò cao thượng với tôi sao?"Phong Hào bình thản nhếch môi:"Tôi không chơi, nhưng tôi cũng không bao giờ thua."Giữa những âm mưu, những trận chiến ngầm và cả những khoảnh khắc rung động lặng lẽ, liệu kết cục của cuộc đối đầu này là thắng thua rõ ràng, hay sẽ có một sự thay đổi không ai ngờ tới?…
Cuộc sống là một cuộc hành trình, không phải là một cuộc đua ❤️🩹…
nơi provide energy for the whole day.…
người tìm hoa - kẻ đếm mạng.@én…