Taengsic
…
Văn ánNgô Thẩm Ly hét to "cô không tin vợ cô ư" Vệ Vi bàng hoàng tai như ù ù "ý....cô là..."Ngô Thẩm Ly cười to"hahahaa ôi Linh Nhuệ thật đáng thương khi yêu cô".-------------------------------Nàng không dám nghĩ đến sự thật lại là như vậy đại não nàng như rung lên.Đèn giao thông chuyển xanh nàng vặn ga tìm người nàng muốn gặp và người tin tưởng nàng tuyệt đối nhưng nàng lại đánh mất nó.Ầm ầm chiếc lamborghini Huracan đen của nàng bị một chiếc xe tải điên đâm đến biến dạng nhưng nàng chưa kịp đau thì đầu óc tối sầm nàng chỉ kịp nghĩ một suy nghĩ cuối cùng--Chị ơi,em sai rồi em thật có lỗi,nếu có kiếp sau em nguyện dành cho chị cái con tim lẫn lí trí--.-----------------------------------Tại một góc khuất nào nhỏ trong tang lễ của nàng có một cô gái lãnh đạm, diễm lệ nhưng lại mang cho người khác nỗi lạnh thấu sương bước vào nhìn vào di ảnh nàng vài phút rồi kẽ bước ra.--tại sao?tin tôi khó đến thế ư-- cô bước thẳng đến điểm cao nhất của cây cầu mang tên Ô Thước rồi gieo mình xuống --nếu có kiếp sau tôi sẽ không dám bước vào cuộc đời em nữa--.…
Author : Youngsi_taeDisclaimer : Nhân vật trong đây thuộc về Kishimoto, không thuộc về tôi, viết với mục đích phi lợi nhuận.Summary : Nếu một ngày nào đó, Hinata của thế giới song song bỗng dưng xuất hiện trước mặt Naruto và đàn con sẽ như thế nào ?Note : đây đơn giản chỉ là trải nghiệm của Hinata (đáng sợ) khi bước vào thế giới của Hinata (hiền thục) =)))…
Tình yêu đôi khi không đến từ sự lựa chọn...Mà nhiều lúc đến từ sự tình cờ của định mệnh..…
Có người tin rằng công nghệ cao sẽ thay đổi tương lai. Anh là kĩ sư tài giỏi của Đảo Tương Lai, được xem là ân nhân cứu thế. Nơi này hình như đã bị bỏ hoang lâu năm, trước đây rất sầm uất, hưng thịnh. Anh ấy đang rất lo lắng vì người yêu của anh ấy bệnh nặng có thể rời khỏi thế gian bất cứ lúc nào. Nếu dùng công nghệ cao có thể thay đổi đảo tương lai vậy có thể cứu được cậu ấy không? Nghiên cứu ngày đêm cuối cùng anh đã đưa linh hồn cậu vào robot, để ý thức của cậu trở thành trí tuệ nhân tạo. Thành quả mới này nếu được công bố ra sẽ rất rắc rối vì vậy anh chỉ dám nói cậu là quản gia nhân tạo. Ánh mắt mơ màng, đôi môi anh đào khẽ gọi tên anh. Khi mở mắt cậu thấy mình khác đi nhưng vẫn thấy nụ cười của anh ấy. Người cậu tôn sùng nhất là anh ấy, dù vật gì trong tay anh ấy cũng sẽ biến thành kì tích. "Em có tin anh sẽ bảo vệ được em không?" Đương nhiên là em tin anh rồi! Gần đây anh ấy luôn nhốt bản thân trong phòng nghiên cứu. Mình muốn ở bên anh ấy trong những ngày cuối. Một đám người xông vào phá huỷ hệ thống bảo vệ, sau đó em không biết gì nữa! Đáng sợ lắm! Bọn người kia đã cấy virus vào hệ thống lập trình, dùng em phá huỷ những người máy khác, làm sao đây? Tiếp tục sẽ phá huỷ hệ thống trí tuệ nhân tạo của đảo tương lai mất! Hãy để như tự nhiên. Chương trình tự huỷ đã kích hoạt, hệ thống sẽ tự huỷ sau 30s...hãy để em thấy nụ cười của anh...lần cuối...…
Tui mới viết truyện á mn cho nhận xét i…
Tác giả: @AlwaysBesideYou128Tình trạng: Chưa hoàn thànhMột fic nhạt như cái cover của nó vậy :))Đây là hố, mà đã là hố thì không biết bao giờ mới lấp nổi~20180625 ~ ?…
để lại cho năm mười tám tuổi khoảng kí ức không trọn vẹn.started: 24.01.2022…
Người đến cũng có người đi. Có người biết trân trọng có không. Liệu chuyện tình cảm đầy rào cản giữa Mộng Nguyệt và Khởi Dương có thành công. Hay Khởi Dương vẫn còn lưu luyến Ái Đoan? Cùng đọc câu chuyện Nắng Ấm Đầu Xuân nhé!…
Văn án:Cô phải chịu nhiều đắng cay tủi nhục của một tuổi thơ đầy dẫy những bất hạnh... Những người thân dần dần bỏ lại cô...nỗi cô đơn, sợ hãi không ai hiểu được, chỉ có mình anh an ủi vỗ về... Rồi thì sao ? Anh cũng như họ,, cũng bỏ đi không lời từ biệt.Đây liệu có là trò đùa của số phận, khi hai chị em cùng đối mặt mỗi ngày mà không hay biết, không chỉ vậy cô còn tranh giành người yêu với em mình...Anh hận cô, hận cô chưa một lần gọi tên anh, càng hận càng yêu. Từ lần đầu tiên nhìn thấy đã yêu mà giờ không thay đổi. Anh hận cô yêu mà không thừa nhận. Hận cô mang anh cho người khác.Tại sao phải bỏ chốn khi mình cũng yêu anh rất nhiều." Cô bé lì lợm! Cả cuộc đời này cho dù em có chạy đến chân trời góc bể em cũng không thoát được anh. Em phải bên anh trọn đời..."Cô chạy trốn khỏi anh nhưg trái tim đã chao cho anh rồi. Có ai nói cho cô biết...làm sao để quên anh, làm sao để hết yêu anh?❤❤❤- Anh cần gì ở tôi! Nói đi! Anh muốn gì ở tôi nữa?- cô khóc nức nở dù đi đến đâu anh cũng tìm ra , cô thực sự lâm vào ngõ cụt.- Anh muốn trái tim em!Anh nhìn cô cố ngăn tức giận, làm sao lại chốn anh, anh chỉ yêu cô thôi. Cô thật to gan khi mang cả cục cưng đi chốn cùng.- Vậy anh lấy đi! Lấy nó ra khỏi lồng ngực tôi đi! Lấy ra đi!- cô dùng tay cầm lấy tay anh đưa lên ngực trái nơi có trái tim đập loạn nhịp vì anh.Anh mạnh mẽ ôm cô vào lòng, xiết chặt, hận không thể nghiền nát cô. Anh biết cô đã tổn thương rất nhiều, nhưng tất cả nên chấm dứt tại đây...Cô cần được yêu thương?(Mong được đón nhận và góp ý!)T…
author:yoonsic1999nhân vật không thuộc về authể loại:yoonsicP/C: mình có viết sai chính tả hay viết không đúng thì thông cảm nha...mình không có nhiều thời gian để ngồi một chỗ viết.-------------------trong đêm mùa đông lạnh giá ,những bông tuyết trắng phau rơi ,dường như đây là những bông tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.mùa đông năm nay có vẻ giá hơn mọi năm.......Gặp nhau trên mạng có được xem là định mệnh không?-chị không biết... có thể là có hoặc không ...không ai biết trước được sau này.-dù vậy nhưng e sẽ mãi không bao giờ xa chị.- ừ ...chị cũng vậy ...chúng ta sẽ vượt qua mọi dào cản nhé!....-hôm đó trời mua to gió lớn...mọi thứ đều chìm vào sự yên tĩnh của bầu trời đêm...nhưng họ vẫn đứng đó ,hai con người hay chính xác hơn là hai người con gái mặc kệ trời mưa khiến cơ thể họ ướt sũng..... yoona : -Chị hãy cùng em rời khỏi nơi này, chúng ta sẽ sống cùng nhau.sica : yoong à,chúng ta không thể đến với nhau.yoona: tại sao lại không ,chị có nhớ lời hứa của chúng ta không... chúng ta hứa sẽ mãi mãi bên nhau mà...hãy bỏ lại tất cả đi có được không sica...sica:yoong tại sao em không chịu hiểu hả...chúng ta là con gái em hiểu không...chúng ta đến với nhau là sai trái ,điều đó không thể được *cô như gào lên trong cơn mưa, cố gắng giải thích cho người kia hiểu*yoong: hai người con gái yêu nhau thì có gì là sai chứ...YOONG : phải chị nói đúng chúng ta không thể đến với nhau ,em không xứng với chị... haha e chỉ là một đứa con gái cha không thương ,mẹ koong yêu thì làm sao xứng với chị ...hahah...'cô cười trong đau khổ'.…
Thể Loại: Nam nữ cường, ngược cùng sủng, viễn tưởng, cưới trước sủng sauDon't reup khi chưa có sự xin phép từ tác giả----------------------------------------------------------Mạch truyện:Nàng vì hắn mà tam sinh tam thế.Nàng, cớ sao lại chẳng thể hiểu? Nàng yêu "Y" mà "Y" lại chẳng để mắt đến nàng? Nàng vì hắn mà đến cả chết cũng cam tâm chịu. Nàng, hận hắn lắm, người làm nàng đau khổ.Kiếp trước kiếp kia rồi lại kiếp này, sự đơn phương mà độc mã ấy như sát muối vào trái tim nàng. Bao năm vẫn như thế, vẫn như đêm trăng sáng cũng giống như những vì sao... Hơn thế nữa, nàng và chàng chẳng giống nhau như bầu trời và mặt nước biển mênh mông rộng lớn của Đại Dương này.Lại một lần nữa..Nàng và chàng lại luân hồi mà gặp nhau, nàng nói:-"Cảm ơn ngươi đã cho ta tất cả những thứ ta cần..."Chàng ngạc nhiên liền nói:"Ta đã cho nàng thứ gì?" -"Thứ mà những nam nhân khác đều không có, nữ nhân cũng đều không" Nàng cười nhu mi mà đáp. Chàng chỉ biết im lặng một hơi rồi nói:"Ta nghĩ, thứ đó ta cho nàng cũng chỉ là ánh mắt vô tình ta nhìn nàng"Giọng nói băng lãnh như xuyên tạc tim nàng, nàng cười nhẹ nhàng mà im lặng hồi lâu đáp:"Cảm ơn chàng"Hai người từ từ đi vào cửa luân hồi rồi dần biến mất giữa không gian vạn vật.-------------------------------------------------------------P/s: Đây là tác phẩm đầu tay, tớ mong m.n sẽ thông cảm vì những câu từ không hợp lí:3💦Chúc mọi người xem truyện vui vẻ hì hì😶…
Trong chúng ta có lẽ ai cũng đã từng nghe câu chuyện về chiếc hộp Pandora , câu chuyện về nguồn gốc của những tai ương, bất hạnh trên thế giới và để cứu rỗi lại những lỗi lầm mà nữ nhân loại kia đã gây ra .Panx đã được ra đời , nó được tạo ra bởi Ngài với nhiệm vụ tìm kiếm và thu hồi , nó luôn chăm chỉ làm nhiệm vụ mà Ngài giao cho nó.Chỉ là, theo thời gian nó phát hiện rằng những thứ đã từng tồn tại trong chiếc hộp không thể thu hồi hết được , chúng như một loại virus lây lan từ thế giới này sang thế giới khác , khiến cho các thế giới tràn ngập tai ương đứng trên bờ vực sụp đổ , tuy có một ít thế giới nhờ vào thứ vius đấy thúc đẩy thế giới phát triển nhưng quả thật không đáng kể .Quá bối rối trước tình cảnh như thế này, Panx muốn hỏi ý kiến của Ngài , chỉ là nó không tìm được Ngài , đã từ lâu lắm rồi kể từ khi nó rời Ngài để làm nhiệm vụ thì nó đã không thể liên lạc được với Ngài , nó đã quay về , đã chờ đợi Ngài rất lâu,rất lâu.Nhưng mà , nó biết nó không thể đợi ý kiến của Ngài được nữa khi mà đã có một số thế giới sụp đổ rồi và nó phải tự quyết định thôi, nó muốn thực hiện nhiệm vụ , nó muốn bảo vệ những thế giới này như cách Ngài đã từng bảo vệ .Chọn một thế giới có nguy cơ sụp đổ cao nhất , Panx nhanh chóng tiến vào thế giới đó.…