bối cảnh: underground mafia au! , abo!tmh x đtahđd x nqađhđ x hhh"nội tâm của quán quân" "ngoại lệ của á quân""đầu tiên và duy nhất"(truyện hoàn toàn không có thật vui lòng không áp đặt lên người thật, tên người thật nhưng mọi sự kiện không hề tồn tại)…
Giữa chúng ta có những khoảng cách mà ngay cả tôi cũng không mở ra được. Có những tiếng đập nơi lồng ngực mà khi phát hiện ra lại chẳng thể giải thích...Đôi khi tình yêu dễ nhạt đi, khi em không phải người tôi tìm kiếm. Và đôi khi quá khứ không thể phai tàn, khi tôi cố chấp không muốn buông tay. Au : A Mòe…
Trích đoạn: "Anh đợi em nhé." Có lẽ chờ đợi cũng là cách để thử thách sự kiên nhẫn của bản thân. Liệu sẽ có kết quả đẹp hay đổ vỡ, đều do chúng ta quyết định cùng với sự vận hành của quỹ thời gian.🌷Lưu ý: - Truyện hoàn toàn dựa trên sự tưởng tưởng. Các địa danh tên thành phố hay nơi ở đều không có thật. Có thể không thuần Việt 100%. Viết truyện cũng là dựa trên sở thích của mình. Mình cũng khá nhỏ tuổi nên không am hiểu lắm. Nếu có sai sót mọi người nhẹ tay nhắc nhở thôi nha. Một sở thích nhỏ giúp cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn. Mong mọi người ủng hộ nhé. Chân thành cảm ơn.…
lần đầu viết textfic nên sẽ ch được hoàn thiện hoàn toàn. có gì ch đúng hãy góp ý cho mình nha, nếu thấy hay thì còm men cho tui đọc với nhaaaa, miễu aiitác giả: meoris✮hehehe…
📘 "Chào Em, Lại Là Tôi."Một câu chuyện boy love học đường, gay cấn nhưng ấm áp, đậm chất healing.Một bản tình ca tuổi trẻ về can đảm - yêu thương - và sự lựa chọn không im lặng.Hồ Đông Quan - cậu học sinh trầm lặng, học giỏi, luôn đứng đầu khối, là lớp phó học tập được giáo viên tin tưởng. Nhưng sau vẻ ngoài gương mẫu là một trái tim cô độc: ba mẹ mất sớm, Quan sống một mình, làm thêm ở quán cà phê để mưu sinh. Cậu cũng là mục tiêu của sự cô lập và bắt nạt học đường vì quá "khác biệt".Mỗi đầu tháng, Quan đều nhận được một cuốn sổ tay nhỏ từ người lạ - viết bằng nét chữ quen thuộc, đầy ân cần. Những cuốn sổ đó giúp Quan không gục ngã, dù chẳng hề biết người gửi là ai.Và Thái Lê Minh Hiếu - cậu thiếu gia giàu có, nổi bật với chiều cao 1m83, giỏi võ, biết đàn, học lực chỉ xếp sau Quan - là kẻ khiến Quan "phát cáu" vì luôn lẽo đẽo đi theo trêu chọc. Nhưng không ai biết, chính Hiếu là người đã thầm thích Quan từ năm lớp 8, cũng là người âm thầm bảo vệ cậu mỗi khi bóng tối vây quanh. Truyện do Idea của tác giả nhưng người viết là Chat GPT…
"Có những cánh hoa chưa kịp nở đã rơi, lặng lẽ như một lời từ biệt không ai nghe thấy, nhưng hương thì ở lại rất lâu trong gió, quẩn quanh mãi như nỗi nhớ chẳng chịu tan. Như ánh hoàng hôn từng rực rỡ đến nghẹn ngào giữa lồng ngực, rồi cứ thế lụi dần, không ai gọi thành tên, cũng chẳng ai đủ can đảm để lãng quên.." _TieuHo_- Otp chính: RhyCap- Dựa trên các hint ngoài đời và tưởng tượng của tác giả (chủ yếu là tưởng tượng)- Các hint có thể bị biến tấu đôi chút so với ở ngoài- Truyện không có thật- Không ăn cắp ý tưởng, không toxic_Cảm ơn vì đã lựa chọn - Tôi là TieuHo_…
Một câu chuyện nhảm nhí khi bạn thân hóa thành người yêu.Thể loại: thanh xuân vườn trường, bl, yêu thầm bạn thân-----Fic chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả!au : Charmaine104couple gốc: Taekook, SopeLink fic gốc: https://www.wattpad.com/story/302383991?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Nari_83---#3 hoangducduy - 1/6/2025#2 rhyder - 21/9/2025…
"..những người vì trầm cảm mà muốn ra đi ấy, không hẳn là vì họ quá ghê tởm xã hội này, mà chính là tại nơi thân yêu nhất, giữa lúc họ cùng đường, hoàn toàn không nhận được chút ấm áp yêu thương, dù chỉ một chút, cũng không cho.."…
Tôi cứ nghĩ rằng những ngày tháng cấp ba sẽ chỉ xoay quanh việc làm lớp trưởng, học hành, tham gia phong trào gắn kết bạn và tránh mấy vụ "tình cảm học sinh lướt qua nhanh như cơn gió".Cho đến khi Trần Duy Khôi bước vào cuộc đời tôi. Một tên lớp trưởng ngang ngược, điểm suýt soát với tôi từng con số được thầy xếp vào chung một cụm liên minh học tập với tôi. Nhưng càng tiếp xúc, tôi càng chắc chắn: mối quan hệ này không đơn thuần!Một Khôi khác chẳng giống với Duy Khôi tôi biết.Lặng lẽ, trầm ổn. Biết rõ mọi điều đang xảy ra, kể cả những điều mà tôi chưa từng nói cho bất cứ ai.Giữa hành lang trường học, giữa những dòng tin nhắn vụn vặt, giữa ký ức và những cơn dự cảm mơ hồ. Một bí ẩn bắt đầu hình thành.Và từ đó, "lối nhỏ" giữa hai chúng tôi bỗng trở thành ngã rẽ của thời gian, cảm xúc và cả định mệnh.Lối Nhỏ - nơi những tâm hồn tưởng chừng không thể chạm lại va vào nhau.…
Dựa trên câu chuyện có thật của chính tác giả. Một chương không quá dài chỉ là được chi nhỏ.Đôi nét tác giả: Hiện tại đã 15 tuổi. Em đang học lớp mười, là một học sinh giỏi và đam mê đọc sách. Nước mắt tuổi 14 là sách đầu tay của em.Suốt từ lớp sáu đến lớp bảy, Mathilde luôn phải chịu đựng những câu chửi rủa, thói bắt nạt và lăng mạ hàng ngày ở trường, trong sự thờ ơ của tập thể sư phạm và em giấu nhẹm không nói với gia đình. Em sống trong xấu hổ, sợ hãi, cảm giác tội lỗi vì bản thân không biết tự vệ thế nào. Em tự đấu tranh với bản thân giữa lòng căm hận, để vượt qua ý định tự chấm dứt cuộc đời mình mà sống tiếp. Cho đến một ngày, em tìm thấy một lối thoát: viết ra.Nước mắt tuổi 14 là cuốn nhật kí của Mathilde, một thiếu niên bị buộc trưởng thành sớm. Qua từng trang viết, em đã khắc họa lại từng giai đoạn trong chuỗi ngày địa ngục, ác liệt, bạo lực dài lê thê mà em chính là nạn nhân.Nhà xuất bản Hà Nội năm 2018…
Một câu chuyện nhẹ buồn về hai tâm hồn tuổi mười bảy - khi người ta vừa biết rung động, vừa học cách tồn tại trong thế giới nhiều vết cứa. Hoàng Cát Minh - cậu nam sinh lớp 11A4, đẹp trai, trầm lặng, luôn giấu mặt sau lớp khẩu trang và mái tóc dài che gần hết đôi mắt. Một nốt ruồi nhỏ dưới môi trở thành cái cớ để cậu bị trêu chọc, để rồi nỗi tự ti cùng chứng rối loạn lo âu xã hội (SAD) khiến Minh ngày càng khép kín, sống như cái bóng trong lớp học của chính mình. Đình Phạm Việt Anh - lớp 11A9, thông minh, hòa đồng, giỏi ăn nói và luôn mỉm cười. Cậu là kiểu người khiến ai cũng nghĩ rằng "có gì mà buồn được chứ?" Thế nhưng đằng sau vẻ ngoài ấy là những vết roi sau lưng, những cơn ác mộng không lời và một tuổi thơ chưa bao giờ trọn vẹn.Một người như cái bóng. Một người giỏi che giấu.Hai mảnh đời chẳng có gì liên quan - vậy mà lại bước vào quỹ đạo của nhau bằng một cách rất lặng lẽ.Một ánh nhìn vụng trộm sau lớp khẩu trang.Một nhịp tim lỡ chệch giữa sân trường đầy nắng.Một cậu trai chưa từng được khen... và một người đầu tiên dám gọi nốt ruồi ấy là "đẹp".Giữa những tổn thương chưa lành, những ghen tuông trẻ con và cả những lần muốn từ bỏ - liệu hai cậu thiếu niên ấy có thể tìm thấy chút bình yên trong nhau?…
Tên truyện: Thương TrúTác giả: Vương HuyềnThể loại: Ngôn tình, hiện đại, học đường, đô thị,...Giới thiệu: Có những mối nhân duyên dù trăm phương nghìn kế né tránh, cuối cùng vẫn sẽ tương phùng.Lần nữa đối diện với người ấy, Trú Song mới hiểu, năm tháng không chỉ thay đổi mỗi mình cô. Có những chuyện tưởng đã thành quá khứ, lại khắc cốt ghi tâm. Có những tình cảm tưởng đã nguội lạnh, lại chỉ cần một ánh mắt là có thể nhen nhóm bùng cháy. Nhưng điều đã vỡ liệu có thể lành, kẻ đã bước đi liệu có thể quay đầu?Một câu chuyện về những mối tình khắc cốt ghi tâm, về những con người từng lạc mất nhau giữa dòng đời, và liệu họ có còn cơ hội để tìm lại nhau lần nữa...…
" Loài cỏ bốn lá tượng trưng cho điều gì?"Từng nhành cây phiến lá đều mang trên mình những gửi gắm của con người về một sự may mắn, về tương lai tràn ngập niềm hy vọng hay lại chính là một cuộc gặp gỡ do vận mệnh sắp đặt. Cuộc gặp gỡ của Hoàng Vũ và Trường Minh chính là điều kì diệu đó. Cả hai gặp nhau trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất. Giữa những tháng ngày mông lung ấy, chính Minh là người đã luôn sát cánh bên cạnh Vũ, giúp Vũ từ một cô gái rụt rè không dám vượt qua vùng an toàn, chỉ biết nghe theo sự sắp xếp cứng ngắc của bố mẹ trở nên kiên cường hơn, tìm thấy niềm đam mê của mình và quyết tâm theo đuổi. Trong hành trình tìm kiếm bản thân, hai người đã nảy sinh những rung động đầu đời. Tuy nhiên đứng trước ước mơ hoài bão, liệu tình cảm của họ có thể vượt qua được hay không?___Lần đầu mình viết chuyện có thể còn nhiều sai sót mong mọi người thân thiện góp ý, còn nếu không hợp gu thì mọi người có thể lướt qua, đừng nói nặng lời nha <3…
Tên: Món nợ ngọt ngàoTác giả: Quỳnh PooThể loại: Tình cảm, hài hước, lãng mạn.Rating: k+- Xin anh, em xin anh đấy. Anh đừng đi, em không mong anh ở lại với em, nhưng em cầu xin anh đừng bỏ rơi đứa con chưa hình thành này. Nó là con của anh, nó mang giọt máu của anh mà. Em không muốn con em sinh ra không có bố...hícXin đính chính...Đây là một câu nói đùa, câu đùa nhảm nhí của một con bé tính tình cũng nhảm nhí không kém.Quan trọng hơn, cuộc đời của con bé đã thay đổi một cách ngoặm mục chỉ từ câu nói đó.Mô típ truyện quen thuộc...Nam chính hoàn hảo đến từng milimet. Nữ chính bá đạo trên từng hạt gạo.Tình yêu giữa họ chắc là đáng mong đợi lắm đây.__________________________________________________________Poo: Đây là bộ truyện mình viết thời còn "trẻ trâu", thế nên từ văn phong, cốt truyện, tình tiết đều còn rất "hạn chế". Vì có một số ad ở diễn đàn khác post truyện của mình thế nên mình không muốn sửa lại nữa. Cứ coi đây là một bước khởi đầu không mấy tốt đẹp để rút kinh nghiệm đi.…