Nắng Và Mưa
Ngọt , bl Manhwa…
Ngọt , bl Manhwa…
Cắn Thượng Ngươi Đầu Ngón Tay by Tô Cảnh Nhàn Văn án: Sở Dụ cực kì xinh đẹp gia cảnh hảo, liền tính giới tính vi nam, còn là một vô pháp cứu vớt học tra, cũng không cản trở hắn lấy siêu cao đến phiếu sổ được tuyển Gia Ninh tư nhân Giáo hoa. Toàn giáo cũng biết, Sở Dụ tối không quen nhìn , chính là nhiều lần niên cấp đệ nhất, các loại thi đua giải thưởng lớn bắt được mềm tay, thanh lãnh tự hạn chế, đối cái gì đều một bộ không chút để ý biểu tình giáo thảo Lục Thời. Thẳng đến có một ngày, tan học sau, có người ở trường học trong rừng cây nhỏ nhìn thấy, Sở Dụ lôi kéo học thần bạch quần áo trong tay áo, tội nghiệp mà, "Lục Thời, cho ta cắn một chút đi, ta nhất định nhẹ nhàng ." Lục Thời đưa ngón tay bỏ vào Sở Dụ miệng, "Trọng một chút cũng không quan hệ." --- Sở Dụ hoảng sợ phát hiện, trong một đêm, hắn thức tỉnh kỳ dị huyết thống, yêu cầu mỗi ngày hút một hai giọt máu tươi tài năng sống sót. Nhưng sở hữu người huyết đều lại khổ lại thối, trừ bỏ... Lục Thời. # thượng thiên nhất định là tại hố ta # --- Hai người hôn môi khi, Lục Thời môi phá da , sấm chút huyết đi ra, lại hương lại ngọt, Sở Dụ nhịn không được nhiều lần liếm cắn Lục Thời môi. Lục Thời đỡ Sở Dụ sau thắt lưng, cười khẽ, "Như vậy tham ăn, ân?" Nói xong, trực tiếp đè nặng người thật mạnh hôn môi. 【 cao lãnh lớn lên soái đánh nhau lợi hại học thần công X mỹ mạo tự kỷ tính cách hảo lại có tiền học tra thụ 】 1, 1v1, he, tưởng tượng phong phú vườn trường tiểu điềm văn ~ điềm điềm ngọt, sủngPS…
© Suga_KimChuyện về một cô gái giấu một bí mật lớn dưới đôi kính mọt sách ấy.taehyung's translation for 200 haremie…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
ybyuu…
nơi khởi nguồn của ngân hà chuối.💫🍌…
Hi,Tớ viết vì sở thích,có gì sai sót mong các cậu ghóp ý,đừng toxic ạ vì đây là lần đầu tớ viết:33Nhớ đừng xem chùa và vote cho tớ nếu thấy hay nha…