Thanh xuân ai cũng có đôi lần rung động. Mỗi khoảnh khắc đều như một thước phim tua chậm làm người ta nhớ mãi. Có thể là tình đầu đẹp đẽ như ánh trăng sáng, hay là đau khổ như dằm trong tim. Tất cả như đều được định mệnh sắp đặt...Mỗi câu chuyện là một vũ trụ riêng lẻ. Nơi giữa người và người có những mối duyên ràng buộc. Để lại trong tâm trí những kỷ niệm khó quên...…
Đôi khi tự mình nhận thấy rằng yêu thương ấy vì cớ gì lại mong manh như cơn gió, hạnh phúc đó hà cớ lại theo gió mà bay...Đây là những mẫu chuyện góp nhặt từng mẫu cảm xúc buồn, tâm trạng khi nuôi hy vọng cho 1 tình yêu không hồi đáp.…
Giữa thế giới 8 tỉ người này tôi đã gặp được em, liệu em có phải là định mệnh của tôi?Đôi mắt con người có tới 576 pixel thế nhưng tôi vẫn không thể nhìn thấu trái tim em.Em là 1 con người bí ẩn, xinh đẹp và quyến rũ khiến tôi không thể không tò mò về em.▪Đây là câu chuyện của riêng tôi và em.- Do ngôn từ còn lủng củng, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua.…
Chào mọi người! Các bạn có thể gọi mình là Lâm Lâm. Do thấy chuyện tình của bạn mình dễ thương quá nên mình bổng có hứng thú muốn viết truyện. Đây là truyện được viết dựa trên một câu chuyện thật của nhỏ bạn thân mình và đã được sự đồng ý của nó. Truyện dựa vào những tình tiết hoàn toàn có thật được kể lại từ nhân vât chính. Bởi vì bạn mình không muốn công khai tên nên các nhân vật trong truyện đã được mình đổi tên lại.Lần đầu tiên mình viết truyện nên nếu có sơ sót gì mong mọi người bỏ qua và có thể góp ý cho mình rút kinh nghiệm ạ. Mong được mọi người ủng hộ!…
Cô Dạ Huyền Tịch - ngoài sáng là 1 tổng tài thất thường. Lúc ngọt ngào đáng yêu | lúc quyết đoán sát phạt | lúc lạnh nhạt thờ ơ | lúc thì phúc hắc giảo hoạt ...=>con người khó nắm bắt Cô Roses - trong tối là 1 sát thủ máu lạnh, thị huyết , tàn nhẫn =>con người nguy hiểm Cô Hàn Tịch Nhiên - 1 nhân vật tiểu thuyết đanh đá chua ngoa không người thương yêu =>đá lót đường cho nữ chủ Chuyện gì sẽ xảy ra khi cô thành cô???…
"Lão La nhà mình khó tính ghê nhưng tiếc vẫn đơn độc nuôi thằng con chà bá bự là mình." Haizz tiếc ghê... Tốt nhất tôi - La Nhất Thành, nên ra tay trước khi lão ba hết xài được.…
Mình là ThưMình viết ra topic này để lưu giữ lại mọi thứ mình tiếc nuốiTrong không gian đầy tối tăm ấy , anh lại là ánh sáng duy nhất tôi nhìn thấy .Khi ánh sáng ấy biến mất , những hy vọng vừa nhen nhóm trong tôi cũng chợt tắt .Anh ấy như những vì sao , tôi mãi cũng không thể với tới..…
Tên truyện: Hơn Tất ThảyTác giả: porscheGiới thiệu truyện:Em yêu anh hơn tất thảy mọi thứ trên đời6 năm là cả hành trìnhThích anh từ thuở em còn ngây thơĐôi khi em chỉ tự hỏi6 năm sau em có còn yêu anhNguyễn Nam Đăng Khoa x Vũ Hoàng Hạ UyênTrai chuyên sử ấm áp bị điên x gái giỏi địa yêu anh không giứt --------------------------------Là một câu chuyện giả lậpNhưng chúng ta là thậtVà em yêu anh cũng là thậtChỉ mong một kết thúc có hậu cho tấm lòng em...…
đây là câu chuyện về một người con gái bị mắc kẹt giữa tình yêu và nghĩa vụ gia đình. dù trái tim thuộc về người khác, nàng buộc phải kết hôn với một người đàn ông không yêu. nỗi tuyệt vọng và bế tắc đẩy nàng đến lựa chọn kết thúc cuộc đời trong đêm đông lạnh lẽo. cái chết của nàng như một lời từ biệt đau đớn với thế gian, để lại sự tiếc nuối và ân hận muộn màng cho những người ở lạ…
Dân trong làng ai chả biết cái danh ông Mạnh. Nhà ông ta làm phú ông cũng được ba đời rồi. Ông vốn giàu sẵn lại được trời phú mần ăn giỏi, giàu càng thêm giàu. Nhưng dù có là phú ông thì cũng có nỗi muộn phiền riêng, vì ông cũng là một người cha. Ông chỉ lo mỗi việc cưới vợ gả chồng cho năm đứa con cậu ấm cô chiêu kia thôi.#Truyện chỉ đăng tại wattpad…
Văn án : "Ngươi có thích ta không ? Có bao giờ tin tưởng ta không ? Liệu trong mắt ngươi ta như thế nào ? ""Canh Mạnh Bà có thể quên đi kiếp trước nhưng cần quên thì sao vẫn nhớ mãi trong tiềm thức""Người chớ lo dù tứ hải ba hoang có bị huỷ đi, thiên giới bị diệt hay ta có sống lại một lần thì ta cũng sẽ không yêu ngươi"Tương truyền Nhị thái tử của Thần giới sinh ra đã mang trong người cốt cách của tiên nhân không cần trải qua tu hành, tài hoa hơn người , tinh thông võ nghệ được cả Thiên giới yêu quý và kính trọng nhưng vì tình mà bảy trăm trước bất chấp huỷ đi tiên cốt nhảy xuống Tru Tiên , chịu đựng ngàn vạn khổ khiếp nhân gian Bảy trăm sau muôn vật đổi thay ngay cả thiên giới cũng đổi chủ gặp lại người xưa với thân phận bán tiên liệu tình cảm này có còn như ban đầu…