"Em gái, liệu tôi có thể yêu em..."Chỉ là viết về OTP một tý thôi, tôi vã quá mà, nhân vật của tác giả nhưng số phận của họ nằm trong tay tôi, nếu truyện có không hay thì hãy ấn clickback, tôi không nhận gạch đá :(…
"Tất cả sự suy đồi đều bắt nguồn từ tình yêu. Hãy cứ yêu và nàng sẽ thấy, thứ tình cảm ngỡ tưởng là hạnh phúc nàng trao cho họ, thực chất đều là bất hạnh thôi."Pairing: Lily Mirabelle x Grace x Simeon. Mà đúng ra không có nhiều tình cảm trong truyện lắm, chủ yếu là về tình cảm của Lily.Lưu ý:- Lily Mirabelle hay Gabriel là OC của mình, dựa vào bối cảnh game Obey Me!, không phải nhân vật trong game.…
Bản chuyển ver phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả, lẫn beta, edit, nên đừng tự tiện đem đi khi chưa xin phép. Tui ko khó việc reup bản chuyển ver này nhưng ít nhất nói một tiếng trc.…
Tên gốc: Hồn Ma Ở Vùng Đất Xương [ Hoặc Sakura Nhìn Thấy Ma và Mọi Thứ Trở Nên Lạ Lùng]Summary: Sakura đi giữa ranh giới của sự sống và cái chết - và đã đi gần như cả cuộc đời cô. Người đã chết cố kể lại câu chuyện của họ, và người sống thì không biết gì.Với sự tham gia của các diễn viên:Haruno " huyết kế giới hạn của ta có thể đá vào mông của ngươi, của mẹ ngươi và cả mông của chính ta nữa" Sakura Uzumaki " ủa, ngươi không ở đây để kết bạn hả? nghĩ lại đi đồ khốn" Naruto.Uchiha " chúng ta lừa dối lẫn nhau và chết cùng với nhau, nhưng chết tiệt, điều đó (chỉ có thể) xảy ra nếu Naruto và Sakura chết trước khi ta làm nổ tung Konoha" Sasuke.Author: Drindrak Rate: T, 5 parts ongoing | Sakura H., Naruto U., Sasuke U.Translator: ChiffonWarning: chưa có sự cho phép của tác giả, xin đừng mang đi đâu.…
Tổng hợp một số đoản văn ngấu hứng viết về PerthSaint!Lưu ý chỉ là đoản ngược vì lúc viết những đoản này là lúc tâm trạng mình không tốt nên sẽ không có ngọt đâu!Truyện hoàn toàn hư cấu do mình nghĩ ra đừng áp dụng vào hiện thực của hai em! Xin cảm ơn!…
câu chuyện kể về 3 nàng công chúa hồ ly là bạn thân từ nhỏ mỗi người một tính cách cả ba đều xuống trái đất để tìm phò mã của mình nếu không sẽ bị hóa thành chồn.…
Ánh đèn vàng nhạt phản chiếu lên chiếc váy ôm sát đường cong đầy mê hoặc của Diêu Vãn Tình. Cô đứng trước chiếc bàn họp, đôi mắt sắc như dao nhìn sang người đàn ông đang khoanh tay đứng dựa cửa.Vãn Tình: "Anh làm thêm giờ để theo dõi tôi à? Hay là sợ tôi tốt hơn anh?"Lục Trầm Ngôn nở một nụ cười như có như không, nghiêng mình lặng lẽ ngắm nhìn đôi chân thon dài không thể rời mắt của cô.Trầm Ngôn: "Em tự tin quá rồi đấy. Tôi ở lại vì dự án, không phải để nhìn em lượn lờ trong cái váy đó."Vãn Tình nhếch môi, bước chậm rãi lại gần. Mỗi bước đi của cô âm thầm như một lời thách thức, mùi hương nước hoa nhẹ thoảng khiến không khí thêm ám muội.Vãn Tình: "Vậy sao mắt anh như không thể rời khỏi tôi vậy, Trầm Ngôn?"Không khí như đông lại. Một khoảng lặng kéo dài, đến khi Trầm Ngôn bật dậy, bước nhanh tới, đẩy mạnh cô áp vào bức tường kính.Trầm Ngôn: "Em nghĩ trò khiêu khích này khiến tôi dễ dàng mất kiểm soát sao?"Vãn Tình cười khẽ, hơi thở phả vào cổ anh:Vãn Tình: "Tôi nghĩ... anh đang cố giả vờ giữ bình tĩnh thôi."Giây phút ấy, môi họ tìm đến nhau như hai kẻ thèm khát, không cần lý do, không cần giải thích. Nụ hôn đầu tiên đến trong tiếng tim đập hỗn loạn và tiếng mưa lách tách ngoài cửa kính. Áo sơ mi bị kéo bung, móng tay cào nhẹ lên lưng, và tiếng thở dốc vang vọng giữa văn phòng lạnh lẽo, như thể cả văn phòng này là thế giới riêng của họ.…