- Trong cuộc sống dường như ai cũng đã trải qua ít nhất 1 lần chung đôi cùng ai đó ... - Chuyện Tình Tôi Và Em là câu chuyện dài về 1 tình yêu không hồi kết ...- Câu chuyện sẽ được chia ra nhiều chap và mỗi chap là mỗi cảm xúc khác nhauMời các bạn đón xem…
Anh là một giáo viên nghèo.... Lần đầu bước vào quán bar đứng top....mọi thứ làm anh dính đến giới nhà giàu. Cậu ta tiếp cận anh. Khinh bỉ , chơi đùa, chăm sóc. Dần dần cậu ta có tình cảm với anh... ..... anh bị bại lộ là gay. Và thế gia đình, trường học, tình yêu bị đảo lộn hoàn toàn.…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
Tác phẩm này nói về: Nếu bạn bị đưa ra một thử thách " Phải cưa đổ 12 chòm sao tình cờ là các bạn học cùng lớp của bạn" thì bạn sẽ phải làm thế nào?Diên là một cô gái thờ ơ với tương lai của mình, không có chí tiến thủ bị bố cô là một người giàu có, có quyền lực trong đất nước tống vào một ngôi trường hoàn toàn xa lạ so với cô, nhất là lại bị tống vào lớp lập dị nhất trong cái trường đó với hi vọng bằng một cách nào đó cô sẽ thay đổi được mình và ngộ ra thêm nhiều điều mới.Thế nhưng, từ khi bước vào đó cô chỉ gặp phải toàn những chuyện vớ vẩn, một anh chàng hết sức kì bí và lớp học với những học sinh ưu tú nhất đôi khi lại không phải là lớp học tốt nhất.Vậy Diên đối mặt với tương lai của mình như thế nào? Liệu cô có thể thay đổi bản thân và biến thành người mà bố cô mong đợi?P/s: Đây là thể loại dài kỳ đầu tiên mà mình viết, trước giờ mình chỉ toàn viết linh tinh thôi, mong mọi người ủng hộ.…
"Có những lời nói ra tưởng chừng vô nghĩa... nhưng lại khắc sâu mãi trong tim người."Cô nói dối, chỉ một câu tỏ tình ngu xuẩn trong khi mất bình tĩnh, phần vì bất lực, muốn mượn sức mạnh của anh để sống sót qua những tháng ngày bị dồn ép, bị tổn thương. Một câu nói tưởng chừng bâng quơ ấy đã đưa cô bước vào cuộc đời anh, như một cơn gió lặng lẽ luồn qua khe cửa, nhẹ nhàng mà day dứt khôn nguôi."Vì em từng chỉ là gió... nên không có quyền ở lại."…
"Dù chàng trai của em có đến muộn đi chăng nữa, thì vẫn sẽ đến. Hoa Quỳnh ấy, dù muộn màng thì nó vẫn nở, vẫn mang hương thơm tinh khiết biểu xén không gian này!" Thành, cậu trai hiền lành thường xuyên được gửi những bức thư kì lạ bỗng nhiên phải lòng cô bạn lớp kế. Lợi, cậu trai chững chạc trước tuổi, lúc nào cũng tỏ ra cứng rắn.Tuấn, một cậu trai thông minh nhưng có vấn đề với gia đình.Minh, một cậu trai hoạt bát nhưng chất chứa nhiều nỗi buồn trong lòng.Cùng nhau trải qua cái tuổi 17 với bao nhiêu cảm xúc vui vẻ có, đau buồn có, hờn ghen có tương tư cũng có của 4 nhân vật, vì tuổi trẻ, không chờ ai cả...…
Một câu chuyện học đường nhẹ như nắng, buồn như gió cuối mùa - nơi ba tâm hồn lặng lẽ tìm thấy nhau giữa ồn ào của tuổi trẻ và khoảng lặng của những điều chưa kịp nói.( truyện do AI viết ) thêm yếu tô dẫn dắt của người đăng…
Gia Khang - cậu nam sinh điển trai, học giỏi, nhà giàu, luôn xuất hiện với nụ cười dịu dàng và vẻ ngoài hoàn hảo trong mắt bạn bè. Nhưng sau tất cả lớp mặt nạ đó là một Gia Khang hay tự ti và luôn giấu mình trong những tiêu chuẩn do người khác đặt ra. Cậu thích thầm Phương Anh - cô bạn nữ cùng lớp trầm lặng, không nổi bật, nhưng lại khiến Khang cảm thấy bình yên mỗi lần ở cạnh.Phương Anh là người sống nội tâm, không quan tâm nhiều đến mấy chuyện tình cảm học đường. Cô nghĩ rằng những người như Gia Khang không bao giờ nhìn đến người như mình. Nhưng thật ra, trong những lần tình cờ làm chung bài tập, những cái chạm tay nhẹ, những lần ánh mắt vô tình bắt gặp... trái tim cô cũng bắt đầu dao động.________Chao xìn, mình Phương Châu tác giả của "Mùa Hạ"lần đầu mình viết truyện nên còn thiếu sót, mong mọi người bỏ qua nha…