Trong bối cảnh xã hội khắc nghiệt của Bangkok năm 1990, Joss và Gawin, hai chàng trai với tình yêu thuần khiết, phải đối mặt với sự kỳ thị và áp lực xã hội. Joss là con nhà giàu, còn Gawin là học sinh nghèo. Tình cảm của họ bị xã hội coi thường, và Gawin, không muốn Joss chịu đựng đau khổ, dần lánh xa anh. Dù Joss kiên trì tìm kiếm, cuối cùng Gawin bị đánh đập đến chết bởi những kẻ thù ghét. Joss sống trong nỗi đau mất Gawin, mang theo tình yêu và ký ức về cậu suốt đời, học cách sống tiếp và trở thành người đàn ông mạnh mẽ, nhưng luôn cảm nhận nỗi trống trải và nhớ nhung khôn nguôi.…
"Tôi không cần ai tuyên bố họ yêu tôi. Tôi chỉ cần một người... dám nắm tay tôi khi không ai nhìn."Một bức ảnh bị rò rỉ. Hai bàn tay nắm nhau dưới bàn họp quốc gia. Một mối quan hệ chưa từng được định nghĩa.Gawin Caskey Vajisarak - thái tử út của hoàng gia Thái Lan, được nuôi dạy để trở thành hình mẫu cho cả vương triều, chưa từng sống thật quá một buổi chiều.Joss Way-ar - con trai của Phó Thủ tướng thuộc phe cánh tả, miệng mồm lanh chanh, lúc nào cũng cười đùa bỡn cợt nhưng hiểu rõ từng đường đi nước bước trong thế giới nơi cảm xúc luôn bị đem ra mặc cả.Giữa một đất nước mà tình cảm riêng cũng có thể bị xem là chiến lược, liệu họ có thể giữ lấy tay nhau - mà không cần ký thêm một văn bản nào?Một câu chuyện về hoàng tộc, chính trị, truyền thông, và những cái nắm tay chưa kịp công khai.Hài hước, vui nhộn, sâu sắc và lặng lẽ làm tim bạn co lại.…
series fanfic dựa trên ảnh | JossGawin | một chuyện tình nằm giữa các khoảnh khắc | mỗi tấm ảnh là một câu chuyện chưa kểCó những khoảnh khắc được chụp lại.Có những cảm xúc thì lớn dần lên mà không cần nói ra.Đây là tập hợp những oneshot được viết từ những bức ảnh của Joss và Gawin - những khung hình tưởng như vô tình, nhưng thật ra là lát cắt của một thứ tình cảm nhẹ nhàng, kiên nhẫn và không giấu nổi.Trong ảnh, họ luôn ở cạnh nhau.Trong lòng nhau, dần dần cũng vậy.Mỗi oneshot là một bước chân nhỏ trên hành trình không ai lên kế hoạch - từ ánh nhìn vụng trộm đến những cái nắm tay rất đỗi tự nhiên.Từ lặng thầm... đến chẳng thể che giấu."Chúng ta đã ở trong tất cả những khung hình đó. Và hình như... cuối cùng cũng ở trong tim nhau rồi."⸻Highly recommend bật album Carrie & Lowell của Sufjan Stevens trong lúc đọc.Hoặc nếu bạn đã đi tới đoạn ngọt rồi thì bật thêm "You're In Love" của Betty Who cũng dịu nha.…
"Một chuyện tình không công khai, nhưng chưa từng che giấu."⸻Thể loại: hiện đại, tình yêu chậm rãi, đời thường, đối lập tính cách - hướng nội & hướng ngoại, private but not secret love, healing, HE.⸻Mô tả:Có những người bước vào đời ta nhẹ như một khung hình mờ sương - chẳng cần tiếng động, cũng không cần lý do. Chỉ một ánh nhìn, một nụ cười lặng, một bài hát thoảng qua... cũng đủ khiến cả thế giới đảo chiều."Sau Ống Kính Là Em" là câu chuyện của một người hướng ngoại rực rỡ và một người hướng nội lặng thầm. Một người luôn ở giữa ánh đèn sân khấu, và một người chỉ muốn đứng sau ống kính, lưu giữ những khoảnh khắc không ai để ý.Họ đến bên nhau không vội vã, không ồn ào. Chỉ là những lần chạm mặt nhẹ như gió, những tin nhắn ngập ngừng trong inbox, những buổi cà phê nghe đĩa than và những chiều dọn nhà im lặng nhưng ấm lòng.Tình yêu này không phải bản tình ca bùng cháy.Nó giống như một bản nhạc indie trầm ấm, vang lên lặng lẽ khi thành phố đã ngủ yên.Chậm. Nhưng sâu.Nhẹ. Nhưng thật.Vì sau tất cả những màn hình, những MV, những buổi diễn...Người Joss luôn thấy rõ nhất, vẫn luôn là em - ở phía sau ống kính.⸻Trong lúc đang bí nội dung thương trường là chiến trường bên Velvet Storm + chờ đợi Ep 3 trong mỏi mòn thì toai lại đào thêm được 1 quả hố mới. Chắc là fic ngắn yêu đương dễ thương thôi, nhưng mà k biết bao giờ mới viết xong 🥹…
"Dear friend... I was never the chorus, only the silence between your lines."⸻Em là người hát tình ca.Giọng em đủ dịu để khiến người khác tin rằng tình yêu là có thật.Em yêu nhanh, si mê chóng, đau đớn đến tận cùng - rồi viết thành bài hát và hát như thể chưa từng tan vỡ.Tôi luôn là người ngồi ở hàng ghế sau cùng, lặng lẽ ngắm nhìn em, nghe em kể chuyện tình người khác.Tôi biết tất cả lời bài hát, nhưng không có câu nào nói về tôi.Tôi từng nghĩ, nếu mình tốt với em đủ lâu, đủ âm thầm... có thể em sẽ viết gì đó cho tôi.Chỉ một đoạn thôi.Một câu hát cũng được.Một chữ "anh" thôi... cũng được.Nhưng không.Bài hát nào của em cũng là tình ca.Và tình ca của em...Chưa từng có tôi trong đó.Em chưa từng viết cho tôi.Nhưng tôi đã yêu em qua mọi bản tình ca về người khác.⸻+1 Trope yêu thích top 1 trong lòng tôi: Hanahaki…
Tên truyện: Chưa Kịp PR Phim Đã Phải CPR TimThể loại: BL | Romcom | Showbiz | Fake Dating -> Real LoveTagline: Tình yêu không có trong kịch bản - nhưng có thật ngoài hậu trường.Mô tả:GMM quyết định cứu vớt scandal của gà cưng bằng một cú truyền thông bẻ lái: cho Joss và Gawin - hai nam diễn viên "chẳng thân chẳng quen" - giả làm couple.Cái gì cũng diễn được... trừ nhịp tim. Khi tình yêu giả bộ dần hóa thật, câu hỏi đặt ra là: Liệu mối quan hệ này sẽ kết thúc cùng hợp đồng truyền thông, hay bắt đầu bằng một lời tỏ tình đầy rung động? Một câu chuyện hài hước - bỉ bựa - đáng yêu đến chớp nhoáng.Và nhớ: Hãy chuẩn bị CPR tim trước khi đọc nhé!…
gawin và joss là kẻ thù không đội trời chung, chuyện gì sẽ xảy ra nếu đột nhiên gawin bất ngờ xuất hiện ở chỗ của joss trong tình trạng bị trấn thương nghiêm trọng? gawin vẫn còn che giấu rất nhiều thứ mà joss chẳng thể ngờ tới. --. original: axel_prple. link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/64764586/chapters/166419796. bản dịch ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP của tác giả gốc, vui lòng không bê đi nơi khác. joss wayar x gawin caskey…
Thứ Hai - Ở Lại Với Tôi Thêm Một Chút- Một bản tình ca không lời, viết bằng playlist lúc 3:02 sáng.Joss là người sống theo nề nếp, làm việc đúng giờ, không chia sẻ gì nhiều ngoài những bảng excel.Gawin là người sống trong thế giới riêng, vẽ bìa sách cho những cuốn không ai nhớ, thu podcast về những thứ tưởng như chẳng ai để tâm - một chiếc ghế lỏng khớp, một cơn mưa hụt, một ánh nhìn không biết nên đáp lại bằng nụ cười hay cúi đầu.Họ ở cách nhau vài tầng lầu. Không biết mặt nhau.Chỉ kết nối qua một playlist được cập nhật vào mỗi thứ Hai, lúc 3:02 sáng.Một người làm nhạc, một người nghe.Một người kể chuyện, một người lặng lẽ sống chậm lại - theo từng tập podcast.Không ai lên tiếng.Không ai đòi hỏi.Không ai biết người kia là ai.Nhưng từng bước một, qua những bản nhạc vô danh, những địa điểm lặng lẽ, và một chiếc áo khoác màu xanh rêu có cổ tay cam...Thế giới của họ chạm vào nhau.Và đôi khi, chỉ vậy là đủ để yêu.-Playlist mà Gawin sẽ nghe, hoặc dùng để mở khi viết - vẽ - pha trà - làm podcast, và chắc chắn... nghe vào lúc 3:02 sáng được đính kèm ở chương 1. Nghe thử nha!…
Taehyun, vốn không có quá nhiều kinh nghiệm trong các mối quan hệ, cảm thấy giằng xé vì lỡ phải lòng đến tận hai người (nhưng có lẽ hai người đó cũng không quá khác nhau đâu)Bản gốc thuộc về rosesggu (ao3), bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wattpad của mình nhé. Link gốc: https://archiveofourown.org/works/45155527Mãi mới tìm được mụt chíc fic ưng ý dành cho Trustiez line của chúng ta 🐰🐿️…
Những câu chuyện nhỏ dành cho những chàng trai tui yêu thương 😘Mỗi chap đều là oneshot, nội dung không liên quan đến nhau nên đừng đọc hết một lần, xoắn não đấy :v Nói là series nhà SSG nhưng fic về Wraith x Crown khá nhiều, mong mọi người thông cảm 🤗Tui viết những thứ tui thích nên nếu các bạn không thích thì có thể click back.…
Sợi Tơ Hồng (The Red Thread Of Fate) Đôi: JimmySea, JossGawinTác giả: Wind Nguyễn (windy_no_y)Ảnh bìa: Self-Editing - Pinterest PicturesThể loại: Nhân Duyên Tiền KiếpVăn án:Dù trải qua bao kiếp luân hồi, dù số phận có đưa đẩy họ vào những thân phận khác nhau. Ở quá khứ hay hiện tại, giữa những đổi thay của thời gian, họ vẫn tìm thấy nhau, như thể trái tim họ chưa từng lạc lối.…
drabbles về vihends, không ngắn nhưng cũng chẳng dài, rời rạc như cái cách họ xa nhau, ngọt ngào như cách họ coi nhau là người nhà.vhs và lần nữa khắc cốt ghi tâm.…
Gawin:"Anh có biết tôi ghét nhất là kiểu người như anh không?"Joss (liếc mắt, lạnh nhạt):"Trẻ con, bướng bỉnh, ồn ào, chỉ biết gây chuyện?"Gawin (cười nhếch môi, giấu nỗi buồn sau ánh mắt thách thức):"Không. Là kiểu người cứ im lặng mà bỏ rơi người khác."Joss (dừng tay, mắt khẽ dao động):"...Cậu tưởng tôi không đau à?"Gawin (ngẩng đầu nhìn thẳng, rít từng chữ):"Thế tại sao cậu không giữ tôi lại?"Joss (trầm giọng):"Vì tôi biết... nếu giữ, cậu sẽ lại khóc.""Yêu Anh Là Một Hình Xăm Sai Vị Trí"Cậu mười bảy tuổi - ngông cuồng, bướng bỉnh, sống bản năng và yêu theo cách hoang dại nhất.Anh hai mươi tám- trưởng thành, lạnh lùng, luôn biết điều gì nên giữ lại và điều gì nên cắt bỏ.Nhưng riêng với cậu - anh lại không thể dứt.Một hình xăm không được phép, một tình cảm không nên có, một cuộc yêu đầy những tổn thương và ghen tuông mù quáng.Càng đến gần nhau, càng rạch sâu những vết nứt không thể hàn gắn.Yêu, nhưng không chịu nhận. Cần, nhưng luôn tìm cách phá huỷ.Đây không phải là một mối tình dịu dàng.Đây là một cuộc chiến - giữa trái tim, tự tôn và bản năng khao khát.Có những tình yêu... sai vị trí từ khi bắt đầu. Nhưng lại chẳng ai dừng lại được.…
Fic gốc: VANDYN-HẦU GÁIby: t lun ds măBán thân để trả nợ, có lẽ chả ai muốn làm thế. Gia đình khó khăn và số nợ khổng lồ đã không cho cô có sự lựa chọn.Austin gia, một gia tộc đầy hào nhoáng, độc nhất vô nhị Austin tiểu thư- Charlotte Austin chính là chủ nhân của cô. Từ những việc nhỏ nhặt như bảo vệ, pha trà đến những việc như giúp nàng tắm rửa hay thỏa mãn nhu cầu tình dục của nàng cô đều phải làm tất cả...trong 10 năm.10 năm, có thể đủ để trả nợ nhưng có đủ để trả nợ tình??…
Ở rìa của một hành tinh nhỏ, nơi mặt trời chỉ mọc một lần mỗi năm, có một người con trai ngồi uống sao trong những chiếc ly thủy tinh mẻ góc.Cậu gọi đó là rượu. Nhưng thật ra, đó chỉ là những ký ức nguội lạnh được chắt ra từ lồng ngực.Gawin - người ta vẫn gọi cậu là "kẻ nghiện rượu" - sống một mình trên hành tinh ấy. Mỗi đêm, cậu chưng cất những điều không ai nhớ nữa: một cái ôm hụt, một lời yêu chưa nói, một cái nhìn ngoảnh đi. Cậu ép chúng thành thứ chất lỏng không màu, đổ vào ly, uống, rồi ngủ vùi trên quầy bar của chính mình.Cậu bảo: "Tôi uống... để quên rằng tôi đã từng tin vào ai đó."Cho đến một hôm, có một người rơi xuống hành tinh ấy.Anh không rơi theo kiểu thiên thạch, cũng không phải tàu vũ trụ. Anh rơi như một hạt bụi sao - lặng lẽ, nhẹ tênh, nhưng làm xáo trộn cả cơn buồn ngủ dài của cậu bartender cô độc."Cậu có ly sạch không?" - Joss hỏi, đặt chiếc ba lô đầy những ngôi sao nhỏ lên bàn."Tôi chỉ có ly vỡ thôi," Gawin nhếch môi, "chúng phản ánh đúng con người tôi."⸻Mình nghĩ ai rồi cũng từng là "kẻ nghiện rượu" theo cách của riêng mình. Và cũng như Hoàng Tử Bé, điều mình cần không phải là ai đó trách mắng, mà là một người chịu ngồi xuống, hỏi han, và lắng nghe mình thật lòng.P/s: Ý tưởng đến sau 7749 lần nghe Hoàng Tử Bé trước khi đi ngủ + bí ý tưởng cho mấy truyện khác 🥹 chúa tể của những chiếc hố nhưng trộm vía làm biếng lấp 🥱 cơ mà truyện này chắc chỉ là tản văn vu vơ chơi chơi vài chương thôi chứ k drama căng cực gì đâu 😇…