nhà hát sống
Vị khách không mời này, có cảm giác thân quen…
Vị khách không mời này, có cảm giác thân quen…
hơn cả yêu là gì?…
Thanh xuân của tôi nơi GHA ..…
Mình yêu Patrochilles. Đây là Au hiện đại.Truyện vẫn đang trong quá trình cập nhật ‼️‼️Ảnh bìa : @madtuqq trên X…
🔞mèo nhỏ bỗng biến thành người...…
câu chuyện mùa hè của anh học trò đan nheo và em nhà quê pát chít [ lấy bối cảnh miền quê việt nam những năm cuối thế kỷ XX ]…
nếu để con mèo đen nhảy qua quan tài, người chết sẽ sống lại.…
Cp chính: Vong TiệnPhát sóng trực tiếp…
vì ngày em đẹp nhất,là ngày anh mất em.…
ArtBook thôi mà π~π…
nơi ngọc minh viết nhật kí…
rút ra, đâm vào, cắm phập. tràn trề, nhễu nhão, đẫm.…
suy cho cùng, phê rượu, phê thuốc cũng không bằng phê anh.…
Series: Mãn Nguyệt Thâu Tâm hệ liệt Tác giả: Nguyệt Kỳ Nhi Tình Trạng: Hoàn - Số chương: 21 + (khoảng) 9 PN Thể loại: xuyên không, ngược nhẹ, sủng thê Đăng ở nhatnguyetsontrang và những website khác... (cứ tra theo tên truyện là ra, ở đây mình chỉ up văn án và đề tên để add vào list truyện thôi, thông cảm nha) Đánh giá: Khá YY, ai thích văn toàn nữ cường, nữ tài chủ... nên đọc vì ở đây có một dàn nữ chủ, à nhầm "băng đảng" nữ chủ cường x nam chủ cường…
Cô: Thiên Lam (tên do ba mẹ nuôi đặt) 10 tuổi, gặp tai nạn trong khi đi du lịch với gia đình vô tình xuyên không đến tương lai. Ở một thế giới xa lạ không quen không biết cô giả vờ mất trí nhớ rồi được một gia đình giàu có nhận nuôi. Anh: 16 tuổi, hoàng tử của Thiên Hà là chàng trai trong mộng của bao công chúa và tiểu thư. Lạnh lùng, vô cảm. Sở hữu sức mạnh bí ẩn. * Sơ lược giới thiệu truyện* Hai con người, hai thế giới, hai trái tim nhưng lại cùng chung một suy nghĩa, nơi hướng về. Định mệnh đã cho hai người họ gắp nhau, yêu nhau, rồi lại rời xa nhau. Thứ gọi là tình yêu khiến cho con người ta từng hạnh phúc vô cùng rồi lại khiến cho người ta đau khổ không quên. Yêu-nhớ-thương, đều là nhưng từ dành cho một người khi yêu, khi đang hạnh phúc nhưng với cô đó lại là con dao hai lưỡi khiến cô hạnh phúc, vui vẻ rồi cũng khiến cô đau khổ, tuyệt vọng…