La douleur exquies [DROP]
Gió càng mạnhCon người càng lung lây…
Gió càng mạnhCon người càng lung lây…
Gia Long tiến tới gần. Tôi nhẹ nhàng nhón chân. Đặt một nụ hôn vào môi nó. Mùi thơm của mái tóc và quần áo nó bay thoang thoảng vào mũi tôi. Lâu đến vậy rồi mà nó vẫn y như ngày trước. Bất giác tôi chợt cất lời nói:- Tao yêu mày nhiều lắm Long à...- Tao cũng thế. - Long đáp lại lời tôi.Ánh nắng chiều chiếu vào mái tóc người con trai đang đứng trước mặt tôi. Mới ngày nào đó hai chúng tôi mới chỉ là những cô cậu học trò ngay ngô mà giờ đã là những người trưởng thành. Thời gian trôi nhanh thật đấy. Khi ấy chúng tôi mới chỉ nói những lời yêu thương thơ dại mà bây giờ đang cùng bước trên chặng đường còn lại của mình. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua tóc hai chúng tôi. Long nhìn tôi đắm đuối tới mức tôi không thể chịu được mà thốt lên:- Gì nhìn tao dữ thế, mê tao thế cơ à?Long ngờ người, trầm ngâm một lát, mới tỉnh người rồi nói:- Ừ đúng rồi, tại mày xinh quá với lại tao suy mày nhiều quá rồi.Tôi bật cười. Vô tri thật. Nghĩ gì nói nấy luôn. Tôi cười nhẹ. Đứng trước nó, tôi cũng bị say nắng phần nào. Nó đẹp thực sự không xứng với tôi nhưng vẫn yêu tôi đến thế.- Còn tao thì bị say vẻ đẹp của chàng trai trước mặt đây. Mày bớt đẹp trai một tí cho xứng người yêu tao đi.Nó bất ngờ, nói lại tôi:- Đâu có, mày cũng xinh lắm chứ? Nhưng mà tao đẹp thế tán mày mãi mà chẳng được.Ngốc thật. Đúng là ngày trước nó theo đuổi nhưng mà tôi ngại thôi.- Thế giờ được chưa? Tao đồng ý rồi đây?- Vừa lòng tao rồi...Hai chúng tôi nhìn nhau rồi cười vui vẻ. Tác giả: Hannah_Huongcute/ Bìa: nhờ vẽ hộ t…
Dành cho những người thích những ngày tối trời, thích ngắm hoàng hôn và ghét đèn đỏ 90 giây.…
Giữa khoảng không mênh mông như không có điểm tận cùng, Hoàng Vy nhìn thấy một cô gái, cô ấy giống hệt em, đang đứng cách em một khoảng và bắt đầu tiến lại gần em."Mình biết cậu không thích mình."Em hơi bất ngờ, nhưng vẫn nở nụ cười tươi tắn trên khóe môi rồi đáp lại."Không, làm gì có đâu."Hoàng Vy vừa dứt lời, cô gái trước mặt bỗng nhiên biến mất, như một cơn gió vụt đi mất, rồi em thấy người mình như nặng hơn, em thấy bản thân đang bị cái gì đó ghì xuống, hai bả vai rất nặng. "Không thích mình cũng được, nhưng sau này, mong cậu giúp mình hoàn thành ước mơ nhé, mình cảm ơn cậu bằng cả tấm lòng, bây giờ mình phải đi rồi, tạm biệt.Sâu bên trong em có tiếng nói vang lên, nó nhẹ nhàng, ngọt ngào, tiếng nói vừa dứt cũng là lúc cơ thể em trở lại bình thường.…
" Mắt em mọc sau đít à " Tôi hơi ngớ người "Dạ?"" Dạ cái gì, em học nhiều nên ngáo luôn à?"Không hiểu sao anh lại cáu với tôi nữa, đã ai làm gì anh " Dạ không. Em đang học cách làm 3 phần 5 chanh" Tôi thoáng thấy anh đờ người trong chốc lát có vẽ anh không nghĩ tôi sẽ nói vậy." Khá quá nhỉ " -5/6/2024-…
An Vy - một cô gái sống nội tâm, ít bạn, vừa chuyển đến trường mới trong năm học lớp 11. Cuộc sống học đường ban đầu khá nhạt nhòa cho đến khi cô quen Duy - cậu bạn cùng lớp, năng động, ấm áp và luôn nở nụ cười rạng rỡ.Duy là người đầu tiên chủ động bắt chuyện, mượn sách, chia đôi hộp bánh, hay đơn giản hỏi: "Cậu ổn chứ?". Những quan tâm tưởng chừng nhỏ nhặt ấy khiến An Vy dần mở lòng. Cô thầm thích cậu nhưng không dám nói, chỉ âm thầm ghi lại mọi điều liên quan đến Duy trong một cuốn sổ tay nhỏ, gọi đó là "kỷ niệm đẹp của tuổi 17".Thế nhưng, khi tình cảm vừa chớm nở thì Duy đột ngột rời đi vì gia đình chuyển công tác. Không lời hứa hẹn, không giữ liên lạc - chỉ còn An Vy ở lại với những cảm xúc chưa kịp nói ra.Nhiều năm sau, Vy trở về nước trong khoảng thời gian dài du học. Giữa những ký ức ùa về, Vy hiểu ra: có những người đi qua không để ở lại, nhưng lại là đoạn thanh xuân đẹp nhất mà ta từng mượn - và mãi mãi không muốn trả.…
Gọi em là ghệ yêu giấu,vì em không phải ghệ yêu dấu.Gọi anh là ghệ yêu giấu,vì yêu đến mức phải giấu đi.*Nữ chính rất tự ti, cô ấy có khuynh hướng tự phủ định bản thân và có cảm giác buồn nôn bản thân, luôn cảm thấy mình không sạch sẽ. Quá khứ của ẻm cũng không trọn vẹn, nói thẳng ra là những điều bất hạnh nhất có thể sảy ra trong quá trình trưởng thành của những bé gái đều đã gặp phải.Nam chính rất đào hoa, cậu ấy tỏa sáng và nhiệt huyết, xung quanh có rất nhiều vệ tinh cậu ấy đối xử với mọi người là như nhau nên có thể nói là chẳng có là không có định nghĩa ngoại lệ hay ngoài lề đâu. Có thể nói là không đủ bốn tế - thước đo nam chính ngôn tình.---lúc trước có đọc được một câu như này chỉ tiếc không nhớ đã từng thấy ở đâu nhưng mạng phép được viết tại đây. "bạn không thể quay đầu vì bạn đã decise "có thể hiểu như sau: "decise" phát âm là "đì sai" hay có thể hiểu "đi sai""Bạn không thể quay đầu vì bạn đã quyết định" hay "Bạn không thể quay đầu vì bạn đã đi sai."-|-Tên chính thức : «Đường một chiều»Tên khác : ◍◌Ký gửi ở nơi giấc mơ chưa kịp viết◌◍Cùng một vũ trụ với "Nắm tay nhau bước qua mùa hạ" và "Mong cho ta ở thế giới khác"Tác giả : Ayanami AsukaNgày bắt đầu : 05/15/25.Thể loại: Học đường, drama, hài hước, hiện đại, teenfic, lãng mạn, tâm lí, chữa lành(nói thật;w;),...Ý tưởng nhân vật thuộc về mình, các mô tả điều là những tưởng tượng mà thành, không có ý xúc phạm hay nói xấu, gieo rắc tư tưởng lệch lạc cho bất cứ ai.…
Anti GunGoo hay DGGoo phiền click back!…
Chúng ta có quãng thời gian ấy chứ?! Nó mang tên tuổi trẻ. Là ai? Một cô gái trong sáng, hay một chàng trai đang lớn... Chúng ta đều đã từng mong muốn, khát khao và cũng đã từng nỗ lực vì điều đó... Là gì?! Một bức thư nơi ngăn bàn, một câu nói đầu môi, những rung động chân thành nhất... Tất cả đều đẹp đẽ khi chúng trở thành hoài niệm, câu chuyện này...mang những giấc mơ trở lại. Nhưng đừng nghĩ nó êm dịu như nước, cũng đừng nghĩ nó thật thà, ngây thơ.... Cả cô và Anh hay bất cứ ai trong câu chuyện này cũng mang theo lớp mặt nạ vụng về của tuổi trẻ. Họ cố gắng để trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn.…
Trong đây là tranh mà tao đã vẽ bằng tất cả tấm lòng của mình nên là tao mong bọn mày đừng mang nó đi đâu hết, ko thì bọn mày sẽ được nổi tiếng và trở thành hot face luôn :3. Đếu đùa đâuP/s: Ok, bây giờ bìa là do tao tự biên tự diễn rồi đấy…
Lớp trưởng khó tính và Badboy ngả ngớn, tưởng không hợp mà hợp không tưởng!!…
Cp Chính : Ngô Minh Khang - Nguyễn Hoài An." Anh đi ngang em nhiều lần, như thể chẳng có gì. Nhưng ánh mắt thì chưa từng vô tình."Tác giả : Nguyễn Thị Minh Thư ngày sáng tác : 10/6/2025.…
truyện về tình cảm học đường nhưng không hề trong sáng…
Annie là 1 goodgirl,học giỏi, ngoan hiền Justin là 1 playboy,badboy,đại ca trong trường, hắn được gọi là ÁC QUỶ…
Tôi vừa đứng chỗ cột đèn vừa nghe máy Khôi:"Mình đang ở ngay cột đèn giao thông nè!" Tôi nói xong thì vẫy tay chào Khôi đang đứng đối diện tôi bên kia đường."Khoan đã, Linh đừng qua. Mình... mình không muốn chúng ta tiếp tục mập mờ nữa. Một là chúng ta cùng nhau hai là đợi khi đèn đỏ xuất hiện chúng ta dừng lại." Khôi đứng bên cột đèn đỏ đối diện lên tiếng.Lúc nghe Khôi nói tôi đã nhìn lên cột đèn đếm ngược đang chuyển đến số 4 trong trạng thái màu xanh. Tôi bất động suy nghĩ có nên chạy qua không. Tôi lùi lại một bước trong vẻ nhút nhát lo sợ. Tôi sợ rằng nếu như tôi bước về phía cậu ấy thì liệu tôi sẽ có thể bị bỏ rơi và như một cơn gió lướt qua nhẹ nhàng rồi sẽ bị lãng quên như bao cô gái khác trong cuộc đời của cậu ấy chăng ? Giữa con tim và lí trí tôi nghĩ lí trí của tôi không thể thắng được con tim. Vì đó chính là con người của tôi chứ không phải ai khác. Tôi biết rằng cái điều đó sẽ làm tôi tương lai sẽ rất đau khổ, nhưng mà tôi cảm thấy thà khổ tâm như vậy còn hơn là buông bỏ một ai đó hay là một thứ gì đó.[Các nhân vật, sự kiện tình tiết trong truyện đều là hư cấu và không có hành vi xúi giục hay khuyến khích làm theo nào mong độc giả cân nhắc có cái nhìn tích cực khi đọc truyện]---------------------Truyện được đăng đồng thời trên 2 app: Mangatoon và Wattpad…
"Dư quang" là bóng sáng thừa, ví người trên như ngọn đèn có bóng sáng, nay nhờ bóng sáng thừa ấy, tức nhờ ân huệ chiếu cố đến người dưới."Kể cả khi cả thế giới ruồng bỏ cậuTôi vẫn nguyện làm người cuối cùng không rời điSao có thể đành lòng nhìn cậu, hứng chịu bao phong sương gió lạnh."…
Trích đoạn:"Có một cảm giác lạ lùng khó tả, dù chỉ mới gặp nhưng người con trai trước mặt mang lại một cảm giác rất thân thuộc. Khoảnh khắc ấy, những tia nắng như đua nhau tôn lên vẻ đẹp của một con người, như ánh dương rạng rỡ đang vẽ nên những viên ngọc lấp lánh thoát ẩn thoát hiện giữa đại dương xanh thẳm ngoài kia.""Lần đầu tôi gặp Trầm Ái Ny đã là chuyện của 14 năm trước.Nhưng có lẽ nhỏ không nhớ gì cả.""Ái Ny! Mỗi khi nghĩ đến em, dù là đêm không trăng không sao tôi vẫn không thôi bị chói mắt bởi ánh nắng vàng đang hiện hữu bên trong tôi, ánh nắng vàng mang tên em." (Quân's POV)12/6/2024…
Truyện lấy bối cảnh tại Bắc Ninh, nơi mình sinh ra và lớn lên. Cụ thể hơn là THCS Yên Phong - ngôi trường cấp 2 trọng điểm của huyện Yên Phong thuộc địa bàn tỉnh Bắc Ninh. ***" Tôi thích cậu."" Đối với tôi, trong tình yêu, không là duy nhất thì đừng là gì cả. Cậu hiểu chứ?"" Tôi hiểu. Đối với tôi, cậu là một, là riêng, là duy nhất. Vị trí của cậu trong tôi, chính là độc tôn." ***" Điểm yếu của tôi trước giờ chỉ có một, là Quế Anh. Nhưng từ khi gặp cậu, thì nó đã được nhân đôi."…
Nếu bạn từng yêu thầm, từng giấu nỗi lòng trong một ánh mắt, từng ước một lần được người ấy nhìn lại, thì có lẽ - mình và bạn, đã có một đoạn cảm xúc lặng lẽ giao nhau.*Các bạn đọc vui thôi, đừng chia sẻ lung tung nhé…