Blue - màu xanh dương"Because love you everyday"Màu xanh dương trong tình yêu mang nhiều ý nghĩa sâu sắc, đặc biệt liên quan đến sự tin tưởng, yên bình, và chiều sâu cảm xúc. Ở vũ trụ Blue, chúng ta có những trái tim chân thành, những bờ vai vững chắc và những tấm lòng thủy chung của những người có tình dành cho nhau.…
Giữa làng chài nhỏ ven biển miền Trung đầu những năm 2000, nơi nắng cháy da và gió biển thấm đẫm cả tuổi thơ, có hai đứa nhóc lớn lên bên nhau như cơn sóng và bãi cát - ồn ào, cứng đầu nhưng chẳng thể tách rời.Khang - thằng nhóc cục súc, ăn nói bỗ bã, mặt lúc nào cũng hằm hằm như chuẩn bị đánh nhau, nhưng cứ thấy Hiếu khóc là tay chân luống cuống, chẳng biết làm gì ngoài lầm bầm chửi: "Mày yếu xìu!"Hiếu - thằng con trai hiền lành, chín chắn từ nhỏ, lúc nào cũng dọn đống hậu quả do Khang gây ra, nhưng lại cứ thích ở cạnh thằng "trời đánh" đó, vì chỉ có nó mới chịu gánh mưa gió che cho Hiếu mỗi khi trời giông.Từ những buổi rong ruổi bắt còng trên bãi cát, đến những mùa cá khan, giông tố và mưu sinh... tình cảm của hai đứa lớn lên chậm rãi, không lời, không màu mè, chỉ có mùi muối, tiếng sóng và nhịp tim trật nhịp mỗi lần lỡ nhìn nhau lâu hơn một chút.• Có thể có chút chi tiết sinhtuvan nên mọi người chú ý nhé…
Đăng Dương và Thanh Pháp đã kết hôn rất lâu rồi nhưng họ không công khaiMột ngày nọ, khi được hỏi về Đăng Dương thì Thanh Pháp-người đang giận dỗi chồng mình đã trả lời rằng " tôi không thích anh ta"…
Yêu một người là khi đã đi qua cả tuổi trẻ cùng họ, chịu đựng những tổn thương cùng họ, khóc cùng họ, cười cùng họ... và vẫn, mỗi sớm mai tỉnh dậy, nhìn người ấy bên cạnh mình và mỉm cười: "Cảm ơn vì vẫn ở lại."…
Chung cư số 88, nơi tưởng chừng chỉ là một khu dân cư bình thường, nhưng thực chất lại là sân khấu của những chuyện tình dở khóc dở cười. Mỗi căn hộ là một câu chuyện, mỗi hành lang là một thước phim lãng mạn, và mỗi lần họp tổ dân phố là một drama mới xuất hiện.Ở đây có gì?Căn hộ 505: Hai cậu bạn thân cùng thuê nhà, nhưng hàng xóm ai cũng nghĩ họ là một cặp. Đến mức một ngày, chính họ cũng bắt đầu nghi ngờ: "Ủa, mình có đang thích nhau không ta?"Căn hộ 808: Một anh trai nghiêm túc ở cùng một cậu thanh niên trẻ tuổi lắm lời. Chỉ cần một trong hai ra ngoài mà không báo trước, y như rằng hôm đó bảo vệ sẽ bị gọi để hỏi han.Bác bảo vệ tầng trệt: Người nắm giữ mọi bí mật của chung cư, chuyên gia ghép đôi, thỉnh thoảng lại nhìn các cặp đôi mà lẩm bẩm: "Chung cư này có bùa hay sao mà ai cũng dính nhau vậy?"Không có ngày nào trôi qua mà không có tiếng la hét, tiếng cười, hay những cái chạm mặt bất ngờ nơi thang máy. Và ai mà biết được, nếu bạn chuyển đến đây, có khi lại thành nhân vật chính của một câu chuyện tình lãng mạn mới!…
"Tệ nhỉ? Một lần nữa chúng ta lại mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn khác."...Truyện viết vì đam mê, vì sự yêu quý của mình dành cho các nghệ sĩ, hoàn toàn không có ý định bôi nhọ hình ảnh họ ❤️Nhân vật trong truyện có thể không giống ngoài đời, nói thẳng ra là có thể OOC, nhưng mình sẽ cố gắng giảm thiểu vấn đề đó hết mức có thể 🥺…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…
Cậu từng đặt cược và thất bại về tình yêu với anh lần thứ nhất , nhưng cậu vẫn chấp nhận đặt cược lần thứ 2 , và rồi cậu nhận được một gia đình nhỏ , có Đăng Dương ,Thanh Pháp và một bé conAnh từng khiến cậu không tin vào mối, quan hệ này , và rồi hiện giờ Chỉ một câu nói, mà anh thấy mình là người may mắn nhất thế giới này. Em đồng ý, nghĩa là em chọn anh. Và điều đó - với anh - là món quà vô giá…
Trần Đăng Dương: năm hai khoa kinh tếLê Quang Hùng: năm tư khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcĐỗ Hải Đăng: Năm hai khoa luậtNguyễn Thanh Pháp: năm nhất khoa truyền thôngNguyễn Quang Anh: Năm nhất khoa thanh nhạcHoàng Đức Duy: Học sinh lớp 12 *Trường cấp ba Vie đối diện trường đại học ATSH nên Duy hay bay qua trường gặp mấy anh với lại bé nó cũng là thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ âm nhạc dù chưa chính thức lên đại họcNguyễn Thái Sơn: Năm tư khoa truyền thông, trưởng câu lạc bộ âm nhạcTrần Phong Hào: Đang học lên thạc sĩ kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcTrần Minh Hiếu: Năm ba khoa kinh tếPhạm Bảo Khang: Năm ba khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ kịch…