
Tình yêu thật đẹp
Đọc rồi sẽ biết.......…

Con nhỏ máu lạnh ! ANH YÊU EM
Đọc đi rồi biết…

Hình thần câu diệt
Năm ấy Hạ Mạc Thần vừa tròn 8, lại chứng kiến kết cục bi thảm của gia đình . Cha nằn nặc đòi ly thân với mẹ cậu , rước người đàn bà mà ông cho là người ông yêu nhất về . Mẹ cậu vì sốc mà trước cảnh gia đình êm ấm tan vở mà đổ bệnh nằm liệt giường . Cậu trong đêm mưa gió chạy đến nhà chính của Hạ gia khóc 1 đêm , vừa khóc vừa đập đầu , có thế thấy rõ huyết từ trán cậu đổ ra thấm đẩm mặt đất . Gia nhân trong nhà không nhịn được liền lén đưa chút tiền cho cậu để cậu cứu mẹ . kết quả chưa đi được ba bước , bị quản gia trong nhà phát hiện đánh người gia nhân kia đến **ết trước mặt cậu mặt cậu gào thét . Cậu nhìn huyết tươi tuôn ra từ người kia từ từ tràn lan đến mình mà không khỏi nôn nữa , rồi vùn vẫy chạy về cứu mẹ nhưng .. vẫn là không kịp về đến nhà mẹ cậu đã ra đi vừa sốc vừa bàn hoàng , cậu ôm mẹ khóc nấc , đến khi có người phát hiện thù đã 3 ngày sau . Thi thể của mẹ cậu đã bắt đầu phân hủy . Còn cậu bị ngất xỉu với hơi thở yếu ớt tưởng như không còn sống . Rất may ông nội cậu đã trở về nhà biết hết ông vội tìm đến đưa cậu đi khám chăm lo cho cậu nhưng cậu dường như lúc nhớ lúc không , trở thành một kẻ ngốc , lúc nào cũng đòi mẹ , không thì sẽ nói nhảm , rồi lại cuộn mình một góc cậu chân thành đến độ bị gạt bắt nạt cũg chẳng dám phản bác . cha cậu vì nể tình mẹ và vì ông mà giữ cậu lại . Nhưng vào một hôm cuộc sống của cậu bị đảo lộn rồi , cái cuộc sống tồi tệ ấy liệu nó sẽ ra sao?…

Magic of live
Nothing…

Anh Ninh
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…